Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 877: Thành Công Vu Oan (1)

Một quan văn càng nói càng cảm thấy chính xác.
Tể tướng Tô Lâm Tín, Tuyết Ngân Phong và các đại thần sáu bộ càng nghĩ đến ý nghĩ sâu xa hơn, vì sao người này sát hại Long Tại Thiên xong còn muốn chui vào Quế Nghiễm cự thành.
- Vì tạo ra khe hở trong liên minh giữa Tuyết Mộ Hoàng triều và Đại Tần hoàng triều.
Ánh mắt Tô Lâm Tín nhảy một cái, nếu như người này chui vào không có bị Đại Tần hoàng triều phát hiện, đến lúc đó lại vu oan giá họa tại Quế Nghiễm cự thành, để manh mối Tuyết Mộ Hoàng triều điều tra chỉ hướng Đại Tần hoàng triều.
Cái kia...
Một số đại thần nhất thời nghĩ tới chỗ này, trong lòng giật mình.
Ngoại trừ những đại thần này ra, kinh hãi nhất chính là Nhị hoàng tử Tuyết Thanh Hà, lại là thật.
Phụ hoàng cùng Tự Thụ phỏng đoán là thật, thật sự có thế lực muốn tan rã liên minh Tuyết Mộ Hoàng triều cùng Đại Tần hoàng triều, để Nam Vực hỗn loạn lên.
Mà thế lực này rất có thể là Lăng Thiên thánh địa.
Trong lúc bách quan triều đình ồn ào, Tuyết Hoàng và Tự Thụ liếc nhau, đối thấy ánh mắt Tuyết Hoàng lạnh thấu xương, Tự Thụ lập tức hiểu ý.
Tự Thụ nói với Triệu Quát:
- Triệu sứ giả, quý triều chắc hẳn cũng hiểu rõ thế lực âm thầm ẩn nấp này có dụng tâm hiểm ác, Tuyết Mộ Hoàng triều chúng ta và Đại Tần hoàng triều vĩnh kết liên minh, tuyệt không dị tâm.
Triệu Quát nghiêm túc nói:
- Đây là tự nhiên, nếu quý triều cũng đang tìm kiếm người này, hai triều chúng ta cần phải cộng đồng hợp tác tìm kiếm được người này.
- Ta lập tức trở về bẩm báo Thái úy.
- Như thế vô cùng tốt.
Tự Thụ ôm quyền nói.
Triệu Quát lập tức bái biệt trên dưới quan viên Tuyết Mộ Hoàng triều, rời khỏi triều đình chạy về Quế Nghiễm cương vực.
Rất nhanh trận triều hội này cũng giải tán.
Mà Tự Thụ, Nhị hoàng tử Tuyết Thanh Hà, Tể tướng Tô Lâm Tín, Hoàng Viêm Khuê, Tuyết Ngân Phong bị Tuyết Hoàng triệu tập đến trong ngự thư phòng.
- Bệ hạ, đây có khả năng là một cảnh phim Đại Tần hoàng triều tự biên tự diễn hay không?
Hoàng Viêm Khuê không có vào triều sớm, bởi vậy bảo trì thái độ hoài nghi đối với hết thảy lời Triệu Quát nói tới.
Tô Lâm Tín và Tuyết Ngân Phong nghe được lời Hoàng Viêm Khuê, nghĩ tới ý nghĩ này, lại rất nhanh đánh tan, chậm rãi lắc đầu.
Mà Tuyết Hoàng nhìn mấy người phía dưới, có thể nói là mấy người hắn tín nhiệm nhất, cũng không giấu diếm suy đoán hậu trường hắc thủ liên quan tới mọi chuyện là Lăng Thiên thánh địa.
Chỉ thấy Tuyết Hoàng nói với Tự Thụ:
- Tự Thụ, ngươi nói cho bọn hắn biết một chút đi.
- Tuân lệnh!
Tô Lâm Tín, Hoàng Viêm Khuê, Tuyết Ngân Phong ba người nghe được lời Tuyết Hoàng, trong lòng hơi nghi hoặc một chút, chẳng lẽ bệ hạ có chuyện giấu diếm bọn họ?
Sau đó ánh mắt nhìn về phía Tự Thụ.
Tự Thụ đạt được Tuyết Hoàng mệnh lệnh, giải thích cho ba người:
- Đại nhân, tướng quân, các ngươi còn nhớ đến sự kiện ám sát Long Giác Ứng của Thiên Long Hoàng triều sao?
Hoàng Viêm Khuê sáng mắt lên, đây không phải nói nhảm à, chuyện lớn như vậy, ai sẽ quên.
Tô Lâm Tín đột nhiên mở to hai mắt, lộ ra vẻ hoảng sợ nói:
- Ý của bệ hạ ngài là nói, thế lực ám sát Long Giác Ứng và người chui vào Đại Tần hoàng triều là cùng một thế lực.
Tô Lâm Tín lập tức kịp phản ứng, Hoàng Viêm Khuê cùng Tuyết Ngân Phong nghe được lời Tô Lâm Tín, đồng thời giật mình, nhưng cũng rất nhanh kịp phản ứng.
Ám sát Long Giác Ứng chế tạo bốn đại thế lực hỗn loạn, ám sát Long Tại Thiên vu oan Đại Tần hoàng triều chế tạo Nam Vực hỗn loạn.
Nếu thật sự là như thế, hậu trường thế lực thật độc ác, cũng rất khủng bố.
Có thể ẩn tàng sâu như vậy, thế lực thực lực khủng bố như thế đến cùng là ai?
Ba người không hẹn mà cùng nghĩ đến một cái tên:
Lăng Thiên thánh địa.
Tuyết Thanh Hà nhìn ba người nhanh như vậy suy đoán ra Lăng Thiên thánh địa, hít sâu một hơi.
Chẳng lẽ nơi này chỉ có hắn một người không đủ thông minh à, nguyên một đám nhanh như vậy đã có thể xác định Lăng Thiên thánh địa.
Tự Thụ nhìn thấy ba người đã suy đoán ra, thở dài nói:
- Không sai, hậu trường hắc thủ nhiễu loạn Lăng Thiên vực rất có thể là Lăng Thiên thánh địa.
- Lăng Thiên thánh địa.
Không chỉ có Tô Lâm Tín, ba người Hoàng Viêm Khuê, ngay cả Tuyết Hoàng cũng lộ ra một tia kiêng kị.
Đúng lúc này, Mạnh Khánh Phong một mặt nóng nảy xông tới.
- Bệ hạ, Nhiếp Chính ám sát Long Giác Ứng của Thiên Long Hoàng triều lại xuất hiện.
Ánh mắt mọi người bỗng nhiên nhìn đến Mạnh Khánh Phong, để bước chân Mạnh Khánh Phong lúc đầu vội vàng dừng lại, đây là thế nào, chẳng lẽ bọn họ đã biết Nhiếp Chính và người chui vào kia là cùng một thế lực?
Mạnh Khánh Phong đối mặt ánh mắt mọi người ngưng tụ, não hải nhất thời hoảng hốt.
- Chuyện gì xảy ra?
Tuyết Hoàng hỏi.
Mạnh Khánh Phong trong nháy mắt thanh tỉnh, bước nhanh đi đến trước mặt mọi người, mở miệng nói:
- Nhiếp Chính lần nữa xuất hiện, ám sát đương triều Tể tướng Ngô Hoa Ngạn của Thiên Long Hoàng triều.
Mạnh Khánh Phong lập tức lấy ra Lưu Ảnh thạch do thám tử mai phục tại Thiên Long Hoàng triều truyền tới.
- Bởi vì lúc trước Nhiếp Chính ám sát Long Giác Ứng, để các gia tộc bên trong hoàng đô Thiên Long Hoàng triều đề phòng sâm nghiêm, mà Nhiếp Chính lại một lần nữa xuất thủ ám sát Ngô Hoa Ngạn lập tức bại lộ, lọt vào chúng cường giả truy sát, nhưng thực lực Nhiếp Chính thật không phải dùng để trưng cho đẹp, lại bị hắn trốn ra khỏi hoàng đô, mà lần này y phục Nhiếp Chính mặc quả thật giống như đúc y phục dạ hành mà cường giả Thánh Võ cảnh đã đã chui vào Đại Tần hoàng triều, ở sau lưng cũng có một chữ “Quyển”.
Nhất thời, ánh mắt bọn người Tô Lâm Tín ,Tuyết Ngân Phong sáng ngời, nhìn về phía Lưu Ảnh thạch đang bày ra hình ảnh.
Quả nhiên bọn họ trông thấy một đám cường giả đang đuổi giết Nhiếp Chính, trong lúc Nhiếp Chính thoát đi, chữ “Quyển” lớn đỏ như máu sau lưng phá lệ dễ thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận