Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 142: Gặp Lại Thần Hoàng

Sáng ngày thứ hai, Lý công công đã đi tới trước cửa Tần Vương phủ. Thần Hoàng muốn triệu kiến Tần Vương Lý Chính!
Khi Lý Chính nhìn lấy Lý công công có thần thái mệt mỏi, trong lòng ngưng tụ, xem ra thương tổn Thần Hoàng không quá tốt!
Lúc Lý công công nhìn Lý Chính đi ra, hơi hơi gạt ra nụ cười:
- Tần Vương điện hạ, bệ hạ cho mời!
- Lý công công trong khoảng thời gian này sự vụ bận rộn chứ hả?!
Lý Chính lộ ra thần sắc quan tâm.
Lý công công cũng lộ ra vẻ cảm động, có chút mỏi mệt nói:
- Tần Vương điện hạ, bệ hạ rất tưởng niệm ngươi, chúng ta nhanh vào hoàng cung, bái kiến bệ hạ!
- Tốt tốt tốt!
Lý Chính vội vàng trả lời.
Lập tức chỉ huy Vũ Văn Thành Đô, Lý Nho đi theo. Lý Chính cùng Lý công công ngồi chung một chiếc xe ngựa.
Xe ngựa nhanh chóng chạy trên đường phố, trong xe ngựa, Lý Chính nhìn Lý công công nhắm mắt dưỡng thần, nhẹ giọng hỏi:
- Lý công công, ngươi có biết phụ hoàng vội vã triệu hoán bản vương trở về như thế là vì chuyện gì không?
Lý công công hơi hơi mở mắt nhìn Lý Chính một chút, mỉm cười nói:
- Tâm tư của bệ hạ, chúng ta sao có thể đoán được, điện hạ nhìn thấy bệ hạ liền biết!
Lý công công nói xong nhắm hai mắt lại.
Lý Chính nhìn hắn đã biết hắn cái gì cũng không nói.
Tối hôm qua Lý Chính cùng Lý Nho suy đoán dự định của Thần Hoàng, mà theo Lý Nho, Thần Hoàng chiêu gặp Lý Chính không phải có mưu đồ, mà chính là khi Lý Chính về sẽ ảnh hưởng một ít thế lực!
Khi Lý công công dẫn đám người Lý Chính đi tới hoàng cung, Thần Hoàng đang ở trong ngự hoa viên. Thời điểm đi vào cửa Ngự Hoa viên, Lý công công nói khẽ với Lý Chính:
- Điện hạ, bệ hạ đang ở trong Ngự Hoa viên chờ ngươi đấy!
Lý Chính gật gật đầu, lập tức đi vào. Vũ Văn Thành Đô vừa định đi vào, Lý Nho kéo hắn lại, Lý công công bên cạnh cười gật gật đầu:
- Chư vị có thể ở bên cạnh nghỉ ngơi, đợi Tần Vương điện hạ đi ra là được!
Nói xong cũng đi vào, hai vị thị vệ đứng bên ngoài chăm chú thủ vệ!
Khi Lý Chính bước vào Ngự Hoa viên, từng trận hương khí đập vào mặt, tâm thần Lý Chính có chút thanh thản, thậm chí công pháp vận chuyển cũng tăng nhanh!
Lý Chính đi trên đường nhỏ trăm hoa đua nở, xa xa trông thấy Thần Hoàng ngồi trong hoa đình, lập tức tăng tốc!
Làm đi vào bên trong Hoa Đình, Lý Chính cung kính nói:
- Nhi thần bái kiến phụ hoàng, phụ hoàng vạn an!
Lúc này Thần Hoàng giống như đang tự hỏi gì đó, khi nghe thấy tiếng Lý Chính, chậm rãi quay đầu. Lý Chính nhìn bộ dáng Thần Hoàng trước mặt, trái tim nhảy một cái!
Lúc này sắc mặt Thần Hoàng tái nhợt, thân thể gầy gò, đã không có khôi ngô trước kia. Chỉ có cặp mắt rồng vẫn như lóe ra ánh mắt bễ nghễ thiên hạ, nhìn xuống vạn sinh.
- Chính nhi, ngươi về rồi!
Ngữ khí Thần Hoàng uy nghiêm lại không mất thân cận với Lý Chính mở miệng nói, ánh mắt ra hiệu Lý Chính ngồi xuống!
Sau đó Thần Hoàng cùng Lý Chính nói đến việc thường ngày, trong lúc nhất thời bầu không khí bên trong Hoa Đình dễ dàng hơn. Lúc này Lý công công bưng lấy một bàn đồ ăn sáng tiến vào trong đình, trong mâm có một bát canh Ngân Long lớn, lại thêm ba đĩa thức nhắm, cảnh đẹp ý vui. Thần Hoàng đưa tay nâng lấy bát canh Ngân Long Lý công công đưa tới, nói với Lý Chính:
- Chính nhi, ngươi bồi phụ hoàng cùng một chỗ dùng bữa đi!
- Vâng, phụ hoàng!
Sau đó Lý Chính cầm lấy chén nhỏ của mình múc thêm một chén, nhẹ nhẹ hít một hơi. Mùi thơm nồng đậm bốn phía, trong lòng Lý Chính cảm thán: Không hổ là ngự trù của hoàng đế, canh Ngân Long đơn giản làm ra mỹ vị như vậy!
Thời điểm Lý Chính cảm thán, Thần Hoàng đã uống xong một chén canh Ngân Long, cầm chén đưa cho Lý công công, Lý công công vội vàng lại múc một bát.
Thần Hoàng kẹp một miếng thức nhắm, nhìn Lý Chính nói thẳng:
- Ngươi cũng đã biết Dũng Dụ Vương kia chính là hoàng đệ của trẫm, vậy mà ngươi vẫn trực tiếp giết hắn!
- Khụ, khụ khục!
Lý Chính vừa mới uống canh Ngân Long đến bên miệng đã phun ra, mặt mũi tràn đầy vô tội nhìn lấy Thần Hoàng:
- Phụ hoàng, nhi thần làm sao dám, nhi thần vốn chỉ muốn muốn khoản đãi hoàng thúc, không nghĩ tới hoàng thúc đột nhiên bị thế lực ở đâu không rõ ám sát, sau đó cố ý giá họa cho ta!
Thần Hoàng bình tĩnh nhìn Lý Chính:
- Coi như không ngốc!
- Khi thực lực của ngươi đủ cường đại, ngươi có thể không cần che giấu, ngươi giết Dũng Dụ Vương ở trước mặt tất cả mọi người, ngươi nói người khác giết, người ta cũng đều nhận định là người khác giết. Nhưng trước đó Dũng Dụ Vương kia đã viết thư cho một vị tộc thúc, mà vị tộc thúc kia chính là Tông nhân lệnh Tông Nhân phủ!
Trái tim trong lòng Lý Chính nhảy mạnh một cái, xem ra phiền phức đến rồi!
Thần Hoàng nhìn Lý Chính nhíu mày, khẽ cười nói:
- Lần này phụ hoàng triệu hoán ngươi trở về, là phụ hoàng cân nhắc bất công, sự kiện này phụ hoàng sẽ giúp ngươi giải quyết, đây coi như là đền bù thua thiệt của phụ hoàng!
- Nếu như người Tông Nhân phủ còn tới tìm ngươi, ngươi không cần để ý!
- Ừm!
Lý Chính ngạc nhiên nhìn Thần Hoàng, cảm kích nói:
- Đa tạ phụ hoàng!
- À, còn có, chút nữa đi thăm mẫu phi ngươi một chút, ngươi và mẫu phi đã một năm không gặp, vẫn bình tĩnh không nhắc ngươi với trẫm, nhưng nàng rất nhớ ngươi!
Thần Hoàng nhớ tới Vân quý phi, ánh mắt tràn đầy ôn hòa cùng một tia xấu hổ.
- Vâng, phụ hoàng!
Lý Chính cao hứng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận