Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 897: Kế Hoạch

- Mà chúng ta đến lúc đó có thể độc bá Nam Vực.
- A...
- Thì ra là thế!
Nhị hoàng tử Tuyết Thanh Hà rốt cuộc hiểu rõ diệu kế mà Điền Phong và Tự Thụ nói tới.
Trước giải quyết Lăng Thiên thánh địa, lôi kéo Thiên Long hoàng triều, sau đó tan rã bốn đại thế lực liên minh tiêu trừ nguy hiểm, sẽ cùng Đại Tần hoàng triều tiếp tục giải quyết Ngọc Tâm thánh địa.
Sau đó ấn yêu cầu liên minh trước đó, mời bốn đại thế lực phân biệt phái ra mấy vị Thánh Võ cảnh cường giả, Chí Tôn cảnh cường giả đến đây cùng một chỗ đánh bại Đại Tần hoàng triều.
Hiện tại Tuyết Mộ hoàng triều mình nghe xong liên minh thỉnh cầu, thì lập tức phái ra Thánh Vương lão tổ, mười phần thành ý, lại thêm Đại Tần hoàng triều vốn là thế lực ngoại vực, lại âm thầm để Thiên Long hoàng triều dẫn đầu, tam đại thế lực còn lại tự nhiên rất dễ dàng nghe theo Tuyết Mộ hoàng triều thỉnh cầu phái tới cường giả trợ giúp.
Mà đến lúc đó Đại Tần hoàng triều gặp bốn đại thế lực đều phái người đến công đánh bọn hắn, rất có thể sau cùng sẽ từ bỏ Nam Vực.
Đến lúc đó Tuyết Mộ hoàng triều còn có thể bảo tồn hoàn hảo thực lực.
Cao!
Thực sự cao.
Tuyết Hoàng biểu lộ thong dong bình tĩnh, hai mắt lấp lóe quang mang khác.
Nhìn về phía Điền Phong cùng Tự Thụ, trong lòng hết sức hài lòng.
- Tốt, trẫm đáp ứng liên minh, trước giải quyết Lăng Thiên thánh địa.
- Bệ hạ anh minh!
Mọi người tung hô một trận.
Bên trong quá trình mọi người đợi lệnh, Điền Phong và Tự Thụ lơ đãng liếc nhau, bên trong ánh mắt bình thản, hai người ngầm hiểu, rốt cục hoàn thành nhiệm vụ của Hoàng phi.
...
Bên trong Quế Nghiễm cự thành phía xa, một loạt thao tác âm thầm của Đại Tần hoàng triều đều do Thượng Quan Mộ Hoàng một tay sách lược.
Khi từ trong miệng Lý Chính biết được Thiên Long hoàng triều Hứa Du cùng Hắc Diễm hoàng triều Phùng Kỷ đều là người của Đại Tần hoàng triều, mượn nhờ Văn Nhân Hi Nhan bắt đầu, đối phó Lăng Thiên thánh địa, từ đó đạt đến mục đích của Đại Tần hoàng triều.
Không lại cần ủy khuất cầu toàn cùng Tuyết Mộ hoàng triều, mà chính là dự định một lần hành động tiêu diệt luôn Tuyết Mộ hoàng triều và Ngọc Tâm thánh địa.
Quế Nghiễm cự thành, Tần phủ, trong hoa viên, Thượng Quan Mộ Hoàng phong hoa tuyệt luân, dung hoa tôn quý nhẹ nhàng rúc vào trong ngực Lý Chính.
Hai con mắt Lý Chính uy nghiêm tựa như biển, mọi loại tinh quang lưu chuyển, nhìn Thượng Quan Mộ Hoàng bên cạnh ngậm mang ý cười.
- Nàng đó, đây chính là có chút khó khăn cho trẫm.
Thượng Quan Mộ Hoàng nhìn Lý Chính không khẩn trương chút nào, một mặt thong dong bình tĩnh, ngón tay ngọc cuốn lên một chùm sợi tóc màu đen trong suốt rủ xuống hai bên mặt Lý Chính, thoải mái dễ chịu rúc vào trong ngực Lý Chính, mặt giãn ra cười nói.
- Bệ hạ, ngài thế nhưng là chủ nhân Đại Tần hoàng triều, chỉ là đối phó một Ngọc Tâm thánh chủ, đây còn không phải dễ như trở bàn tay.
Thượng Quan Mộ Hoàng có thể rõ ràng bệ hạ trước mắt hai con mắt bình thản, nhưng lại giống như bao hàm một phương thế giới, trong tay hắn ẩn tàng át chủ bài gần như vô cùng vô tận.
Mà Thượng Quan Mộ Hoàng mười phần vững tin là át chủ bài mạnh nhất của bệ hạ vô cùng vĩ ngạn trước mắt mãi mãi là thực lực của mình.
Thiên phú quan tuyệt thiên hạ, ẩn tàng sâu đậm thực lực bản thân.
Tại bên trong tiểu vực như Sở Vực đã có thiên phú lấy hai mươi tuổi đột phá Chí Tôn, chiến lực kinh khủng, coi như tại Trung Thiên vực cũng là thiếu niên Chí Tôn đỉnh phong.
Trong mấy năm nay có tư nguyên đại vực, bao gồm cả tư nguyên bên trong Trung Thiên vực liên tục không ngừng truyền về Đại Tần hoàng triều, thật ra tiến bộ nhanh nhất không phải một đám văn thần mãnh tướng của triều đình, mà chính là Lý Chính.
Coi như Tôn Vũ cũng chỉ có thể suy đoán ra thực lực đại khái của Lý Chính hiện tại.
Lý Chính nghe ra được ngữ khí Thượng Quan Mộ Hoàng tràn ngập tự tin khi nói đến mình, lắc đầu cười khẽ, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời trong xanh, trong mắt lộ ra một vệt hào quang rực rỡ, Nam Vực nên nhất thống.
Thượng Quan Mộ Hoàng làm ra hết thảy cuối cùng cũng vì mục đích duy nhất đó chính là điệu hổ ly sơn hai vị Thánh Vương của Tuyết Mộ hoàng triều và Ngọc Tâm thánh địa, giải quyết bọn họ.
Thực lực Thánh Vương vô cùng khủng bố, thân là tồn tại làm nội tình cho một đại thế lực, sức chiến đấu ở trạng thái mạnh nhất của bọn họ nhất định rất mạnh, nhất là bên trong sào huyệt của chính mình, hoàng đô Tuyết Mộ hoàng triều, bên trong Ngọc Tâm thánh địa, những đại thế lực này nhất định sẽ bố trí trùng điệp ở trong sào huyệt thế lực chính mình, dựa vào ưu thế sân nhà, Thánh Vương sẽ đạt được tăng phúc lớn nhất, từ đó phát huy ra hiệu quả mạnh nhất.
Mà Đại Tần hoàng triều muốn đồng thời tiêu diệt Tuyết Hoàng hoàng triều cùng Ngọc Tâm thánh địa, như vậy trước hết giải quyết chiến lực mạnh nhất của hai thế lực lớn: Thánh Vương.
Lăng Thiên vực phân tranh thay đổi trong nháy mắt, kế hoạch không đuổi kịp biến hóa nhanh, trước đó ý nghĩ của Lý Chính là thiết kế để Tuyết Mộ hoàng triều Phong Tuyết Thánh Vương chủ động xuất thủ với Ngọc Tâm thánh chủ, sau đó để Tôn Vũ, Trang Chu xuất thủ giải quyết bọn họ.
Dù sao có Điền Phong và Tự Thụ làm nội ứng, rất dễ dàng bốc lên chiến hỏa của hai thế lực lớn.
Nhưng hiện tại tình huống đã không cho Lý Chính sẽ chậm rãi phát dục, chỉ có lấy thế lôi đình giải quyết hai thế lực lớn, sau khi xưng bá Nam Vực, mới có thể chúa tể đại cục toàn bộ Lăng Thiên vực.
Màn đêm buông xuống, giờ phút này toàn bộ Quế Nghiễm cự thành được bố trí như thùng sắt, đề phòng sâm nghiêm.
Trên không, màn sáng đại trận phòng thành bao phủ toàn bộ Quế Nghiễm cự thành, khóa vực đại trận ở chỗ sâu Quế Nghiễm cự thành đang lặng yên mở ra...
Lý Chính, Tôn Vũ, Trang Chu, Triệu Quát, Phòng Huyền Linh mấy người đang đợi bọn họ đến.
Mà toàn bộ cấm địa khóa vực đại trận lại bị Trang Chu sử dụng không gian ngăn cách, coi như cường giả ở bên trong Quế Nghiễm cự thành cũng vô pháp cảm ứng được tình huống bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận