Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 988: Nam Cung Minh Phượng Và Tần Lương Ngọc

- Hừ!
- Chờ các ngươi rất lâu.
Đối mặt ba người đánh tới sát chiêu khủng bố, Bạch Ngọc quân đoàn phóng đại khí thế, Ngọc Long quân hồn bạc trắng dung nhập Tần Lương Ngọc, thân thể bạo phát quang mang vạn trượng, khí thế tăng vọt, như là một tôn chiến thần đạp vào trần thế.
Trong tay Ngân Long Thương Bạch Ngọc lấp lóe quang hoa, một cỗ sát khí lại xông ra, bao phủ phương viên mấy ngàn thước, giống như vạn năm Hàn Băng trên trời rơi xuống, đông đến tận xương tuỷ.
Hai mắt Tần Lương Ngọc hiện ra ý lạnh, đột nhiên đâm ra một thương.
Thương minh kinh thiên, một vào trăng khiết thật lớn dâng lên trên chiến trường, Tần Lương Ngọc người thương hợp nhất, hóa thành một đầu Ngọc Long phát ra vô tận sát khí sắc bén phóng tới ba người.
- Giết!
Sát chiêu kinh thiên của song phương chạm vào nhau.
Ầm ầm!
Cuộc chiến trên hư không, rung động chín tầng trời, hư không nổ đùng, tiếng vang liên tiếp rung động trời cao, huyết sắc quang trụ va chạm ngọc thương, giống như hai tòa thần sơn va chạm, gợn sóng đáng sợ phát ra, bao phủ phương viên mấy trăm dặm.
Chỉ thấy bên trong phong bạo kinh thiên, Ngọc Long hư ảnh to lớn khủng bố xuyên qua ba vị trưởng lão Kinh Ma thánh địa.
Nhất thời.
Vạn vật yên tĩnh.
Khi Nam Cung Minh Phượng truyền tin đến trước mặt Tần Lương Ngọc, chiến trường đã kết thúc chiến đấu, đại quân Hỏa Hoàng Hoàng triều đang dọn dẹp chiến trường.
Lúc này Tần Lương Ngọc cưỡi Ngọc Long Mã, một thân chiến giáp màu trắng, tay cầm Ngọc Long trường thương, từng bước đi ra từ bên trong chiến trường, tuy nhiên sắc mặt tái nhợt, nhưng không thể che đậy phong tư vô song của nàng, huyết hải núi thây sau lưng phụ trợ, càng là giống như một tôn tuyệt thế nữ thần, hoàng hôn vô hạn.
- Tần tướng quân, bệ hạ triệu lệnh, mời tướng quân hồi triều.
Một vị thân vệ đối lập tức cung kính nói với Tần Lương Ngọc, Tần Lương Ngọc nhàn nhạt nhìn người này một chút, hai con mắt sáng ngời sắc bén không khỏi lóe lên.
...
Sau một ngày, truyền tống trận trong Phượng Hoàng cung, Tần Lương Ngọc tư thế hiên ngang chỉ huy mấy vị thân vệ bước ra sát khí, chiến trường còn sót lại tràn ngập bốn phía, để mọi người xung quanh chú mục.
- Tần tướng quân!
Khi mọi người thấy người này là Tần Lương Ngọc, không khỏi khiếp sợ gọi.
- Đây chính là Tần tướng quân, trong khoảng thời gian này đã liên trảm ba vị Thánh Võ cường giả.
- Tần tướng quân không phải ở tiền tuyến đại bại Kinh Ma thánh địa à, làm sao nhanh như vậy trở lại?
Bên trong mọi người kinh thán, cặp mắt kính nể, Tần Lương Ngọc mặt không biểu tình, thẳng hướng hoàng cung.
Trong hoàng cung, Nam Cung Minh Phượng đang cùng thừa tướng và một đám đại thần trong triều thương nghị định sách, như thế nào giải quyết hai đại thánh địa.
Khi thiếp thân cung nữ bẩm báo Tần Lương Ngọc đến hoàng cung, đôi mắt đẹp Nam Cung Minh Phượng lóe lên, lập tức đình chỉ nói chuyện, bên trong ánh mắt nghi hoặc của rất nhiều đại thần, tuyên bố bãi triều.
Chúng thần bất đắc dĩ, chỉ có thể lui ra cung điện dẹp đường hồi phủ, khi bọn hắn đi ra hoàng cung, nhìn Tần Lương Ngọc đứng ở một bên phát ra khí tức anh tuấn uy vũ, trong mắt rốt cục lộ ra một tia hiểu rõ.
Nguyên lai bệ hạ tiếp kiến Tần Lương Ngọc, chỉ bất quá vì sao nàng sẽ gấp trở về từ tiền tuyến?
- Tần tướng quân.
Không ít đại thần chào hỏi Tần Lương Ngọc, Tần Lương Ngọc nhất nhất gật đầu đáp lại.
Những đại thần này biết, bệ hạ thưởng thức Tần Lương Ngọc cỡ nào, muốn một mực bồi dưỡng nàng trở thành đương triều đại tướng quân.
Trước đó Viêm Long Khôi cũng là bệ hạ cố ý phái đi Lăng Thiên vực, cũng không muốn để cho Viêm Long Khôi ngăn cản Tần Lương Ngọc lập công.
- Đạp! Đạp! Đạp.
Trong cung điện rộng lớn vang lên tiếng bước chân của Tần Lương Ngọc.
- Mạt tướng Tần Lương Ngọc bái kiến bệ hạ.
Trên long ỷ, Nam Cung Minh Phượng nhìn Tần Lương Ngọc khí khái mười phần hào hùng, không che giấu chút nào sự yêu thích trong mắt.
- Tiểu Lương Ngọc, nghe nói ngươi lại giải quyết một chỗ phòng ngự trọng địa của Kinh Ma thánh địa.
Sắc mặt Tần Lương Ngọc băng lãnh trong nháy mắt hòa tan, lộ ra nụ cười hiền hòa:
- Bệ hạ coi trọng mạt tướng như thế, há có thể cô phụ bệ hạ kỳ vọng cao.
- Ngươi có biết trẫm hôm qua đi gặp người nào?
Ánh mắt Tần Lương Ngọc khẽ động, trong lòng xiết chặt, rốt cuộc đã đến sao?
Khi Tần Lương Ngọc tiếp nhận lệnh triệu hồi của Phượng Hoàng, vẫn luôn đang suy nghĩ Phượng Hoàng bệ hạ vì sao để cho nàng trở về?
Nghe được lời Phượng Hoàng nói, rốt cục có một tia hiểu rõ, liên tưởng đến Quách Khai tiến về Đại Tần hoàng triều, như vậy người Phượng Hoàng bệ hạ nhìn thấy không cần nói cũng biết...
Nam Cung Minh Phượng nhìn Tần Lương Ngọc biểu lộ có chút xoắn xuýt, trong lòng rốt cục có một tia trấn an, trực tiếp mở miệng nói:
- Trẫm hôm qua gặp Tần Hoàng, nói chuyện về ngươi.
- Ngươi có biết Tần Hoàng trả lời như thế nào không?
Ánh mắt Nam Cung Minh Phượng thẳng tắp nhìn chằm chằm Tần Lương Ngọc, tựa hồ cảm thấy Tần Lương Ngọc hiện tại mười phần thú vị.
Quả nhiên!
Trong lòng Tần Lương Ngọc run lên, Phượng Hoàng bệ hạ quả nhiên vẫn phát hiện, tuy Nam Cung Minh Phượng không có biểu hiện ra ý tứ khác, nhưng đơn thuần nhìn thẳng đã để Tần Lương Ngọc cảm nhận được một tia uy áp bao phủ bản thân.
Tần Lương Ngọc hơi hơi cúi đầu, dần dần bình phục ba động trong lòng.
- Mạt tướng không biết.
- Tần Hoàng nói để ngươi tự mình lựa chọn, nếu như tiếp tục lựa chọn ở dưới trướng trẫm, về sau Đại Tần hoàng triều sẽ không liên quan gì với ngươi, Tần Hoàng cũng sẽ không lại tìm ngươi, nếu ngươi vẫn lựa chọn Đại Tần hoàng triều, trẫm lập tức thả ngươi trở về.
Tần Lương Ngọc chăm chú nghe lời Nam Cung Minh Phượng, trong lòng thở dài.
Đối với Tần Hoàng, Tần Lương Ngọc không có gì ngoài ý muốn, lúc trước Tần Hoàng bệ hạ phái mình tiến về Hỏa Hoàng Hoàng triều đã nói qua, nếu như đến lúc đó mình thật muốn lưu lại Hỏa Hoàng Hoàng triều, người sẽ không trách mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận