Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 293: Hà Không Ngôn Suy Đoán

Chỉ thấy mặt mũi Phan Phượng đầy buồn rầu nói:
- Nhìn không được lại có thể thế nào, ta chỉ là một Tông Sư nho nhỏ, Tần Vương muốn giết qua cũng chỉ tiện tay mà thôi, ta có thể làm sao!
Lục Thất thấy Phan Phượng lộ ra biểu lộ, nhất thời có chút thấp thỏm nói:
- Tướng quân, với bản lĩnh của ngài đi đến đâu không được coi trọng, làm gì ở chỗ này bị bọn họ gạt bỏ!
Phan Phượng hơi nheo mắt lại chăm chú nhìn chằm chằm Lục Thất lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn nói cái gì?!
Chỉ thấy Lục Thất hạ quyết tâm, cắn răng nói:
- Tướng quân, thuộc hạ nói thẳng, thuộc hạ là người ba đại thế gia, gia chủ của chúng ta một mực chiêm ngưỡng tướng quân, phi thường coi trọng tướng quân, nếu như tướng quân có thể dựa vào chúng ta, gia chủ của chúng ta lập tức ban thưởng một Niết Bàn Quả đưa cho tướng quân, để tướng quân đột phá đến Niết Bàn cảnh!
- Cái gì!
Phan Phượng lập tức đứng lên, ánh mắt khiếp sợ nhìn Lục Thất, sau đó cúi đầu lộ ra thần sắc tâm tình bất định. Mà Lục Thất nhìn Phan Phượng biểu lộ như thế, trong lòng vô cùng quyết tâm, lập tức bưng lấy một xấp ngân phiếu cùng Niết Bàn Quả ra đưa cho Phan Phượng, chỉ thấy Lục Thất nói khẽ:
- Tướng quân, đây là một số thành ý của tam đại thế gia chúng ta!
Chỉ thấy Phan Phượng thở dài một hơi, ánh mắt kiên định lên nói:
- Tần minh khi nhục ta như thế, ba đại thế gia lại đối đãi với ta như thế, ta không có lý lẽ không đầu hàng.
Lục Thất nhìn trên mặt Phan Phượng mang theo ba phần oán hận, ba phần phiền muộn, ba phần giải thoát, tâm tình rất phức tạp, trong lòng hết sức kích động, hắn biết Phan Phượng thật muốn đầu nhập vào ba đại thế gia.
Lục Thất âm thầm nói hai chữ, phát rồi!
Để mãnh tướng như Phan Phượng đầu nhập vào thế lực của mình, không thể bỏ qua công lao Lục Thất hắn.
Chỉ thấy Lục Thất cung kính nói:
- Tướng quân, ngươi nhất định sẽ không hối hận vì lựa chọn này, thuộc hạ mấy ngày nay sẽ liên hệ ba vị gia chủ, nếu như ba vị gia chủ biết tướng quân dựa vào bọn họ, nhất định sẽ thành tâm đối đãi, quét dọn giường chiếu đón tiếp!
Phan Phượng khe khẽ thở dài, ánh mắt kiên định.
- Ừm, nguyện vì ba đại thế gia cống hiến sức lực!
Phan Phượng nhìn Lục Thất kiên định nói.
Lục Thất tán dương một trận, Phan Phượng chỉ trả lời hời hợt, mặt mũi tràn đầy phiền muộn xoay người sang chỗ khác. Lục Thất nhìn động tác Phan Phượng liền biết là để cho mình rời đi. Lục Thất nhẹ giọng nói một câu cáo lui, đi ra lều vải.
Lúc này đã ánh trăng giữa trời, đêm tối buông xuống, Lục Thất đi ra lều vải, ánh mắt cấp tốc dò xét xung quanh, không có cảm thấy được tình huống dị thường, nhẹ nhõm rời đi. Thế mà Lục Thất lại không có cảm ứng được đen che trên không mây có một người đứng ở phía trên. Người này là Khương Văn Hoa, Tạo Hóa cảnh siêu cấp cường giả duy nhất của Tần Lâm Quân, hắn trước đó một mực ở trên không chú ý đến tình huống lều vải Phan Phượng. Tuy trong trướng bồng tướng quân của quân doanh có trận pháp cách âm, nhưng cũng ngăn cản không nổi một siêu cấp cường giả Tạo Hóa cảnh một lòng muốn nghe lén!
Không lâu sau đó, Triệu Quát lại một lần bí ẩn tới trong trướng bồng Phan Phượng. Phan Phượng trông thấy Triệu Quát đến, mang theo ý cười nói:
- Triệu huynh, ta đã thành công lừa gạt Lục Thất, hiện tại hắn hẳn là đi tìm thám tử giấu ở Uyên thành, truyền đạt tin tức đến Khôi Tinh thành!
Chỉ thấy khóe miệng Triệu Quát hơi hơi giương lên, bình tĩnh tự nhiên nói:
- Phan huynh yên tâm, Lý Nho đã phái người chờ đợi lấy hắn!
Ánh mắt Phan Phượng sáng lên, hiểu rõ bọn họ đã có chuẩn bị.
Sau đó Phan Phượng kể lại hết cuộc đối thoại trước đó cùng Lục Thất cho Triệu Quát nghe. Chỉ thấy Triệu Quát chậm rãi gật đầu nói:
- Phan huynh trong khoảng thời gian này ngươi sẽ chịu nhiều ủy khuất, đừng lộ ra sơ hở, để người ba đại thế gia nổi lên lòng nghi ngờ!
Chỉ thấy Phan Phượng vỗ của bộ ngực mình vang ầm ầm,
- Yên tâm đi Triệu huynh, chuyện này ta nhất định sẽ hoàn thành...
Sáng ngày thứ hai, quân doanh huấn luyện binh lính như bình thường vậy, sau khi huấn luyện hoàn tất, Lục Thất như bình thường đi ra cửa lớn quân doanh. Sắc mặt Lục Thất như thường, ánh mắt xéo qua không ngừng xem xét hoàn cảnh xung quanh, khi Lục Thất đi vào đường cái náo nhiệt, rẽ trái rẽ phải, đổi mấy phương hướng, đi vào trước cửa một tửu lâu. Lục Thất nhìn lại bốn phía một cái, đi vào. Bên trong tửu lâu hiện tại có không ít khách nhân, xem ra cũng mười phần náo nhiệt. Chỉ thấy điếm tiểu nhị tửu lâu trông thấy Lục Thất đi vào, lập tức tiến lên mời:
- Khách quan, mời tới bên này, không biết ngài muốn dùng gì!
Lục Thất bình tĩnh nói:
- Lấy ba con gà nướng, ba cân rượu, tìm cho ta một nhã các (một phòng trang nhã), hôm nay ta muốn sảng khoái ăn một bữa!
Hốc mắt điếm tiểu nhị hơi hơi co vào, chậm rãi nói:
- Dưới này đã đầy người, trên lầu vừa hay còn có một nhã các thích hợp với ngài!
- Mời!
Lục Thất đi theo điếm tiểu nhị lên lầu, trong đi di chuyển, Lục Thất dùng kí hiệu tay kể để cho điếm tiểu nhị nhìn, đối phương thấy thế lập tức hiểu rõ Lục Thất đã tranh thủ được Phan Phượng đầu nhập vào. Sau đó tiểu nhị dẫn Lục Thất đến căn phòng, nhẹ nhàng nói:
- Đại gia, lời của ngươi nói, tiểu nhân đều nhớ kỹ , đợi lát nữa lập tức thông báo nhà bếp rồi giúp ngài mang thức ăn lên, ngài nghỉ ngơi một hồi!
- Ừm! Mau mau đi, ta đợi không kịp!
Lục Thất ngồi xuống, nhắm mắt lại bình tĩnh nói.
- Vâng! Tiểu nhân lập tức đi ngay...
Sau đó không, tiểu nhị đã đưa đồ ăn đến trong lầu các của Lục Thất, Lục Thất không chần chờ chút nào bắt đầu ăn. Sau khi ăn no, lộ ra biểu lộ hài lòng rời đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận