Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 274: Lý Chính Xuất Thủ (2)

- Ngao ô!
Hai đạo kim long ngâm giống như gió lớn gào thét phóng tới hai người!
Thần sắc chấn kinh trên mặt hai người còn chưa tiêu tán, bạo phát khí thế toàn thân, chân khí ngưng kết, phong vân biến ảo, vội vàng kết ấn ngăn cản!
Lý Chính có chiến lực dạng gì, bọn họ has có thể ngăn cản!
Bành!
Song phương giao chiến bạo phát, mây bay chấn động, dư âm tác động đến bốn phía, kết ấn bị phá nát!
Hai đầu long ảnh sinh động như thật xuyên qua thân thể hai người!
Kim Long ảnh xông thẳng lên không trung, dần dần biến mất!
Hai người kia bị định trên không trung, thân thể vỡ ra!
- Mộc Sinh! Dương Côn!
Chỉ nghe thấy một vị cường giả Niết Bàn cảnh đỉnh phong ở trên không trung tâm giao chiến nhìn hai người chết đi, gào rít giận dữ một tiếng!
Nhưng đúng vào lúc này hắn lộ ra một sơ hở nhỏ, ánh mắt Dịch lão sáng lên, đánh ra một chiêu giả, sau đó ngưng tụ chân khí toàn thân trùng điệp đập tới trên người hắn, cường giả Niết Bàn cảnh đỉnh phong này bay ngược mà ra, miệng phun máu tươi, hiển nhiên bị trọng thương, sau đó hắn cũng biết thời khắc hiện tại nguy hiểm, lập tức liều mạng trọng thương tiếp tục triền đấu với Dịch lão!
Chiến đấu còn đang kịch liệt tiến hành, chiến cục có chút thăng bằng dần dần khuynh về hướng Tần minh!
Vô luận là phía trên hay là phía dưới. Tần minh dần dần chiếm ưu thế!
Mà Lý Chính giết hai người xong, trực tiếp xông tới!
Liên hợp Dung bà bà chém giết một vị cường giả Niết Bàn cảnh đỉnh phong!
Gia chủ ba đại thế gia rất nhanh sắp kiên trì không nổi, Địa giai Quy Linh Giáp trên người Chu Quế Tín mỗi một lần đối chiêu cùng Lữ Bố, dần dần xuất hiện vết rách!
Hai con mắt Lữ Bố đỏ thẫm, tay cầm Phương Thiên Họa Kích cuồng ma loạn vũ biến ảo thành tàn ảnh, Xích Diễm Cuồng Long mang theo khí thế phần thiên chử hải đánh tới đối phương, bên trong ánh mắt hoảng sợ của Chu Quế Tín, thế như chẻ tre trực tiếp phá nát phòng ngự của hắn, Quy Linh Giáp trực tiếp vỡ tan!
Bành!
Chu Quế Tín bị đánh xuống mặt đất, nằm ngay trên bình nguyên!
- Gia chủ!
Không ít người Chu gia hoảng sợ hô to, vội vàng đuổi tới cứu viện!
Vũ Văn Thành Đô một người tay cầm Phượng Sí Lưu Kim Thang phát ra kim quang lóng lánh áp chế hai vị gia chủ còn lại, căn bản không có cách viện thủ!
Mà Lữ Bố như thế thái sơn áp đỉnh, nắm chặt Phương Thiên Họa Kích lao xuống, muốn trực tiếp chém giết Chu Quế Tín!
Mà Tạo Hóa cảnh lão tổ trên ba đại thế gia bầu trời quýnh lên, lập tức xuất thủ!
Thế mà bị siêu cấp cường giả Tạo Hóa cảnh bên Tần minh ngăn cản!
Ngay tại thời điểm Lữ Bố như Xích Diễm Cuồng Long bộc phát khí thế hung hăng đánh ra kích ảnh đầy trời đánh tới Chu Quế Tín!
Lúc này, ba vị Niết Bàn cảnh đỉnh phong của ba đại thế gia một mực mai phục phía sau cũng nhịn không được, trong nháy lao đến trên không Chu Quế Tín, ba người bạo phát khí thế, khí lãng tác động đến xung quanh, binh lính ào ào bị đẩy ra!
Gió cuốn mây tan, ba người trong nháy mắt vận hành chiêu thức toàn lực ngăn cản!
Bành!
Nổ vang rung trời!
Kình khí đi loạn!
Khí lưu ù ù!
Ba người cố gắng xuất ra toàn lực miễn cưỡng chặn Lữ Bố tấn công!
Sắc mặt Lữ Bố đầy giận dữ, huy vũ Phương Thiên Họa Kích chém về phía ba người!
Chu Quế Tín cố gắng ổn định thương thế, vội vàng di chuyển khỏi trận địa. Mà lúc này, 300 ngàn đại quân của ba đại thế gia mai phục phía sau cũng lập tức lao đến!
Khi Lý Chính đánh bay một vị Niết Bàn cảnh đỉnh phong, nhìn phía xa đối diện có 300 ngàn viện quân đang cực nhanh chạy đến, lúc này nổi giận gầm lên một tiếng ra lệnh thu binh, toàn quân rút lui!
Phan Phượng cùng Hoa Hùng các tướng lĩnh lúc này đang giết hăng say nghe thấy Lý Chính ra lệnh, động tác dừng lại, nhìn về đại quân màu đỏ phía trước vội vã vọt tới, lập tức chỉ huy binh lính rút lui!
Mà phía sau, Tần Lâm Quân có trình tự chỉ huy các quân đoàn rút lui, trực tiếp chặt đứt quân đoàn địch quân muốn ngăn chặn!
Ngay tại thời điểm viện quân ba đại thế gia lao đến, đại quân Tần minh đã rút lui khỏi đồng bằng!
Lúc này Lữ Bố, Vũ Văn Thành Đô các võ tướng lao đến đứng cùng một chỗ trước mặt Lý Chính. Mà cường giả Niết Bàn cảnh ba đại thế gia thì lục tục về tới bên trong trận doanh mình!
Cơ hồ tất cả Niết Bàn cảnh cường giả đều bị thương hoặc nhiều hoặc ít, khí thế hai phe ngưng trọng mười phần, đại quân ba đại thế gia phía dưới đã tập kết, nhưng bọn hắn không dám truy đuổi đại quân Tần minh đang rút lui!
Bởi vì Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô trên không trung tản ra khí tức khủng bố, toàn thân phủ đầy sát khí đứng ở trên không tất cả mọi người!
Mà tất cả mọi người ba đại thế gia đều rất kiêng kỵ nhìn bọn hắn!
Lý Chính chậm rãi bay đến trung tâm chiến trường song phương, cười lạnh nhìn ba vị gia chủ chật vật không chịu nổi, nói:
- Ba đại thế gia Yến Châu cũng không gì hơn cái này!
- Các ngươi nhớ kỹ cho bản vương, từ giờ trở đi Yến Châu không còn lấy các ngươi vi tôn!
Trong ánh mắt mấy trăm ngàn người, khí thế Lý Chính như hồng, bá khí lộ ra ngoài, ngạo nghễ nhìn xuống bọn họ!
Mà đại quân Tần minh rút lui đến khu vực an toàn nhìn Lý Chính bá khí như thế, dù trong lúc được Hoa hùng, Dạ Lăng Vân các võ tướng chỉ huy lui về vẫn sùng bái nhìn Lý Chính, khua vũ khí trong tay hò hét:
- Tần Vương!
- Tần Vương!
- Tần Vương!
Hà Dụng sắc mặt tái nhợt, mặt mũi tràn đầy ý lạnh nói:
- Tần Vương Lý Chính, chỉ là một trận chiến đấu mà thôi, cách thắng bại còn rất sớm, chúng ta cứ nhìn xem!
- Hừ!
Tất cả mọi người biết trận chiến đấu này đã đến lúc kết thúc, không đánh được nữa!
Hai phe đều rút quân rời đi, để lại bên trên bình nguyên đầy tàn chi, thi thể, mặt đất huyết hồng, hoàng hôn chiếu xuống lộ ra cảm giác khủng bố!
Bạn cần đăng nhập để bình luận