Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 469: Tần Lâm Quân Ưu Sầu

- Tốt, chờ Tuyển Nghĩa, Thượng Quan Mộ Hoàng trở về, chúng ta lập tức chuẩn bị tấn công Ương Châu!
Trong lòng Lý Chính tính toán, chờ sau khi bọn người Trương Hợp trở về, Hoàng Cân giáo đã có thể diệt Huyết Hoành bang.
Mà đến lúc đó của mình làm bộ xuất binh Ương Châu, để Hoa Hùng, Hác Chiêu, Lý Nho bọn người suất lĩnh năm trăm ngàn đại quân dẫn đầu bức tiến Ương Châu, mà bọn người Trương Hợp thì trấn thủ Yến Châu.
Không chỉ có thể mê hoặc Tân hoàng cùng Vũ Vương, còn có thể để tam đại thế lực còn lại Ương Châu sẽ không tìm Hoàng Cân giáo phiền phức, dù sao một khi Hoàng Cân giáo một lần hành động chiếm lĩnh Huyết Hoành bang liền có thể trở thành một thế lực chưởng khống địa bàn nhiều nhất Ương Châu, một khi Yến Châu làm bộ xuất binh bức đến Ương Châu, như vậy thế lực Ương Châu rất có thể sẽ thôi chiến, tạm thời cộng đồng đối kháng mình.
Mà đến lúc đó của mình sẽ cùng Hoàng Cân giáo phối hợp lẫn nhau...
Ánh mắt Lý Chính sáng ngời, ngoài miệng lộ ra cười lạnh.
...
Vài ngày sau, bên trong Thanh Vân thành, thuộc Thanh Châu nơi của Tần Lâm Quân, Trương Hợp cùng Thượng Quan Mộ Hoàng nhận được tin Lý Chính đưa tới.
- Mau trở về!
Trên thư viết ba chữ ngắn ngủi để trong mắt Trương Hợp, Thượng Quan Mộ Hoàng, Dạ Lăng Vân mấy người mang theo kích động.
- Chúng ta cần phải trở về!
Thượng Quan Mộ Hoàng trầm giọng nói, trong mắt không còn kích động.
Đến dễ dàng, sợ trở về rất khó.
Trương Hợp, Dạ Lăng Vân hai người ngưng trọng gật đầu.
...
- Thượng Quan Mộ Hoàng bọn họ phải đi về?
Bên trong Tần phủ Thanh Vân Thành, hai đầu lông mày Tần Lâm Quân hơi nhíu, nghe được thị vệ báo cáo.
- Vâng thiếu chủ, hiện tại Trương tướng quân đang thu thập hành lý trong quân doanh.
Thị vệ cúi đầu cung kính đáp.
Giờ phút này Tần Lâm Quân cùng Tần Trấn Hiên đang hợp dự định chiếm xong một phủ còn lại của Thanh Nguyên phủ, dựa theo ước định trước đó người nào lấy được đầu Dương Vương, người đó sẽ trở thành chủ nhân của Trấn Quốc phủ chi chủ.
Sự có mặt của đám người Trương Hợp cùng Thượng Quan Mộ Hoàng đối với Tần Lâm Quân mà nói cũng là một sự giúp đỡ rất lớn.
Nếu như bọn họ rời đi, cục diện lúc đầu ngăn chặn Tần Trấn Hiên rất có thể sẽ buông lỏng, là một tổn thất cực lớn dành cho kế hoạch của Tần Lâm Quân.
Tần Lâm Quân ra hiệu thị vệ lui đi, một người duyên dáng yêu kiều đứng ở trong viện rơi vào trầm tư, sau đó ánh mắt khẽ động, lập tức sai người triệu tập Triệu Quát, Lưu Lệ mấy người đến đây.
Không lâu sau, cao tầng hạch tâm dưới trướng Tần Lâm Quân đều đến đông đủ.
Thị vệ ngoài cửa truyền đến tiếng báo danh:
- Thượng Quan Mộ Hoàng, Trương Hợp hai người đến đây cầu kiến.
Trong đại sảnh, Triệu Quát, Vệ Đông Nguyên, Đỗ Thâm Hải mấy người lập tức hiểu ngầm bọn họ vì sao đến, nhìn nhau một chút, trong mắt lộ ra các vẻ phức tạp.
Đỗ Thâm Hải, Tưởng Bá mấy vị võ tướng lộ ra ánh mắt đáng tiếc, trong khoảng thời gian này Trương Hợp biểu hiện đủ loại, tấn công Dương Vương lập xuống không ít công lao để bọn hắn cảm thấy kính nể, công nhận vị võ tướng trí dũng song toàn này.
Thế mà bọn họ vừa đi, về sau tất có xung đột vũ trang.
Mà Vệ Đông Nguyên, Phương Tư Vũ mấy người lại nhíu lại mi, bọn họ hiển nhiên rõ ràng bọn người Trương Hợp rời đi, bên mình sẽ mất đi một vị đại tướng, đặc biệt là đang ở thời khắc mấu chốt hiện tại.
Tần Lâm Quân nhìn mọi người đang có các hình thái khác nhau phía dưới, trong lòng dường như kiên định.
- Mời bọn họ vào.
Một hồi sau, Thượng Quan Mộ Hoàng cùng Trương Hợp hai người ngẩng đầu bước vào trong đại sảnh.
Ánh mắt Thượng Quan Mộ Hoàng không lộ ra dấu vết cấp tốc đảo qua mọi người trong đại sảnh, hai người tới giữa phòng hành lễ cho Tần Lâm Quân:
- Bái kiến vương phi!
- Hai vị muốn về Yến Châu sao?
Tần Lâm Quân trực tiếp mở miệng hỏi, không vòng vo, dù sao bọn họ đã trợ giúp mình rất nhiều chuyện, mình đâu cần cố ý ép buộc bọn họ ở lại đây.
Tần Lâm Quân nàng làm không được.
Thượng Quan Mộ Hoàng không ngạc nhiên chút nào nhìn về phía Tần Lâm Quân nói rõ ràng:
- Bẩn vương phi, bây giờ thời gian nửa năm đã qua, điện hạ đã gọi ta trở về.
Mà Thượng Quan Mộ Hoàng không có chút cảm giác thân cận cùng một chỗ với Tần Lâm Quân, tất cả mọi người rõ ràng mấy người Thượng Quan Mộ Hoàng vì sao mà đến, bây giờ có thể nói đã giải quyết vấn đề này.
- Thượng Quan tiểu thư, bây giờ chúng ta sắp đến lúc đại phá địch quân, các ngươi lập xuống rất nhiều công lao, mắt thấy là sắp thắng lợi, còn không có hưởng thụ thành quả thắng lợi, chúng ta thực sự cảm thấy áy náy đối với các ngươi, không bằng chờ chúng ta cùng nhau giải quyết Dương Vương luận công hành thưởng xong, lại rời đi như thế nào?
Tần Lâm Quân chân thành nhìn về phía Thượng Quan Mộ Hoàng cùng Trương Hợp.
Mà những người khác cũng mang theo ánh mắt hi vọng nhìn về phía hai người Trương Hợp, hi vọng bọn họ có thể lại lưu lại một đoạn thời gian.
Chỉ thấy Thượng Quan Mộ Hoàng cười khổ nói:
- Xin lỗi vương phi, điện hạ có lệnh để cho chúng ta nhanh chóng trở về, lòng chúng ta bây giờ chỉ muốn về.
Ánh mắt Vệ Đông Nguyên hơi động một chút, tựa hồ nghĩ đến phương pháp gì có thể cho Thượng Quan Mộ Hoàng, Trương Hợp lưu lại, ngay tại thời điểm hắn vừa mới chuẩn bị mở miệng, Tần Lâm Quân chính khí lẫm nhiên nói:
- Tốt, khi nào hai vị đi, chúng ta tự mình đưa các ngươi rời Thanh Châu.
- Ngày mai chúng ta xuất phát!
Bọn người Đỗ Thâm Hải, Tưởng Bá nhìn Tần Lâm Quân không chút do dự để bọn hắn rời đi, ánh mắt nhìn về phía hai người toát ra một tia phức tạp lập tức thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận