Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 621: Gặp Nhau

Hơn nữa còn là m Dương cảnh hậu kỳ.
- Cái gì?
Thượng Quan Mộ Hoàng cùng Mộ Dung Liên Tuyết mấy người mang theo bộ dáng không thể tin nhìn Triệu Cao.
Bên trong ánh mắt của Từ Thế Tích và Lý Nho cũng xuất hiện một tia chấn kinh.
Trước đó Tần Lâm Quân vẫn là Tạo Hóa cảnh mà thôi, ngắn ngủi biến mất hơn thời gian một tháng liền trực tiếp đạt đến m Dương cảnh, hơn nữa còn là hậu kỳ.
Lý Chính lại không có lộ ra vẻ ngoài ý muốn, hắn sớm đã cảm thấy Tần Lâm Quân là khuôn mẫu của nhân vật chính, hơn thời gian một tháng đột phá một đại cảnh giới cũng không kỳ quái, nhưng Lý Chính chú ý là kỳ ngộ của Tần Lâm Quân có là kỳ ngộ của một người hay là gì?, loại kỳ ngộ này có thể bị phục chế để người Trấn Quốc phủ tăng lớn thực lực hay không?
- Triệu Cao, ngươi dò xét rõ ràng địa điểm Tần Lâm Quân biến mất chưa?
Triệu Cao cúi đầu càng thấp:
- Nô tài vô năng, chỉ biết Tần Lâm Quân trở lại Tĩnh Châu Trấn Quốc phủ đã biến mất, su dó dò xét không ra tung tích của Tần Lâm Quân.
Trong lòng Lý Chính thở dài một hồi, nếu như kỳ ngộ của Tần Lâm Quân thật có thể phục chế, thủ hạ mình nhiều nhân kiệt như vậy, lấy cơ sở vô cùng vững chắc của bọn họ, hoàn toàn có thể mượn đột phá m Dương cảnh.
- Tốt, dò xét không được cũng không trách ngươi, hiện tại để La Võng thời khắc chú ý tình huống các thế lực Đại Hiên hoàng triều.
- Tuân lệnh!
Triệu Cao vội vàng lui sang một bên!
Lý Chính đột nhiên nghiêm mặt, mà những nhân kiệt khác liên tục ngồi ngay ngắn.
- Trấn Quốc phủ đại bại Lý Vũ, Trấn Quốc phủ sẽ không buông tha cho cơ hội tốt như vậy, mà bây giờ Đại Di hoàng triều sắp động thủ Tĩnh Châu, Thần Hoàng cũng rất có thể sẽ đi đến nơi Trấn Quốc phủ cùng Lý Vũ giao chiến, chuẩn bị nghênh đón Đại Di hoàng triều.
- Mà bản vương không thể không đi!
Vũ Văn Thành Đô cùng Hạng Vũ khẽ động ánh mắt, muốn đi cùng Lý Chính.
Thế mà Lý Chính khoát khoát tay từ chối nói:
- Lần này, bản vương sẽ rất an toàn, các ngươi không cần đi theo bản vương.
- Bá Vương, bản vương cần ngươi tiến về Ương Châu, tọa trấn Ương Châu, để phòng Đại Nhật hoàng triều có biến cố gì.
Hạng Vũ trịnh trọng nói:
- Điện hạ yên tâm, ta ở đó, Ương Châu tuyệt đối không có chuyện gì.
Lý Chính gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Từ Thế Tích, Lý Nho mấy người tiếp tục phân phó:
- Thế Tích, Yến Hoang quận vẫn để ngươi tọa trấn, Văn Ưu ngươi lưu tại Yến Hoang quận kiềm chế An Dã Mộ, đừng cho hắn phát hiện dị thường, Thành Đô ngươi trấn thủ Yến Hoang thành.
Ba người Từ Thế Tích đồng thời gật đầu đáp.
Lúc này Trấn Quốc phủ chiến ý dâng cao, toàn diện đột phá biên phòng Lạc Châu, bắt đầu đánh vào các phủ Lạc Châu.
Thế lực Thái tử Lý Vũ không ngừng lui bại, ngắn ngủi trong năm ngày liền mất mười mấy thành.
Sau cùng tại Lạc Nguyên quận cản trở thế công của Trấn Quốc phủ.
Thế nhưng các phủ còn lại vẫn bị các nhánh quân đội Trấn Quốc phủ tấn công.
Bên trong Lạc Nguyên thành, ba mươi vạn bại quân thủ hạ Thái tử Lý Vũ tụ tập ở đây, mà ngoài ba mươi dặm, Tần Lâm Quân khí thế hung hăng suất lĩnh năm mươi vạn đại quân đang chuẩn bị một lần hành động đánh bại Thái tử Lý Vũ.
Bên trong thành, bách tính sớm đã thất kinh, đợi trong nhà mình không dám ra ngoài.
Các trên đường phố là quân đội cảnh giới, thời khắc này Thái tử Lý Vũ mang theo Hứa Thiên Cơ cùng Bạch Diệc Phi dạo bước trên đường cái.
- Thiên cơ, xem ra cô cũng phải thua!
Trong mắt Thái tử Lý Vũ mang theo từng tia từng tia mê mang, hai mắt phiền muộn nhìn không trung phía xa, bên kia chính là đại quân Tần Lâm Quân khí thế bàng bạc.
- Trấn Quốc phủ không hổ là một cái tâm bệnh của phụ hoàng, Dương Vương bại, hiện tại rốt cục đến cô!
Giữa lông mày Hứa Thiên Cơ hiện ra một cỗ lo nghĩ một mực chưa tán, nghe được lời Thái tử Lý Vũ, lại hơi hơi giãn lông mày:
- Thái Tử điện hạ yên tâm, chúng ta sẽ không thua, bệ hạ sẽ không để cho Trấn Quốc phủ đánh bại chúng ta!
Ngữ khí Hứa Thiên Cơ biểu hiện mười phần tự tin, hiển nhiên hiểu rõ Thần Hoàng sẽ không để cho Trấn Quốc phủ trưởng thành đến mức nhất định, rất nhanh Thần Hoàng sẽ ra tay.
- Phụ hoàng?
Thái tử Lý Vũ bất đắc dĩ thở dài, hắn không xác định vị phụ hoàng kia của mình thật lại trợ giúp hắn, dù sao tam đệ hùng tài đại lược kia của mình đang nhìn chằm chằm Thiên Châu.
Muốn mình đánh bại Trấn Quốc phủ, triều đình nhất định phải phân ra một bộ phận thực lực mới được, đến lúc đó Lý Chính sẽ bỏ qua cơ hội tấn công Thiên Châu này, chiếm lấy Yến, Hoang hai châu phủ quận à, đây chính là cơ hội tốt đem chiến trường dời đến Thiên Châu.
Đại tướng Bạch Diệc Phi bên cạnh Thái tử Lý Vũ hiện ra gương mặt trầm trọng, nhưng bên trong ánh mắt lại tràn ngập kiên định.
- Điện hạ yên tâm, Lạc Nguyên thành này, Tần Lâm Quân còn không phá được.
Thái tử Lý Vũ nghe được lời Bạch Diệc Phi, mỉm cười:
- Cũng nhờ có các ngươi, cô rất yên tâm.
- Ồ? Làm sao?
- Trẫm không cho ngươi cảm giác yên tâm?
Đúng lúc này, ba người đang dạo bước đột nhiên nghe được một lời nói tràn ngập uy nghiêm.
- Phụ hoàng.
- Bệ hạ!
Ba người giật mình, ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên Thần Hoàng tản ra khí thế huy hoàng đứng ở trên không trung.
- Bái kiến phụ hoàng!
- Bái kiến bệ hạ!
Thái tử Lý Vũ cùng Hứa Thiên Cơ, Bạch Diệc Phi liên tục hành lễ.
- Ừm, đứng lên đi!
Sau lưng Thần Hoàng còn mang theo một tên thái giám, người này chính là Tào Chính Thuần.
Thái tử Lý Vũ mang theo vẻ kích động nói:
- Phụ hoàng lần này đến đây là vì diệt Trấn Quốc phủ?
Thần Hoàng từ không trung rơi xuống lại chậm rãi lắc đầu.
Ánh mắt đám người Thái tử Lý Vũ khẽ động, thế mà chưa chờ bọn hắn mở miệng, Thần Hoàng trực tiếp nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận