Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 401: Khúc Tĩnh Kỳ (2)

Nửa năm năm trước, cung đình Đại Hàn vương triều biến đổi lớn, hoàng đế băng hà, Thái tử điện hạ lúc đầu Khúc Tĩnh Kỳ ủng hộ đột nhiên bị Nhị hoàng tử điện hạ chưởng khống cấm quân đô thành loạn tiễn bắn chết, cùng lấy thế sét đánh không kịp bưng tai dọn sạch quan viên một mạch đầu nhập vào thái tử, Nhị hoàng tử sớm có dự mưu dường như trận chiến đấu này, lấy tốc độ cực nhanh leo lên vương vị trong lúc một số quan viên võ tướng chống đỡ Thái tử căn bản đều chưa kịp phản ứng.
Thậm chí lúc ấy Khúc Tĩnh Kỳ hoài nghi bệ hạ chết cũng là có quan hệ với Nhị hoàng tử, nhưng khi đó Khúc Tĩnh Kỳ muốn điều tra đã không kịp, bởi vì Nhị hoàng tử vì dọn sạch thế lực đối địch trong triều đình, đặc biệt là đại tướng quân Khúc Tĩnh Kỳ hắn, cộng với một danh tướng khác một mực bị hắn áp chế thiết kế hãm hại, càng làm cho hắn không có nghĩ tới là, bộ hạ trung thực của mình đó giờ vậy mà cũng có người của Nhị hoàng tử, trong lúc bị hãm hại, Khúc Tĩnh Kỳ không thể không trong đêm ầm thầm chạy ra Đại Hàn vương triều.
Tiến vào Đại Hiên hoàng triều, mới đình chỉ được truy sát Đại Hàn vương triều dành cho hắn, coi như như thế, vị Nhị hoàng tử kia còn phái một vị cường giả Tông Sư cảnh, hai vị cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong chỉ huy hơn mười vị chiến sĩ ăn mặc thành thương đội tiến vào Đại Hiên hoàng triều đuổi giết hắn.
Bởi vì Đại Hiên hoàng triều hiện tại hỗn loạn mới để cho vị Nhị hoàng tử kia nắm lấy cơ hội phái binh đến đây, nếu không nếu như Thần Hoàng còn tại thế, những vương triều này sao dám phái người theo đuổi giết, đây không phải cho Đại Hiên hoàng triều một cái cớ bắt chẹt sao!
Thương đội một mực căn cứ hành tung Khúc Tĩnh Kỳ truy kích, thế mà Khúc Tĩnh Kỳ thủy chung đều nhanh một bước rời đi, chậm chạp bắt không được.
Hôm nay bọn họ lại một lần mất đi tung tích Khúc Tĩnh Kỳ, đang chuẩn bị tiến về một chỗ chờ đợi tìm kiếm lại hành tung Khúc Tĩnh Kỳ, thế mà không nghĩ tới Khúc Tĩnh Kỳ dường như ngả bài, trực tiếp ở chỗ này chờ mình.
Khúc Tĩnh Kỳ nhìn ba người gấp nhìn mình chằm chằm, cùng hộ vệ vây quanh xung quanh, âm thầm thở dài.
- Nhị hoàng tử bây giờ đã đăng cơ làm vương, vì sao còn muốn chết nắm lấy ta không thả, ta đều đã rời khỏi Đại Hàn vương triều.
- Cái này, chúng ta cũng không biết, không bằng Khúc tướng quân trở về tự mình hỏi bệ hạ!
Lĩnh đội có khuôn mặt hơi mập nói, nét mặt của hắn cũng hơi nghi hoặc, nhưng vẫn trung tâm với bệ hạ của mình.
- Ha ha, quên đi!
Khúc Tĩnh Kỳ cười lắc lắc đầu nói.
- Há, vậy vì sao ngươi ở đây chờ chúng ta!
Người lớn nhất thường thường không có gì lạ trong ba người giờ mới lên tiếng hỏi, ánh mắt không ngừng quét qua hoàn cảnh xung quanh, giống như đang nhìn xem nơi nào có người mai phục.
Khúc Tĩnh Kỳ nhìn bọn hắn cảnh giác đột nhiên cười ha ha, một cỗ khí tức sát phạt bất ngờ dâng lên, bao phủ toàn bộ trong ngoài quán trà.
Mọi người giật mình nhìn Khúc Tĩnh Kỳ, mà vị nam tử trẻ tuổi kia cũng ngạc nhiên nhìn Khúc Tĩnh Kỳ, hắn dường như thấy được cỗ uy thế Khúc Tĩnh Kỳ đã từng có.
- Ngươi, ngươi khôi phục tu vi!
Mà nam tử có khuôn mặt hơi mập rốt cục không còn cười nữa, ảnh mắt đầy hoảng sợ đứng lên nhìn Khúc Tĩnh Kỳ, mà hai người khác cũng trực tiếp lui lại một bước, mười phần cảnh giác nhìn hắn.
- Không sai, Đại Hiên hoàng triều quả nhiên là hoàng triều cường đại nhất, cường giả vô số, thiên tài địa bảo càng nhiều vô số kể, ngắn ngủi mấy ngày ta đã tìm thấy mấy món linh dược giải độc đang một mực phong tỏa chân mạch của mình.
Khúc Tĩnh Kỳ lạnh lùng nói.
Vị nam tử thường thường không có gì lạ nuốt một ngụm nước bọt, cảm nhận được uy hiếp mà bản thân Khúc Tĩnh Kỳ tán phát ra, trấn định nói:
- Cái kia, Khúc tướng quân ở chỗ này chờ chúng ta, chính là muốn giết mấy người chúng ta sao?
- Không, ta không muốn dẫn ra phiền toái lớn hơn để thế lực khác chú ý, lần này chính là cảnh cáo các ngươi, nếu như các ngươi còn dám tiếp tục đuổi theo ta, vậy tất cả hãy ở lại đây đi.
Trong lời nói Khúc Tĩnh Kỳ lộ ra sát ý mãnh liệt.
Ba người đứng lên nhìn thoáng qua nhau, Khúc Tĩnh Kỳ hiện tại đã khôi phục lại tu vi Tông Sư đỉnh phong, mà người tu vi cao nhất bên mình cũng bất quá là Tông Sư hậu kỳ, căn bản đánh không lại, mà bây giờ mình trở về cũng có thể có cái bàn giao, bệ hạ cũng sẽ không trách tội mình.
Vậy thì… đi!
Ba người xác định ánh mắt, lập tức chắp tay nói với Khúc Tĩnh Kỳ:
- Đa tạ Khúc tướng quân thủ hạ lưu tình, chúng ta lập tức trở về, không lại quấy rầy Khúc tướng quân!
Ba người cấp tốc chỉ huy hộ vệ nhanh chóng rời khỏi nơi này.
- Quá tốt rồi, sư phụ, ngươi khôi phục thực lực!
Nam tử trẻ tuổi này vui vẻ nói.
- Ừm!
Khúc Tĩnh Kỳ chậm rãi gật đầu, sau đó nhìn về phía thư đồng một mực khẩn trương cúi đầu nói:
- Ngươi bây giờ còn có gì muốn nói.
- Sao?
Nam tử trẻ tuổi đột nhiên kịp phản ứng, vì sao bọn họ có thể một mực tìm thấy tung tích của mình, nguyên lai bên người thật sự có một tên phản đồ.
Ánh mắt nhìn hằm hằm thư đồng.
Lúc này thư đồng nhìn Khúc Tĩnh Kỳ một chút, sắc mặt vậy mà không còn khẩn trương, bình thản nói:
- Xin lỗi Khúc tướng quân, đều vì chủ mình, tám năm trước ta chính là người Nhị hoàng tử, là Nhị hoàng tử một mực để cho ta mai phục bên cạnh ngươi tám năm.
- Tốt, tốt cho một Nhị hoàng tử, thái tử thua không oan.
Trong tay Khúc Tĩnh Kỳ ngưng tụ sát khí, một chưởng bổ về phía thư đồng, đánh hắn bay đi đụng mạnh vào vách đối diện, chỉ thấy thư đồng co quắp một chút rồi không còn khí tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận