Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 492: Cái Chết Của Tần Trấn Hiên (2)

Lý Chính nhìn mọi người biểu lộ sau khi ứng chiến, mỉm cười nói:
- Truyền tin Ương Châu liên minh, nói cho bọn hắn, sau năm ngày bản vương tự mình suất lĩnh năm mươi vạn đại quân tiến về đồng bằng Yến Ương khiêu chiến!
- Tuân lệnh!
Nhóm võ tướng liên tục kích động trả lời.
Mà các quan văn nghe được Lý Chính kéo thời gian khiêu chiến tới sau năm ngày cũng lộ ra mỉm cười.
Hai quân đối chọi, không phải binh càng nhiều thì càng mạnh, dù sao không phải mỗi thống soái đều là Hàn Tín, một khi quân đoàn quá nhiều, hình thức chiến trường linh hoạt đa dạng, thống soái không thể chỉ huy rõ ràng, kia sẽ tăng thêm càng nhiều thương vong.
...
Quả nhiên, khi Lý Chính truyền tin khiêu chiến về Ương Châu liên minh, Đặng Địa Sát đột nhiên đập cái bàn bên cạnh, cái bàn trực tiếp tứ phân ngũ liệt, tức giận khó bình nói:
- Muốn chiến liền chiến, còn muốn chờ năm ngày làm gì!
- Được rồi, Địa Sát ngồi xuống đi, năm ngày thì đợi thêm năm ngày, chỉ sợ bọn họ không ra!
Đặng Thiên Kinh bình tĩnh nói.
Mà mấy vị bang chủ khác cũng gương mặt bình tĩnh.
- Tần Vương đã phái ra năm mươi vạn đại quân, vậy chúng ta cũng phái ra năm mươi vạn đại quân như thế nào.
Trương Giác dò hỏi.
- Có thể, Tần Vương đã suất lĩnh năm mươi vạn đại quân, nếu như chúng ta phái nhiều một chút, há không có nghĩa chúng ta sợ hắn!
Ánh mắt Tề Hùng hung ác nói.
Thế mà Thanh Trúc hội Đinh Diêu lại nói:
- Bất quá đại quân chúng ta vốn nhiều hơn Tần Vương, nếu như chỉ là tiêu hao lẫn nhau đơn giản dạng này cũng không ổn.
- Không bằng chúng ta âm thầm lại phái ra ba mươi vạn đại quân, thừa dịp thời khắc chúng ta giao chiến đồng bằng, đường vòng đi đánh lén Lâm Ương thành, xuất kỳ bất ý.
- Tuy nhiên Ương Châu cũng lưu giữ lưu ba mươi vạn đại quân, nhưng tướng lĩnh Niết Bàn cảnh bên Tần Vương căn bản không có nhiều như chúng ta, đến lúc đó chúng ta chỉ cần phái ba vị cường giả Niết Bàn cảnh đi theo đại quân tiến về chiếm lĩnh Lâm Ương thành, lại hai mặt bao vây Tần Vương.
Ánh mắt Đinh Diêu lộ ra vẻ âm hiểm.
- Mà chúng ta cũng lưu ba mươi vạn đại quân trấn thủ Lâm Yến thành, lấy bảo vệ không có sơ hở nào.
Coi như Tần Vương dám phái kỳ quân khác đến đây, tối đa cũng sẽ không có hơn hai mươi vạn.
Mọi người nghe Đinh Diêu đưa ra kế sách, ánh mắt càng ngày càng sáng.
Làm tốt thì một trận chiến có thể đánh bại Tần Vương!
...
Ngay ngày thứ ba, Lý Chính tiếp tục cùng bọn người Lý Nho Trương Hợp thương lượng kế sách, Triệu Cao đột nhiên đến, nói một tin tức trong dự liệu.
Tần Trấn Hiên đã chết!
Từ khi Lý Chính suất lĩnh đại quân đến Lâm Yến thành, gần một tháng qua Đại Hiên hoàng triều phát sinh rất nhiều biến hóa.
Đầu tiên là Tân hoàng toàn diện áp chế Vũ Vương, Tân hoàng phái ra một trăm năm mươi vạn đại quân đánh vào Hoang Châu cùng Vũ Vương triển khai giao chiến kịch liệt.
Mà Thái Tử cấp tốc chưởng khống Lăng Châu, liên liên tiếp tiếp phái quân đội tiến về biên cảnh Thanh Châu.
Ngay hôm qua, Tần Lâm Quân lấy lý do hai quân hội nghị mời Tần Trấn Hiên đến Vụ Vân thành cộng đồng thương nghị thế nào ứng phó thế lực Thái Tử.
Mà Tần Trấn Hiên thấy Tần Lâm Quân gửi thư cùng Thái Tử uy hiếp, hiểu rõ ý Tần Lâm Quân, quả nhiên dẫn theo La Dương Dụ, Trần Bình, Bạch Cuồng Sinh, Phạm Nhiệm Hỏa, Dương Khai, Chu Văn Chiêu mấy vị tướng lĩnh Niết Bàn cảnh cùng một số cao tầng tiến về đáp ứng lời mời.
Trong phủ thành chủ lớn nhất bên trong Vụ Vân thành, Tần Lâm Quân mang theo bọn người Lưu Lệ, Lương Ôn Việt, Triệu Quát, Phan Phượng, Từ Thiên Dương cùng Diệp Hân Ngữ chờ đợi Tần Trấn Hiên đến.
Khi Tần Lâm Quân ở ngoài cửa phủ chờ đợi nhìn thấy Tần Trấn Hiên chỉ huy mọi người tới, dung nhan tuyệt sắc mang theo mỉm cười, ánh mắt nhu hòa nhìn Tần Trấn Hiên.
- Đệ đệ mời!
- Tỷ tỷ mời!
Tần Trấn Hiên nhìn Tần Lâm Quân tự mình đến ngoài cửa nghênh đón, lộ ra thần sắc cảm động.
Trong lúc nhất thời tỷ hữu đệ cung.
Sau đó người của song phương đều tiến vào trong phủ an vị, phía trên mỗi bàn nhỏ trong đại sảnh bày đầy hoa quả điểm tâm, mỹ tửu món ngon.
Tần Lâm Quân cùng Tần Trấn Hiên phân biệt ngồi hai bên chủ vị, hai phe tướng lĩnh ngồi một bên.
Mà võ tướng song phương ngoại trừ Triệu Quát, Phan Phượng Yến Châu một mạch ra, đều nhìn lẫn nhau, lẫn nhau đều thân cận gật đầu ra hiệu.
Dù sao trước đó cũng là chiến hữu của Trấn Quốc phủ, bây giờ chỉ bất quá lựa chọn khác biệt chủ tử mà thôi.
Huống chi bây giờ lập tức lại muốn liên minh.
Quả nhiên sau khi mọi người an vị, Tần Lâm Quân trực tiếp tiến vào chủ đề, tư thế hiên ngang đứng lên nói:
- Hôm nay chúng ta gặp nhau, chủ yếu là vì liên minh mà đến.
- Bây giờ Thái Tử đã triển khai quân trăm vạn binh đến Thanh Châu, nếu như chúng ta còn không tề tâm hiệp lực, chỉ sợ bị Thái Tử cùng Dương Vương hai mặt đánh tan.
- Bởi vậy liên minh chúng ta bắt buộc phải làm.
Tần Trấn Hiên cũng đầy mặt nghiêm túc gật đầu nói:
- Ta hiểu rõ tâm tư tỷ tỷ, Trấn Quốc phủ nên hợp hai làm một, liên minh chúng ta thực lực cường đại, diệt Dương Vương lại đánh bại Thái Tử, để Trấn Quốc phủ càng thêm cường đại.
Tần Lâm Quân cùng Tần Lâm Quân hai người bắt đầu trực tiếp định ra liên minh.
Tần Lâm Quân phóng khoáng cầm lấy chén rượu trên bàn giơ lên cao:
- Vì vinh quang Trấn Quốc phủ!
Ánh mắt Tần Trấn Hiên cũng theo đó kiên định, tiện tay cầm lấy chén rượu đã sớm chuẩn bị xong.
- Vì vinh quang Trấn Quốc phủ!
Tướng lĩnh song phương đều giơ ly rượu lên, ánh mắt nóng rực:
- Vì vinh quang Trấn Quốc phủ!
Tần Lâm Quân cùng Tần Trấn Hiên liếc nhau, đều lộ ra ánh mắt chân thành.
Theo Tần Lâm Quân uống một hơi cạn sạch, Tần Trấn Hiên cũng phóng khoáng uống rượu trong ly.
Mọi người phía dưới cũng cười uống vào.
Ngay tại lúc Tần Trấn Hiên vừa mới uống rượu xong, mặt đỏ lên, con ngươi giống như muốn rơi ra, còn chưa chờ hắn có bất kỳ động tác gì, đầu đã đỗ xuống mặt, thất khiếu chảy máu mà chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận