Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 568: Thanh Châu Quyết Chiến (1)

Hạng Vũ quay người nhìn về phía Lý Chính, song đồng bình tĩnh lại ầm ầm sóng dậy, vẻn vẹn nhìn thẳng lại tràn đầy cảm giác áp bách.
Lý Chính đối mặt ánh mắt áp bách mười phần của Hạng Vũ, chính diện mắt nhìn thẳng nghênh đón:
- Bá Vương đang hồi tưởng áy náy nửa đời trước sao?
Hạng Vũ nhìn Lý Chính có thể nhìn thẳng ánh mắt của mình, ánh mắt lộ ra vẻ hài lòng, sau đó cảm thán nói:
- Không sai, là áy náy!
- Tuy ta bách chiến bách thắng, không gì không đánh được, nhưng con dân của mình lại cũng không được sống cuộc sống tốt, Á Phụ tức giận bỏ đi, tướng lĩnh trung thành tuyệt đối với ta cũng bởi vì ta cuồng vọng tự đại mà phải chiến tử, cũng là chúng bạn xa lánh, sau cùng Ngu Cơ cũng hương tiêu ngọc tổn! Vương triều bá nghiệp cũng không gì hơn cái này.
- Ta há còn mặt mũi sống sót.
Lý Chính nhìn đau khổ trong mắt Hạng Vũ, biết hắn giờ phút này đã không có lòng tranh bá.
- Bá Vương, nếu như ta nói ngày sau ta có thể sẽ đem Á Phụ ngươi, các tướng lĩnh như Long Thả thậm chí bao gồm cả Ngu Cơ cũng có thể triệu hoán ra thì sao?
Hạng Vũ nghe được lời Lý Chính, trái tim lúc đầu ngưng kết rốt cục lộ ra sơ hở, khí thế bạo phát ra.
Nhất thời toàn bộ bầu trời đều trầm xuống, một mảnh yên lặng, lá cây cánh hoa bay xuống dừng lại ở giữa không trung.
Lý Chính dường như thấy được bóng người to lớn tràn ngập bá đạo bên trong thiên địa kia, khác với sự bá đạo của Lữ Bố, hắn dường như là hóa thân của pháp tắc bá đạo.
- Thật chứ?
- Thật!
Lý Chính đối mặt áp bách khó có thể hình dung của Hạng Vũ, chăm chú gật đầu.
Lý Chính đã từng hỏi thăm qua hệ thống, nếu tăng thêm một cấp liền có thể triệu hoán thân nhân của nhân kiệt Hoa Hạ.
Hạng Vũ nhìn ánh mắt Lý Chính tự tin, lập tức tin tưởng hắn, ánh mắt cương nghị mà kiên định nói:
- Tốt, Hạng Tịch ta hiệu trung với ngươi!
Lý Chính nhìn trong mắt Hạng Vũ có niềm tin kiên định, liền biết Hạng Vũ thực tình hiệu trung mình.
Hệ thống bắt đầu triệu hoán một trăm phần trăm trung tâm, tăng thêm Lý Chính trợ giúp Hạng Vũ hoàn thành tâm nguyện làm điều kiện, rốt cục chính thức đã thu phục được Bá Vương Hạng Vũ.
Lấy cá tính Bá Vương Hạng Vũ, đã nói hiệu trung mình sẽ hiệu trung mình, không có khả năng phản bội.
- Ha ha, hôm nay Bá Vương đến, thiên hạ đã ở trong tay ta.
Trong lòng Lý Chính hào tình vạn trượng, trên người tán phát một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ, nhìn xuống vạn sinh, khiến thiên địa thất sắc.
Thế gian vạn vật dường như đều thần phục dưới chân Lý Chính.
Mình rốt cục có đỉnh phong chiến lực, từ đó không lại sợ hãi bất kỳ thế lực nào.
Hạng Vũ nhìn Lý Chính tản ra hoàng đạo khí thế nồng đậm, hài lòng gật đầu, cũng có chút hưng phấn, dù sao cũng cảm nhận được Tần Vương mà bản thân vừa hiệu trung coi trọng mình cỡ nào.
Chỉ có nhân tài nắm giữ khí thế như thế này xứng mình hiệu trung.
Nhìn khí thế Lý Chính, Hạng Vũ nhớ tới một người, một để người hắn chính thức kính nể.
Tần Thủy Hoàng Doanh Chính!
Mặc dù mình rất hận Doanh Chính, nhưng đã từng nhìn thấy cỗ khí thế uy chấn thiên hạ, ngạo nghễ vạn vật, toàn bộ thiên địa đều thần phục hắn vẫn sâu ấn trong lòng của hắn.
Mặc dù bây giờ Tần Vương điện hạ còn có chút không đủ, nhưng đã có hình thức ban đầu khí phách của vị kia.
Hạng Vũ khi còn nhỏ có lẽ nghĩ rằng làm vua sẽ sung sướng cỡ nào. Nhưng khi sau này lên làm Vương mới biết được ngồi lên chỗ ngồi kia thật không dễ dàng, tấu chương đầy trời đều muốn làm mình phiền chết.
Còn không bằng vào trong quân đội cùng chư tướng uống rượu thống khoái.
Đến mức Lưu Bang!
Hạng Vũ vẫn khinh thường, đám dân quê mà thôi.
Trong núi rừng, dưới ánh trăng, hai bóng người sóng vai đứng thẳng.
Khí thế Đế hoàng tán phát khắp thiên địa, khiến tứ phương thần phục.
Khí thế bá đạo ngạo nghễ vạn vật, chấn nhiếp tứ phương.
- Bá Vương, ta cần ngươi bây giờ đi làm một việc.
- Điện hạ phân phó là được!
- Ta cần Bá Vương đi cứu người!
Ba ngày sau, ngoài Thiên Thanh yếu địa mười dặm, quân doanh ba mươi vạn đại quân do đại tướng Mạnh Cương dưới trướng Lý Duyệt lãnh binh ở chỗ này.
Giờ phút này mặt mũi Mạnh Cương tràn đầy kích động nhìn Lý Duyệt cùng Hùng Trử Mạc đến.
Bởi vì lúc đầu một mực phái Hùng Trử Mạc suất lĩnh năm mươi vạn đại quân trọng công một chỗ khác Thiên Nham yếu địa, bây giờ hắn đã bí mật suất lĩnh hai mươi vạn đại quân đến đây, giương đông kích tây, tối nay sẽ dự định công phá Thiên Thanh yếu địa, sau đó lại theo Thiên châu hai mặt giáp kích công phá một Thiên Nham yếu địa khác.
Lý Duyệt vừa tiến vào quân doanh liền lập tức hỏi:
- Tứ tổ bây giờ còn đang ngăn chặn nhị tổ sao?
Mặt mũi Mạnh Cương tràn đầy khẳng định trả lời:
- Bệ hạ yên tâm, Tứ Lão tổ hiện đang một mực kéo lấy nhị lão tổ, nhị lão tổ không có dư lực phát hiện bệ hạ đến.
Lý Duyệt ngưng trọng nói:
- Tốt, tối nay vô luận như thế nào, chúng ta nhất định muốn đánh hạ Thiên Thanh yếu địa.
- Theo tình báo Thanh Châu, Lý Vũ rất có thể sẽ phái binh tới ngăn cản chúng ta, chúng ta đã đợi không kịp thời gian.
Hùng Trử Mạc cùng Mạnh Cương đều nghiêm túc gật đầu, đồng thời cung kính nói:
- Bệ hạ yên tâm, tối nay tất đánh hạ!
Lý Vũ ngoại trừ truyền tin tức giả này qua cho Tần Lâm Quân, cũng truyền đến trong tai Lý Duyệt, vốn muốn tính toán hù dọa Lý Duyệt một chút, không nghĩ tới lại làm cho Lý Duyệt hành động, muốn nhanh chóng đánh vào Thiên Thanh yếu địa.
Mà lúc này Lý Vũ cũng chuẩn bị sẵn sàng, đạt được tình huống cụ thể cùng thực lực cụ thể của Tần Lâm Quân do La Dương Dụ truyền đến, Thanh Liên thành chỉ còn lại có mười vạn đại quân trấn thủ, Lý Vũ suất lĩnh năm mươi vạn đại quân bí mật tiến về Thanh Vân hạp, mà Bạch Diệc Phi suất lĩnh bốn mươi vạn đại quân dùng quân trận và Tôn giả m Dương cảnh che giấu đi theo đằng sau Lý Vũ phục kích.
Khi Lý Vũ xuất phát, Tần Lâm Quân cũng đã tiếp thụ tin tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận