Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 982: Quách Khai Vào Đại Tần (1)

Thế lực và thế lực đấu tranh cho tới bây giờ đều không phải trong một sớm một chiều.
- Bệ hạ, thần cho rằng, chúng ta trước cần phải giải quyết hai Đại Thánh Vương lại nói tiếp, bây giờ chúng ta không thể lại trêu chọc Đại Tần hoàng triều, nếu không rất dễ dàng lâm vào hai mặt khai chiến, cực kỳ bất lợi đối với sách lược chúng ta.
Một vị đại thần liếc đám quan viên phía sau một chút, cung kính nói.
Những quan viên đang quỳ khẽ giật mình trong lòng, trong nháy mắt hiểu rõ hàm nghĩa vị đại thần này nói tới, thân thể không ngừng run rẩy, nghĩ đến ý nghĩ trước đó mình nói ra ngu xuẩn cỡ nào, trách không được bệ hạ sẽ nổi giận.
- Thần tán thành.
- Hiện tại triều ta đánh hai đại thánh địa, nhất thống Phượng Hoàng vực sắp đến, không thể lại sinh biến cố, giờ phút này Đại Tần hoàng triều cần phải thống nhất Lăng Thiên vực, bọn họ trong thời gian ngắn sẽ không tùy tiện ra tay, bởi vậy thần cũng cảm thấy trước giải quyết hai đại thánh địa, nhất thống Hỏa Phượng vực lại đối phó Đại Tần hoàng triều cũng không muộn.
- Thần tán thành, trước giải hai đại thánh địa.
- Thần tán thành.
- Thần tán thành.
Từng vị đại thần lần lượt đi ra, biểu thị trước giải quyết hai đại thánh địa, sau cùng mới tìm Đại Tần hoàng triều báo thù.
Thế mà Nam Cung Minh Phượng nhìn những đại thần này vẫn lộ ra một chút bất mãn, hiện tại là thời điểm chúng ta muốn tấn công người nào thì tấn công người đó sao?
- Chúng ta không đi tìm Đại Tần hoàng triều báo thù, chẳng lẽ hai đại thánh địa sẽ không đi tìm kiếm Đại Tần hoàng triều kết minh?
Xem ra vinh diệu Hỏa Hoàng Hoàng triều đã để những quan viên này mục nát, là thời điểm cần để một số nhân tài mới rót vào triều đình.
Hiện tại như thế nào ngăn cản Đại Tần hoàng triều cùng hai đại thánh địa liên minh mới thật sự là biện pháp giải quyết.
Dù Nam Cung Minh Phượng cũng không nghĩ tới, mình phái đi ba vị thánh vương vậy mà đều chết tại Lăng Thiên vực, mà lại chết nhanh như vậy, dù kéo ở một đoàn thời gian ngắn cũng đầy đủ.
Hiện tại đại chiến Lăng Thiên vực kết thúc, mà Hỏa Hoàng Hoàng triều còn không có giải quyết hai đại thánh địa, Đại Tần hoàng triều chưa chắc sẽ buông tha đại địch như Hỏa Hoàng Hoàng triều.
Nghĩ tới đây, chân mày Nam Cung Minh Phượng lộ ra hơi nhíu.
- Bệ hạ, lo lắng chính là hai đại thánh địa sẽ đi tìm Đại Tần hoàng triều kết minh sao?
Một câu nói đột nhiên để ánh mắt mọi người đều tập trung đến một vị quan viên lộ ra cười nhạt đứng ở góc nào đó, những đại thần này nhìn về phía vị này quan viên, ánh mắt càng lóe ra tinh quang, chẳng lẽ hắn có biện pháp giải quyết, hoặc nói có thể thuyết phục Đại Tần hoàng triều?
Thật ra những chuyện này, những đại thần này làm sao có thể nghĩ không ra, chỉ bất quá đám bọn hắn chỉ không có nghĩ kỹ biện pháp như thế nào giải quyết mà thôi, một khi mở miệng nói vấn đề này, nếu ngươi không có biện pháp giải quyết vấn đề, ngươi nói thì có ích lợi gì?
Những đại thần nhìn về phía lẫn nhau, lòng dạ biết rõ.
Nam Cung Minh Phượng nhìn vị quan viên giờ phút này đặc biệt nổi bật, hai con mắt hơi sáng lên, nàng tựa hồ có ấn tượng đối với vị quan viên này, là nhân tài mà tâm phúc ái tướng mình mấy năm trước đề cử, lúc trước cảm thấy hắn ăn nói bất phàm, xem như một vị nhân tài, tăng thêm là tâm phúc ái tướng của mình đề cử, gia thế khẳng định trong sạch, nên tùy tiện cho hắn một quan chức có thể lâm triều.
- Quách Khai, ngươi có biện pháp nào thuyết phục Đại Tần hoàng triều?
Nam Cung Minh Phượng bình thản tra hỏi, Quách Khai bắt đầu tập trung ánh mắt của mọi người lên trên người, mà Quách Khai lại hết sức hưởng thụ ánh mắt như vậy.
- Bằng vào ba tấc lưỡi của thần thuyết phục Đại Tần hoàng triều.
Quách Khai ngẩng đầu ưỡn ngực, ngữ khí tràn ngập tự tin đáp.
A?
Đại thần hàng trước hơi híp tròng mắt, liếc xéo Quách Khai, mặt không biểu lộ, không biết nghĩ cái gì.
Càng có chút quan viên khinh thường nhìn Quách Khai, ha ha, ba tấc lưỡi?
Hiện tại chuyện gì không phải nói lợi ích, nói bằng miệng?
Miệng hữu dụng, dùng vũ lực làm gì?
Nhưng mặc kệ quan viên tin tưởng Quách Khai hay quan viên chưa tin Quách Khai, cả đám cũng không có mở miệng, càng không có lên tiếng trào phúng.
- Ồ? Ngươi làm sao thuyết phục Đại Tần hoàng triều?
Ngữ khí Nam Cung Minh Phượng không nhẹ không nặng vẫn khiến một số quan viên trong triều hãi hùng khiếp vía.
Quách Khai cúi người chắp tay tôn kính nói:
- Bệ hạ, bởi vì tình huống Đại Tần hoàng triều hiện tại.
- Hiện tại Lăng Thiên vực là Đại Tần hoàng triều một gia độc đại, bốn đại thế lực đều tổn thất nặng nề, đối với Đại Tần hoàng triều đều căn bản không có sức hoàn thủ, nhưng Đại Tần hoàng triều muốn chưởng khống Lăng Thiên vực không phải một sớm một chiều, bọn họ nhất định tranh thủ thời gian toàn diện chưởng khống Lăng Thiên vực, sẽ không phân tâm tình huống các vực lại còn, bọn hắn giờ phút này càng sợ thế lực khác công chiếm Lăng Thiên vực.
- Bởi vậy dưới loại tình huống này, thần có nắm chắc thuyết phục Đại Tần hoàng triều không hợp tác cùng hai đại thánh địa tấn công triều ta.
Hai con mắt Nam Cung Minh Phượng sáng lên, toàn bộ triều đình tựa hồ sáng lên mấy phần.
- Các ngươi cảm thấy Quách Khai nói như thế nào?
Một số đại thần yên lặng gật đầu, bây giờ nghĩ không ra còn biện pháp tốt hơn, chỉ có thể trước thử một lần.
Không thể thành công cũng không có cái gì, thành công vậy thì càng tốt.
Mà quan viên trước đó khinh thường nhìn Quách Khai chau mày, muốn phản bác lại không dám nói, bằng những thứ này thì có thể thuyết phục Đại Tần hoàng triều?
Mình đi thì khẳng định là không thể, nhưng vạn nhất Quách Khai có thể thì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận