Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 683: Hoàng Phủ Minh Nguyệt Giấu Ở Chỗ Sâu

Song khi Hoàng Phủ Minh Nguyệt nhìn thấy dáng vẻ Từ Thứ có chút cung kính, sắc mặt đột nhiên đại biến:
- Đi, lập tức rời đi cái này.
Lập tức hạ lệnh để lâu thuyền rời đi.
- A?
Thất công chúa Viêm Tâm Di ngẩng đầu nghi hoặc nhìn Hoàng Phủ Minh Nguyệt, hồ đồ mà hỏi:
- Vì cái gì!
Trong lòng Hoàng Phủ Minh Nguyệt dường như bị đại chấn:
- Có nhiều thứ không phải chúng ta có thể nhìn, có nhiều thứ thậm chí có người cố ý cho chúng ta nhìn, vô luận kết quả nào đều sẽ để cho chúng ta lâm vào vòng xoáy không cách nào khống chế.
- Đi, đi mau, không muốn nhìn chăm chú bọn họ bên kia, gây nên chú ý của bọn hắn, càng không muốn làm chuyện đột nhiên, tựa như thường ngày rời đi liền có thể!
Viêm Tâm Di cùng bọn thị nữ trên thuyền lần đầu tiên nhìn đến Hoàng Phủ Minh Nguyệt trời sập đều không sợ hãi, luôn luôn thong dong lý trí lại hiện ra sắc mặt tái nhợt.
Theo lâu thuyền chậm rãi rời đi, phía trên một tòa lâu thuyền khác, hai con mắt Lý Chính đang cùng Từ Thứ nói chuyện với nhau khẽ nhúc nhích.
- Quả nhiên có vấn đề.
Từ Thứ nhìn sau khi Hoàng Phủ Minh Nguyệt rời đi, xin chỉ thị:
- Bệ hạ, chúng ta muốn đem nàng bắt tới hay không.
Bên cạnh, ánh mắt Vũ Văn Thành Đô lóe lên tinh quang, nhìn chăm chú Hoàng Phủ Minh Nguyệt đi xa.
Nhất thời, Hoàng Phủ Minh Nguyệt xa xa cảm nhận được một ánh mắt thâm uyên đang nhìn chăm chú mình, chỉ nhìn chăm chú thôi mà áp lực cơ hồ khiến nàng ngạt thở.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt cưỡng ép trấn định lại, áp chế gắt gao run rẩy trong lòng của mình, biểu hiện ra sắc mặt bình tĩnh.
m Dương cảnh Tôn giả trở lên.
Hoặc là Chí Tôn! Vẫn là cao hơn, Thánh...
Quả nhiên sau lưng Từ Thứ có một tồn tại vô cùng khủng bố, là siêu cấp Hoàng triều Lăng Thiên vực? Hay là Thánh địa?
Hai con mắt Lý Chính đen nhánh yên tĩnh nhìn thoáng qua Hoàng Phủ Minh Nguyệt, khuôn mặt lãnh tuấn mỉm cười, xem thường nói:
- Không cần, chúng ta biết nàng có vấn đề là được rồi.
Vừa dứt lời, cả lầu thuyền dường như không tồn tại, lẳng lặng nằm trên hồ, tàu thuyền lui tới lại làm như không thấy.
- Tuân lệnh, bệ hạ!.
Từ Thứ cung kính nói.
Lý Chính liếc Vũ Văn Thành Đô bên cạnh một chút, nói với Từ Thứ:
- Nguyên Trực, ngươi hiện tại đã có khả năng nguy hiểm khi bị các nàng bại lộ, để Thành Đô tạm thời theo ngươi đi, có Thành Đô, Ngụy Duyên, Hoàng Trung, Trình Dục mấy người bọn hắn nếu có nguy hiểm gì, có thể cấp tốc cứu viện.
Từ Thứ nhìn Vũ Văn Thành Đô thân thiện gật đầu, trong lòng dâng lên cảm động, vui vẻ nói:
- Có Thiên Bảo Đại Tướng Quân đại danh đỉnh đỉnh thủ hộ, mấy vị đồng liêu của ta thật sự có phúc ba đời.
- Bệ hạ yên tâm, Hoàng Phủ Minh Nguyệt người này lòng dạ sâu, tâm cơ nạng, coi như phát hiện ta không thích hợp, cũng sẽ không nói, dù sao bên trong Thiên Tứ hội có chí ít có một nửa là người của nàng, ngay cả Lương Phong Nham ở Viêm Môn quan phía xa cũng là thủ hạ của nàng.
- Còn thất công chúa vậy thì càng đơn giản hơn, Thất công tử dựa vào Thái Tử, mà Thái Tử trước đó lại cùng Viêm Thiên Tứ nổi lên xung đột, nàng, ta vẫn rất có tự tin.
Lý Chính khẽ vuốt cằm, thưởng thức nhìn Từ Thứ, kiếp trước Lưu Bị nửa đời trước trôi dạt khắp nơi, thiếu một vị mưu sĩ có thể vì hắn bày mưu tính kế, mà Từ Thứ xuất hiện mới khiến cho Lưu Bị bắt đầu chân chính có thế lực bồng bột phát triển.
Đáng tiếc Tào Tháo lại dụng kế để Từ Thứ rời khỏi Lưu Bị, tài năng Từ Thứ còn chưa bày ra, thân ở Tào Doanh lòng ở hán, đối với Tào Tháo thủy chung không nói một lời, không biết bây giờ sống lại một đời sẽ bày ra hào quang như thế nào ở triển lãm hội hiện tại.
Có người luôn cảm thấy Thục Hán thành lập đều là công lao của Gia Cát Lượng, là Gia Cát Lượng trợ giúp Lưu Bị từ có đến không.
Không hẳn như thế.
Lưu Bị xóc nảy sống lưu lạc nửa đời, nhưng danh tiếng nhân nghĩa của hắn đã xâm nhập nhân tâm, chỉ dùng người mình biết, tăng thêm Quan Vũ, Trương Phi mấy vị mãnh tướng một đấu một vạn, lúc ấy Lưu Bị cũng chỉ thiếu một vị mưu sĩ có thể mưu đồ toàn cục, tham khảo tại thời điểm lúc ấy Từ Thứ còn ở đó thì xem rõ ràng.
Lúc ấy thế lực Lưu Bị bắt đầu có khởi sắc, chỉ bất quá sau khi Từ Thứ rời đi, lại bị đánh về nguyên hình, sau cùng Từ Thứ đề cử mạnh hơn hắn, thiên cổ lương tướng lưu truyền, Gia Cát Lượng.
Lưu Bị cùng Gia Cát Lượng hỗ trợ lẫn nhau, Quan Vũ, Trương Phi, Mã Siêu, Pháp Chính đám nhân kiệt trợ giúp, Thục Quốc mới có thể thành lập.
Thục Quốc thành lập là công lao cộng đồng tập đoàn Lưu Bị.
Nếu như Gia Cát Lượng tiến vào dưới trướng Tào Tháo, chưa hẳn có thể có đánh giá cao như vậy.
Gia Cát Lượng trong trường hợp Lưu Bị có thể so với Tuân Úc trong trường hợp Tào Tháo.
Bởi vì người mà nghi.
Lưu Bị gặp phải Gia Cát Lượng, là Lưu Bị may mắn, mà Gia Cát Lượng gặp phải Lưu Bị minh chủ dạng này cũng xem như là vận may của hắn.
Cái này mới có Hiền Tướng cúc cung tẫn tụy chết mới dừng.
...
Khi Lý Chính cùng Từ Thứ tiếp tục nói chuyện phiếm thuận tiện chế định một số kế hoạch, mọi người Hoàng Phủ Minh Nguyệt đã chạy về trên đường Viêm Đô.
Nhìn Tiên Ngọc Ôn Hồ dần dần đi xa, Hoàng Phủ Minh Nguyệt trên xe ngựa âm thầm hung hăng thở dài một hơi.
Viêm Tâm Di nhìn Hoàng Phủ Minh Nguyệt một đường không nói một lời cười nhẹ nhàng nói:
- Hoàng Phủ tỷ tỷ, chúng ta muốn truyền khắp sự kiện này ra ngoài hay không.
- Tâm phúc thủ hạ số một của Viêm công tử, Từ Thứ lại có chủ khác, tin tức này chắc hẳn sẽ làm tất cả mọi người khiếp sợ.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt bình tĩnh nhìn Viêm Tâm Di một cái nói:
- Làm sao ngươi biết Từ Thứ có chủ khác, cũng bởi vì Từ Thứ bí ẩn gặp một vị đại nhân vật sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận