Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 778: Khúc Nhạc Dạo Tấn Công Lăng Thiên Vực

Tần Lâm Quân mở miệng nói:
- Chúng ta cũng vừa đi vào Ngọc Lâm thành, nếu như hai vị không chê, không bằng có thời gian chúng ta gặp nhau nhiều hơn, kiến thức một chút phong thái thiên tài Ngọc Lâm phủ.
Ánh mắt Hoàng Phủ Minh Nguyệt sáng lên, hớn hở nói:
- Thật tốt, vừa hay chúng ta thiếu người bạn, Ngọc Lâm Thành là phủ thành Ngọc Lâm phủ, địa vực bao la, chúng ta còn muốn rất nhiều nơi chưa từng đi, không bằng đến lúc đó chúng ta cùng nhau đi.
- Có thể!
...
Theo thời gian trôi qua, khoảng cách thiên tài thi đấu càng ngày càng gần, thiên tài các quận các thành cũng dần dần đi vào Ngọc Lâm thành.
Ngay tại thời điểm Lý Chính ở Trung Thiên vực yên tĩnh nhìn Tần Lâm Quân biểu diễn, bên trong Đại Tần hoàng triều, năm trăm vạn tinh binh đã chuẩn bị hoàn tất, trận chiến này để cho Hạng Vũ, Lữ Bố, Trương Liêu, Hoa Hùng suất lĩnh bốn đại quân đoàn làm chủ lực.
Mã Siêu, Tân Khí Tật, Chương Hàm, Từ Thế Tích thống lĩnh bốn đại quân đoàn tiếp tục ở bốn vực chấn nhiếp tứ phương, Trần Bình, Cổ Hủ, Lý Nho, Trần Cung bốn người đều tiến về bốn vực hiệp trợ bọn họ, sau khi triệt để vững chắc bốn vực, bốn đại quân đoàn mới có thể tiến về chiến trường Lăng Thiên vực.
Viêm Vực do Hoàng Trung, Ngụy Duyên, Từ Thứ, Trình Dục tiếp tục trấn thủ.
Chữa trị bên trong toàn bộ sáu vực Đại Tần hoàng triều do Trương Cư Chính khống chế, trên quân sự thì Vương Tiễn chỉ huy.
Sau khi thái úy Tôn Vũ xin chỉ thị của Lý Chính, liên tiếp mở ra khóa vực đại trận giữa Lăng Thiên vực tại Viêm Vực, lấy Viêm Vực làm trạm trung chuyển, tiến về Lăng Thiên vực.
Để phòng chiến tranh Lăng Thiên vực gặp phải trọng biến, sẽ không dính dấp đến Sở Vực đại bản doanh của Đại Tần.
Tiến có thể công, lui có thể thủ.
Hoàng cung Đại Viêm Hoàng triều của Viêm Vực trước kia bây giờ đã hóa thành cấm địa, trọng binh tầng tầng phòng thủ, truyền tống trận bên trong lấp lóe ánh sáng chói mắt.
Tại nơi trung tâm nhất, gợn sóng vượt thời không không ngừng truyền ra, thân thể Trang Chu cao lớn mông lung như ẩn như hiện, hai tay không ngừng đánh ra đường vân trận pháp, trận văn vô cùng thâm ảo không ngừng hình thành trong hư không, dần dần hình thành trận pháp dường như Thiên Địa Ấn khắc, thần bí khó lường.
Nơi xa, Tôn Vũ với hai mắt thâm thúy lẳng lặng chờ đợi, Hạng Vũ, Lữ Bố phân biệt đứng thẳng hai bên, ánh mắt sáng ngời, toàn thân chiến ý ẩn ẩn phun trào, khiến hư không xung quanh vỡ tan.
Trong quân doanh càng xa xôi, bốn đại quân đoàn quân thế sát khí chọc tan bầu trời, trong đêm tối tựa hồ ngưng tụ cự ảnh khủng bố đang lắc lư bên trong đại quân.
TƯớng lĩnh các quân nguyên một đám mắt sáng như đuốc, chờ mong cùng phấn chấn.
Tôn Vũ nhìn thấy Trang Chu sắp khắc hoạ hoàn thành trận pháp im lặng gật đầu, hết thảy chuẩn bị nơi này đã sẵn sàng, chỉ chờ đợi Cao Thuận, Hí Chí Tài ở Lăng Thiên vực tìm đúng thời cơ mở ra trận pháp tại Quế Nghiễm thành.
Theo trung tâm bộc phát ra một đạo hào quang chói sáng chiếu rọi tứ phương, dư âm dạng sóng tán ra bốn phía, đại trận môn cao rộng trăm trượng đã hình thành, bên trong Trận Môn một mảnh đen kịt, tất cả ánh sáng đi vào đều bị thôn phệ.
Trang Chu trong nháy mắt đi đến bên người Tôn Vũ, khuôn mặt lạnh nhạt mỉm cười, âm thanh phiếu miểu truyền vào trong tai của mọi người.
- Khóa vực đại trận Lăng Thiên vực đã thành công hoàn thành, hiện tại chỉ cần Cao Thuận tại Quế Nghiễm cự thành dùng môi giới ta truyền cho hắn mở ra đại trận là được.
Đám nhân kiệt như Phòng Huyền Linh, Tuân Úc, Triệu Quát, Trương Liêu, Hoa Hùng, Phan Phượng cũng liên tục vây quanh.
Tuy đã sớm thôi diễn trăm ngàn lần cảnh tượng tấn công Lăng Thiên vực, nhưng thời điểm sắp đến gần tránh không được kích động.
- Tốt!
Tôn Vũ nhìn đại trận liên tiếp Lăng Thiên vực đen nhánh, khẽ vuốt râu bạc trắng, lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Đại quân mở đầu chinh chiến Tuyết Mộ Hoàng triều ngoại trừ Hạng Vũ, Lữ Bố, Trương Liêu, Trương Hợp, Hoa Hùng, Hùng Khoát Hải, Triệu Quát, Phan Phượng ra, Dạ Lăng Vân, La Câu Dương, Phùng Thiên Mạc, Thái Qua hơn hai mươi vị tướng lĩnh kiệt xuất thống lĩnh năm trăm vạn tinh binh Đại Tần cũng chuẩn bị sẵn sàng.
Nhiệm vụ của những tướng lĩnh này là trấn thủ các thành xung quanh Quế Nghiễm cự thành sau khi bốn đại quân đoàn chủ lực suất lĩnh đại quân đánh hạ các thành.
Năm trăm vạn tinh binh cùng hơn hai mươi vị tướng Lĩnh Tướng sẽ do Triệu Quát điều khiển phân phối, Phan Phượng ở bên cạnh phụ trợ.
Thái úy Tôn Vũ thì toàn diện phụ trách bố cục chiến trường, Trang Chu, Phạm Tăng ở bên cạnh phụ trợ.
Phòng Huyền Linh cùng Tuân Úc đằng sau cũng mang theo trên trăm vị nhân tài nội chính, một khi công hãm đại thành, lập tức hiệp trợ đại quân hoàn thành chưởng khống.
Tôn Vũ nhìn văn thần tướng lĩnh xung quanh nguyên một đám hiện ra vẻ mặt kích động, mảy may không có vẻ sợ hãi, hết sức hài lòng gật đầu, lại một lần nữa giảng thuật kế hoạch tiếp theo tấn công Tuyết Mộ Hoàng triều.
- Chư vị, trận chiến này là trận chiến đầu tiên của Đại Tần hoàng triều chúng ta, vô cùng quan trọng, chúng ta nhất định phải chú ý cẩn thận.
Ta đã truyền tin tức cho Cao Thuận, sau một ngày, hắn có thể mở ra đại trận, đến lúc đó chúng ta sẽ lấy khí thế lôi đình chiếm lấy Quế Nghiễm thành.
- Hiện tại đại quân chỉnh đốn một ngày sau cùng, đêm sáng giờ tý tấn công Lăng Thiên vực.
- Tuân lệnh!
Tướng lĩnh xung quanh liên tục trả lời.
Khuôn mặt Tôn Vũ đầy nghiêm túc, liếc nhìn đám người Hạng Vũ, Lữ Bố nói:
- Chúng ta đánh hạ Nghiễm Quế thành xong, Trang Tử sẽ lập tức chặt đứt tất cả truyền tống trận đến Quế Nghiễm thành.
- Đến lúc đó Hạng Vũ ngươi lập tức suất lĩnh Tây Sở quân đoàn quét ngang năm thành phía bắc Quế Nghiễm thành, tọa trấn Quế Bình thành.
- Lữ Bố ngươi suất lĩnh Tịnh Lang quân đoàn quét ngang năm thành phía đông Quế Nghiễm thành, tọa trấn Quế Dương thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận