Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 974: Hỏa Hoàng Đào Tẩu

- Hiện tại Lăng Thiên thánh địa các ngươi đã bị diệt, nhưng còn có một Hỏa Hoàng Hoàng triều, tổ chức chữ ‘Quyển’ vẫn còn, một ngày nào đó Đại Tần hoàng triều ta sẽ đòi lại công đạo vì Lăng Thiên vực.
Trong hư không, Lý Chính bộc phát đế uy không còn nói chuyện, chỉ dùng hành động chứng minh quyết tâm của hắn.
Chỉ thấy tay Lý Chính nhẹ bóp, cổ Văn Nhân Hi Nhan trực tiếp bị bóp nát.
Răng rắc.
Văn Nhân Hi Nhan vẫn còn đang hôn mê cũng chỉ đành chết trên tay Lý Chính trước mắt bao người.
- Tần Hoàng!
Trác Tuyệt trơ mắt nhìn Văn Nhân Hi Nhan chết trên tay Lý Chính, nhất thời mất lý trí, vọt thẳng tới Lý Chính trên bầu trời.
- Muốn chết!
Mã Siêu gầm lên giận dữ, trường thương trong tay nhẹ nhàng xoay chuyển, một vệt ngân quang chói mắt bắn ra, lập loè trong hư không.
Một ngân long gào thét hư không, thẳng tắp xuyên thấu Trác Tuyệt.
Cùng lúc đó, thi thể Văn Nhân Hi Nhan trong tay Lý Chính theo thi thể Trác Tuyệt cùng nhau rơi xuống đất.
Hô!
Theo Ngân Long gào thét, lần nữa phóng tới mấy ngàn người sau cùng của Lăng Thiên thánh địa, ầm ầm, Ngân Long biến mất, bọn họ cũng biến mất theo, chỉ để lại máu tươi.
Mà Lý Chính nhìn đại quân liên minh giờ phút này đang mười phần khẩn trương, mỉm cười nói:
- Hiện tại Lăng Thiên thánh địa đã được giải quyết, Lăng Thiên vực thái bình, các ngươi có thể đi về, Hỏa Hoàng và Long Dương Thiên đã chạy trở về trước khi khai chiến.
Nghe được lời Lý Chính, liên minh đại quân nhất thời mười phần khẩn trương thở dài một hơi thật sâu, vốn cho rằng Đại Tần hoàng triều sẽ cùng nhau giải quyết mình, không nghĩ tới Tần Hoàng vậy mà buông tha bọn họ.
Nhất thời để ba mươi vạn đại quân còn lại tràn đầy cảm kích Lý Chính, nhìn về phía Đại Tần hoàng triều cũng mười phần thân mật.
Cái gì tổ chức chữ ‘Quyển’ là của Đại Tần hoàng triều, lộ ra lại chính là Lăng Thiên thánh địa các ngươi cùng Hỏa Hoàng Hoàng triều.
Liên minh đại quân hồi tưởng tình cảnh vừa nãy, Tần Hoàng không chút do dự giải quyết Văn Nhân Hi Nhan của tổ chức chữ ‘Quyển’, nhất thời bỏ đi hoài nghi đối với Đại Tần hoàng triều.
Hiện tại Đại Tần hoàng triều đã chưởng khống cục thế, xung quanh đều đã bị kết giới bao phủ, sinh tử của liên minh trong một ý niệm của Tần Hoàng, chẳng lẽ Tần Hoàng sẽ còn lừa gạt chúng ta, một Văn Nhân Hi Nhan chẳng lẽ còn không đủ để bọn họ tin tưởng.
Giờ phút này tướng lĩnh cao tầng liên minh đại quân mười phần xác định tổ chức chữ ‘Quyển’ đến từ Lăng Thiên thánh địa cùng Hỏa Hoàng Hoàng triều.
Sau khi cảm kích, ánh mắt những tướng lĩnh này đột nhiên ảm đạm, không sai, Hoàng của bọn họ tại thời điểm Khương Tâm thành phá đã đã sử dụng truyền tống át chủ bài của Hoàng thất đã rời khỏi nơi này, chắc hẳn đã không sai biệt lắm trở lại Hoàng triều.
Long Dương Thiên mang theo Hứa Du.
Hỏa Hoàng thì mang theo Phùng Kỷ.
Bọn họ liền trở thành đứa con bị bỏ.
- Các ngươi về nhà đi!
Nhìn ánh mắt các cao tầng liên minh đại quân lấp lóe, tựa hồ muốn đầu nhập vào Đại Tần hoàng triều, Lý Chính lập tức nói.
Cái này không thể được, một cảnh phim sau cùng cần cho bọn hắn nhìn, nếu như bọn họ không quay về, làm sao lan truyền Đại Tần hoàng triều nhân nghĩa, Đại Tần hoàng triều sao có thể nhẹ nhõm thu phục hai đại Hoàng triều, hiện tại cũng không phải thời điểm bọn họ đầu nhập vào Đại Tần hoàng triều.
Đến mức Hỏa Hoàng, Long Dương Thiên hai người kia, ha ha.
Đã sớm có sắp xếp.
Biên cảnh Bắc Vực, tới gần Đông Vực, Hỏa Hoàng chỉ huy Phùng Kỷ cực tốc chạy về Hoàng triều, nhìn lên bên trên bầu trời không ngừng hiện ra dị tượng Thánh Vương chết, tốc độ Hỏa Hoàng chạy trốn trong hư không chỉ có càng nhanh, vô tận loạn lưu xuất hiện bên cạnh Phùng Kỷ, bên người xẹt qua tràng cảnh mơ hồ, chỉ có nhìn thấy là ánh mắt kinh hoảng của Hỏa Hoàng.
Liên minh xong.
Khi Hỏa Hoàng nhìn thấy Lăng Thiên thánh địa công phá Khương Tâm thành, tại thời điểm đại quân cùng địch quân chém giết, không chút do dự vận dụng át chủ bài hoàng thất, tiện tay kéo Phùng Kỷ ở bên cạnh còn đang kinh ngạc đến ngây người cùng một chỗ truyền tống đến biên cảnh Bắc Vực cách Khương Tâm thành mười vạn dặm, sau đó cực tốc chạy về hoàng đô, dự định thu hồi vô số bảo tàng hoàng thất tích lũy vạn năm qua rồi rời đi.
Hỏa Hoàng hiểu rõ, một khi liên minh thất bại, bọn họ đã cản không được Lăng Thiên thánh địa cùng Hỏa Hoàng Hoàng triều tấn công.
Mà khi tin dữ Ma Diễm Thánh Vương chết truyền đến, sắc mặt Hỏa Hoàng càng ngày càng kinh hoảng.
- Bệ hạ, chờ một chút!
Phùng Kỷ nhìn thấy dị tượng Thánh Vương sau cùng chết truyền đến, sắc mặt đại chấn, lộ ra vẻ thần sắc vui sướng, tranh thủ thời gian hô to với Hỏa hoàng.
- Chuyện gì?
Tốc độ Hỏa Hoàng vượt qua hư không vẫn như cũ không chậm, hiện tại đã xuyên qua Bắc Vực, đi vào Đông Vực, trong lòng cũng thở dài một hơi.
- Bệ hạ, thần cảm thấy liên minh Khương Tâm thành bên kia không nhất định thua.
- Ừm?
Thân hình Hỏa Hoàng đột nhiên dừng lại, hư không loạn lưu xung quanh đều ngưng kết, thẳng tắp nhìn chằm chằm Phùng Kỷ bên cạnh, nói.
- Phùng Kỷ, ngươi thế có ý gì?
- Bệ hạ, ngươi suy nghĩ một chút vừa rồi bạo phát dị tượng Thánh Vương chết, bạo phát mấy lần, đã có hơn năm lần, thậm chí đạt tới mười một lần.
Hỏa Hoàng nhướng mày, sau khi Xích Sát thánh chủ chết, liên minh còn thừa lại bốn vị Thánh Vương.
Ma Diễm Thánh Vương, Tần Hoàng, Thiên Long Thánh Vương, Thiên Hỏa Thánh Vương.
Mà liên minh còn có Viêm Long Thánh Vương, Lăng Thiên thánh chủ, Hỏa Lân Thánh Vương, Lăng Chiến Thánh Vương, Viêm Nguyên Thánh Vương, Lăng Phong Thánh Vương, Lăng Vân Thánh Vương.
Trên chiến trường Khương Tâm thành có hết thảy mười một vị Thánh Vương.
Nếu bọn họ chết rồi, vậy thì thật là tốt.
Chẳng lẽ bọn họ thật đều đã chết?
Bạn cần đăng nhập để bình luận