Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 769: Từ Hôn Lưu (2)

- Đàm Thế Hoa càng không nguyện ý từ bỏ vị trí hiện tại, bởi vậy dưới tình huống một lang có tình thiếp có ý, Đoàn gia từ hôn là một tín hiệu để cho quan hệ giữa Xích Viêm thánh địa và Đàm Thế Hoa càng thêm sâu sắc.
Mà đắc tội Đoàn gia?
Lý Chính càng khinh thường cười một tiếng, chỉ thái độ mấy vị trưởng lão Đoàn gia phía xa nói:
- Ngươi xem một chút hiện tại Đoàn gia ngoại trừ một mạch thế lực thân cận gia chủ Đoàn Dục ra, biểu lộ của mấy mạch còn lại như thế nào?
Rất hiển nhiên trước đó Đàm Thế Hoa âm thầm đã sớm liên lạc mấy cái mạch này, đặc biệt là Đoàn Thuần vẫn muốn tranh đoạt gia chủ, lại thêm uy thế Xích Viêm thánh địa, Đoàn gia chỉ sẽ thỏa hiệp, càng đổi được một gia chủ thân cận cùng Đàm Thế Hoa.
Cái gì mặt mũi, mặt mũi đều không bằng lợi ích.
Lại nói, Đoàn Phổ vội vàng gấp trở về từ bên ngoài, bước vào cửa lớn, đến bên ngoài đại sảnh, người Đoàn gia ngoại trừ chỉ có mấy vị trung niên nhân đáng tiếc nhìn Đoàn Phổ ra, đông đảo người Đoàn gia đều mang ánh mắt chế giễu nhìn Đoàn Phổ đi tới.
Đối mặt ánh mắt mọi người chế giễu, Đoàn Phổ thở một hơi thật dài, thẳng lên lồng ngực, khuôn mặt kiên nghị, ung dung không vội đến đến trước đại sảnh.
Thân ảnh Đoàn Phổ mạnh mẽ rắn rỏi lập tức hấp dẫn chú ý của mọi người trong đại sảnh.
Trong lúc nhất thời mọi người biểu lộ khác nhau, mấy vị trưởng lão và thế hệ tuổi trẻ Đoàn gia đằng sau Đoàn Thuần nhìn Đoàn Phổ đi đến, liên tục lộ ra cười lạnh.
Đoàn Viêm, đồng lứa Đoàn Phổ đều là mười tám mười chín tuổi, là kiệt xuất thiên tài nhất Đoàn gia, bây giờ đã đột phá Tạo Hóa cảnh.
Nhìn thấy Đoàn Phổ hiện tại mới đuổi tới âm lãnh nói:
- Đoàn Phổ, ngươi làm sao hiện tại mới đến, ngươi biết nhiều trưởng bối đã chờ ngươi rất lâu không?
Đoàn Phổ hoàn toàn không để ý Đoàn Viêm chó sủa, không nhìn thẳng hắn, nhanh chân đi đến trung gian đại sảnh, nhìn Đoàn gia gia chủ thong dong nói:
- Phụ thân, ta trở về!
Đoàn Dục trông thấy khí thế Đoàn Phổ rực rỡ hẳn lên, ánh mắt sáng lên, sau cùng nghĩ đến hôm nay Đàm Thế Hoa đến, sắc mặt ảm đạm, gật đầu nói:
- Phổ nhi trở về thì tốt, vị này chính là Đàm quận thủ và Đàm Mạn Lạc, ngươi cũng biết bọn họ vì cái gì mà đến, cho nên sự kiện này quyết định của ngươi là cái gì?
Đoàn Phổ nghe được lời của Đoàn Dục, nghiêm mặt, ánh mắt chuyển qua nhìn mấy người Đàm Thế Hoa.
Đàm Thế Hoa nhàn nhạt cười cười, đối mặt ánh mắt Đoàn Phổ, không che giấu chút nào nói:
- Đoàn Phổ, ngươi cũng biết, lấy tu vi của ngươi đã không xứng với Lạc nhi, bởi vậy lời hứa khi xưa giữa ta và phụ thân ngươi về việc hôn nhân coi như thôi đi, đối với song phương chúng ta đều tốt.
Mà Đàm Mạn Lạc càng khinh thường nói:
- Đoàn Phổ, làm người phải tự biết mình, ngươi không phải còn không có đột phá Niết Bàn cảnh sao.
- Nơi này có mười viên Niết Bàn Đan, ta đưa cho ngươi bổ sung.
Mấy vị đệ tử thánh địa thậm chí con cháu Đoàn gia xung quanh nghe được lời Đàm Mạn Lạc, nhìn Đoàn Phổ đỏ mặt, cũng nhịn không được phát ra tiếng cười mỉa mai.
Rất thích nhìn dáng vẻ Đoàn Phổ xấu mặt hiện tại.
Niết Bàn Đan loại vật này, đối với một số bình dân mà nói có lẽ rất trân quý, nhưng đối gia tộc Đoàn gia mà nói quả thật là không thiếu.
Mà quan trọng nhất chính là, Đoàn Phổ còn không có đột phá Niết Bàn cảnh.
Đoàn Phổ nhìn thấy người Đoàn gia lộ ra sắc mặt trào phúng, ánh mắt mấy vị trưởng lão đạm mạc, ánh mắt phụ thân lo lắng.
Sau cùng nắm chặt song quyền tựa hồ trầm tĩnh lại, lộ ra một nụ cười xán lạn.
Mọi người nhìn thấy Đoàn Phổ lộ ra nụ cười như thế, trên mặt đều là kinh ngạc, mà Đàm Mạn Lạc đang mặt mũi tràn đầy khinh thường thì nhíu mày, trong lòng luôn có cỗ dự cảm không tốt.
Chỉ thấy Đoàn Phổ nói với Đàm Thế Hoa:
- Lời của Đàm quận thủ, Đoàn Phổ ta sớm đã hiểu rõ, càng đã sớm chuẩn bị, ban đầu vốn phải do ta tiến về bái phỏng Đàm phủ, nhưng không nghĩ tới các ngươi tự mình đi tới nơi này, vậy chúng ta giải quyết chuyện này đi.
Người bên ngoài và trong đại sảnh Đoàn gia đều nghe được lời của Đoàn Phổ, liên tục mở to hai mắt, kinh ngạc Đoàn Phổ, chẳng lẽ hắn chịu phần khuất nhục này?
Mà Đoàn Thuần cùng Đoàn Viêm hơi nhíu mày, nếu như bởi vì thái độ của Đoàn Phổ để Đàm Thế Hoa cải biến thái độ vậy cũng không tốt.
Chỉ thấy Đoàn Phổ lấy ra một tờ giấy đại, trên giấy trắng có viết mấy chữ màu đen!
m thanh truyền khắp toàn bộ Đoàn gia, thậm chí trên đường phố:
- Hôm nay Đoàn Phổ ta bỏ Đàm Mạn Lạc, chư vị có thể làm chứng.
Sau đó trực tiếp ném lên người Đàm Mạn Lạc.
- Lớn mật!
- Lớn mật!
Mấy vị đệ tử thánh địa nhìn thấy dáng vẻ Đoàn Phổ lớn lối như thế, nguyên một đám bạo phát khí thế nổi giận đùng đùng đứng lên.
Mà mặt mũi Đàm Mạn Lạc tràn đầy đờ đẫn nhìn chữ “Bỏ” thật to bay xuống tại trước mắt mình.
Mình bị bỏ?
Một thiên chi kiều nữ, thiên tư tuyệt lệ như mình lại bị bỏ.
Hơn nữa còn bị một phế vật xa gần nghe tiếng bỏ.
- A!
Rít lên một tiếng, nương theo vô tận lửa giận.
- Đoàn Phổ ta muốn giết ngươi.
Đàm Mạn Lạc trực tiếp bạo phát, tay trái bạo phát năng lượng kinh khủng, không gian xung quanh bạo loạn, cái ghế đã sớm bị nghiền thành phấn vụn, sát cơ nương theo tức giận đánh tới Đoàn Phổ.
Đoàn Phổ nhìn Đàm Mạn Lạc điên cuồng thất thố càng cảm thấy khinh thường.
Thế mà cuối cùng công kích của Đàm Mạn Lạc thực sự không có đến trên người Đoàn Phổ, bởi vì thân ảnh cao lớn của Đoàn Dục đã ngăn cản trước mặt Đoàn Phổ, Đàm Mạn Lạc công kích vô thanh vô tức biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận