Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 533: Thực Lực Của Lý Duyệt (2)

Hùng Trử Mạc các đại tướng khí thế trầm ổn ngồi phía trước, tướng lĩnh đằng sau cũng liên tục an vị.
Lúc này bầu không khí trong đại sảnh mười phần ngưng trọng, tất cả mọi người biết tình thế bây giờ, đã đầu phục Lý Duyệt, có nhục cùng nhục, có vinh cùng vinh.
Sắc mặt Lý Duyệt trấn định nhìn mọi người phía dưới, sau đó gật đầu ra hiệu cho Vũ Hóa Điền bên cạnh, Vũ Hóa Điền lập tức bắt đầu giới thiệu cho địch nhân mà bọn họ gặp phải:
- Hiện tại Tần Vương đã liên hợp cùng Lý Vũ, không đến mấy ngày sẽ dẫn trăm vạn đại quân tấn công Hoang Châu, mà đầu nhập vào Thái Tử có hai vị danh tướng, theo thứ tự là Vương Hải Phong, Ngô Hạo Hoa, bọn họ phân biệt suất lĩnh hai mươi vạn đại quân tọa trấn hai nơi trọng địa Thiên Châu, trong đó Thiên Thanh yếu địa ngoại trừ Vương Hải Phong ra, còn có một vị hoàng thất Tôn giả ở chỗ này.
Nghe Vũ Hóa Điền ngắn ngủi giới thiệu, mọi người đã lấy được rất nhiều tin tức từ bên trong.
Thân thể Hùng Trử Mạc bao la hùng vĩ an ổn ngồi trên ghế trầm giọng nói:
- Xem ra Lý Vũ muốn cho Tần Vương làm chủ lực công đánh chúng ta, mà hắn chỉ cần phòng thủ hai nơi yếu địa còn lại mà thôi.
Trong mắt Giang Nghị Phong đối diện không ngừng lấp lóe tinh quang, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười:
- Đây cũng có thể nhìn ra Thái Tử có thể phái tới ngăn cản chúng ta cũng chính là Vương Hải Phong cùng Ngô Hạo Hoa, còn lại những danh tướng kia người nào không có tính toán nhỏ nhặt của mình, đang ở vào trạng thái xem chừng, điều này đối với chúng ta mà nói ngược lại là một tin tức rất tốt.
Nếu không Lý Vũ không có khả năng chỉ phái bốn mươi vạn đại quân trấn thủ hai nơi yếu địa.
Ừm!
Mọi người đều gật đầu, hiển nhiên chỉ cần mình suất lĩnh đại quân xông phá hai đại trọng địa Thái Tử phòng thủ, đến lúc đó trên hoàng đế danh nghĩa của Lý Duyệt, Thái Tử căn bản cũng không có thể ngăn cản mình chưởng khống Thiên Châu, đến lúc đó có thể suất lĩnh đại quân tiến quân thần tốc, đánh vào Ngọc Kinh thành, đám diệt nguyên một đám Thái úy và những đại thần chống đỡ Thái Tử.
Bởi vậy mọi người hiểu rõ mục đích chủ yếu của trận chiến này là trước tiên tiêu diệt đại quân của Thái Tử trấn thủ hai nơi yếu địa Thiên Châu, đến lúc đó Thái Tử ở Thiên Châu không có quân đội vũ trang có thể uy hiếp được mình.
- Bất quá bây giờ vấn đề quan trọng nhất là ứng phó trăm vạn đại quân của Tần Vương như thế nào.
Theo Mạnh Cương đưa ra vấn đề, trong đại sảnh lại một lần nữa lâm vào ngột ngạt.
Đây cũng là nguyên nhân Thái Tử có lòng tin ngăn cản mình.
Thế lực Tần Vương.
Mà Lý Vọng ở phía sau một chút lại một lần nữa nghe được tên Lý Chính có chút khó hiểu nói:
- Vì sao Lý Chính sẽ hợp tác cùng Lý Vũ, Lý Vũ đến cùng hứa hẹn cho Lý Chính cái gì, vậy mà ra sức đối phó chúng ta như thế.
Lâu Ôn Nguyên nhìn đồ nhi của mình, trong lòng khẽ thở dài một cái, mà bản thân cũng có một chút nghi hoặc Lý Chính vì sao hợp tác cùng Lý Vũ, giải thích:
- Chắc hẳn, Lý Vũ hứa hẹn chính là Hoang Châu cùng Dực Châu của chúng ta, đây chính là nguyên nhân vì sao Tần Vương muốn toàn lực tấn công chúng ta, đây cũng là nguyên nhân vì sao Tần Vương nguyện ý hợp tác cùng Lý Vũ.
Lâu Ôn Nguyên không hổ là mưu sĩ đỉnh phong, tự hỏi một chút đã lập tức hiểu rõ nguyên nhân vì sao Lý Chính hợp tác cùng Lý Vũ, đây chính là nguyên nhân Lý Duyệt không thể lôi kéo Lý Chính, bởi vì Lý Duyệt căn bản không có khả năng giao Hoang Dực hai châu cho Lý Chính.
- Vậy chúng ta nên như thế nào, là chia binh hai đường, một đường ngăn cản đại quân Tần Vương, một đường khác cường công trọng địa Thiên Châu, hay trước đánh bại Tần Vương.
Một vị tướng lĩnh hỏi ra vấn đề trực tiếp nhất hiện tại.
Nghe được vấn đề này, mọi người lại một lần lâm vào yên lặng.
Lý Duyệt cũng đang tự hỏi vấn đề này.
Quách Giai đối diện Lâu Ôn Nguyên có chút ngưng trọng nói:
- Nếu như chia binh hai đường, Thiên Châu hai nơi yếu địa dễ thủ khó công, nếu như không phái ra binh lực gấp hai rất khó nhanh chóng đánh hạ, nhưng nếu như phân ra gấp hai binh lực, vậy đại biểu muốn phái ra tám mươi vạn đại quân tiến về, trước ngăn cản trăm vạn đại quân của Tần vương, cũng chỉ có thể nắm giữ bảy mươi vạn đại quân.
Nghe ngữ khí Quách Giai ngưng trọng khi nói về Tần Vương Lý Chính, chúng tướng đều hiểu rõ ý của Quách Giai.
Nếu như đại quân thế lực khác đó còn có lòng tin ngăn cản, nhưng đây chính là Hắc Giáp quân đoàn của Tần Vương, lần nào không phải lấy ít thắng nhiều, thủ hạ tinh binh cường tướng, đều là tướng sĩ bách chiến (*).
[*Trăm trận chiến]
Ai cũng không dám cam đoan có thể ngăn cản đại quân Tần Vương, một khi bị Tần Vương đánh bại, đến lúc đó Hoang Châu rất có thể sẽ bị Tần Vương đánh vào hơn phân nửa địa bàn, mạo hiểm quá lớn.
- Bất quá trước muốn đánh bại Tần Vương, thời gian này căn bản không thể dự tính, đây cũng là tình huống Lý Vũ muốn thấy nhất, hắn hận không thể để chúng ta và Tần Vương đánh túi bụi!
Trên mặt Giang Nghị Phong mang theo vẻ buồn rầu nói.
Mọi người cũng đều gật đầu.
Lý Duyệt nhìn mọi người biểu lộ ngưng trọng, biết đây là lựa chọn tiến thoái lưỡng nan (*), nhưng thời gian cấp bách, chiến tranh sắp xảy ra, còn có thể cân nhắc cái gì!
[*Tiến cũng không được mà lui cũng không xong]
Ánh mắt Lý Duyệt lóe lên tinh quang, dường như hạ quyết tâm:
- Chia binh hai đường, chúng ta suất lĩnh đại quân chủ lực tiến về hai nơi yếu địa Thiên Châu, thế tất yếu đánh vào Thiên Châu, còn Tần Vương ở Yến Hoang thành, phái binh hết sức ngăn cản, nếu có thất bại, cũng cần kéo dài đến khi chúng ta đánh hạ hai nơi yếu địa Thiên châu.
Bọn người Lâu Ôn Nguyên, Hùng Trử Mạc nghe được ngữ khí Lý Duyệt kiên định, đều tán đồng gật đầu, bây giờ chỉ có thể dạng này.
Bất quá ai đi ngăn cản Tần Vương.
Các tướng lĩnh Ở chỗ này ánh mắt lấp lóe ánh sáng, cúi đầu không nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận