Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 350: Diệp Lương Thần Tâm Tư

Vũ Vương nhìn các chủ Thiên Thủy các cung kính đối với mình, ánh mắt lộ ra một đạo tinh quang, hắn đã điều tra rõ ràng, Thiên Thủy các là do Dực Châu Ngọc Nữ môn thành lập.
Vốn còn nghĩ phải chăng có thể mượn dùng Thiên Thủy các đến mở ra cục diện hợp tác cùng Ngọc Nữ môn, không nghĩ tới nhanh như vậy đã đến! Lúc này ánh mắt mọi người đều nhìn về Vũ Vương, mà Diệp Lương Thần càng khẩn trương nhìn Vũ Vương.
- Tốt, ta nể mặt ngươi, đến lúc đó để người phía sau ngươi đi tìm ta!
Vũ Vương bình tâm tĩnh khí nói.
Các chủ Thiên Thủy các chấn động trong lòng, khiếp sợ nhìn Vũ Vương, theo lời của hắn hiển nhiên biết mình sau lưng chính là người nào, cái này sao có thể, mình một đường liên hệ cùng môn chủ Ngọc Nữ môn, sao hắn lại biết, hắn đến cùng là ai?
Các chủ Thiên Thủy các nhìn ánh mắt Vũ Vương có thâm ý, chậm rãi cúi đầu, nói khẽ:
- Vâng, đến lúc đó ta sẽ dẫn người tự mình đi tìm ngài.
- Rất tốt.
Vũ Vương lập tức lại nhìn Diệp Lương Thần nửa quỳ trước mặt, lạnh lùng nói:
- Cút!
Diệp Lương Thần toàn thân khẩn trương lại một lần nữa nghe thấy chữ này, nhưng tâm tình trong lòng hoàn toàn khác biệt, trong lòng dường như lại có cảm giác hưng phấn khi sống sót sau tai nạn, chỉ thấy Diệp Lương Thần cúi đầu cung kính nói:
- Đa tạ công tử không giết.
Đám thiên tài Yến Hoang thành trông thấy Diệp Lương Thần vừa mới kiêu ngạo không ai bì nổi quỳ phục ở phía dưới quý công tử phía trên, tất cả mọi người không khỏi cúi đầu thật sâu.
Thật đáng sợ, người ở phía trên đến cùng có thân phận gì lại có cường giả Niết Bàn cảnh làm hộ vệ.
Gia tộc mình có một vị cường giả Niết Bàn cảnh đều xem như tổ tông để cung phụng rồi.
- Đợi một chút!
Lúc Diệp Lương Thần sắp rời đi, Quách Giai bên cạnh La Văn Ngạo đột nhiên gọi hắn lại.
- Hả?
Vũ Vương hơi hơi quay đầu liếc liếc Quách Giai, chỉ thấy Quách Giai hơi hơi gật đầu một cái.
Sau đó nói với Diệp Lương Thần đang mặt mũi tràn đầy khẩn trương:
- Khi ta tới đã nghe nói Yến Hoang thành có một vị đệ nhất thiên tài Diệp Lương Thần, chắc hẳn là ngươi phải không?
Lúc này Diệp Lương Thần cho rằng mình lại gây ra chuyện gì, đầu đầy mồ hôi, khẩn trương đáp:
- Chính là tại hạ.
- Diệp Lương Thần!
Vũ Vương âm thầm mặc niệm một tiếng, nhớ lại ánh mắt Quách Giai lập tức hiểu rõ ý thủ hạ mình, hứng thú nhìn lên Diệp Lương Thần, hắn dĩ nhiên không phải cảm thấy hứng thú với Diệp Lương Thần, mà là cảm thấy hứng thú đối với Diệp gia - đệ nhất thế gia Yến Hoang thành phía sau Diệp Lương Thần.
Yến Hoang thành bên trong phạm vi Thiên Châu, mà còn là quận duy nhất có thể đơn độc liền nhau với Yến Châu cùng Hoang Châu, là một địa lý vị trí rất trọng yếu, nếu như đi tới nơi này không xếp vào một con cờ, làm sao cũng cảm thấy có chút lãng phí.
Chỉ là nói ở chỗ này sao?
Vũ Vương hơi khẽ cau mày nhìn thoáng qua Lý Chính đang mang theo ý cười, gương mặt lúc đầu băng lãnh lập tức nhu hòa xuống, nói với Diệp Lương Thần:
- Ngươi chính là Diệp Lương Thần.
Lý Chính thấy Vũ Vương liếc nhìn mình liền hiểu rõ, Vũ Vương muốn thu Diệp gia làm một con cờ, hắn vẫn tiếp tục bảo trì nụ cười, thú vị nhìn Diệp Lương Thần.
Diệp Lương Thần, cái tên thật hay.
- Đúng vậy, chính là tại hạ.
Diệp Lương Thần nhìn thoáng qua Vũ Vương phía trên đột nhiên đổi sắc mặt, nhất thời có chút kỳ quái.
Chẳng lẽ hắn nhận biết ta, hay là nhận biết người gia tộc.
Đến mức e ngại Diệp gia? Làm sao có thể.
Diệp Lương Thần khẽ lắc đầu, chỉ một hộ vệ Niết Bàn cảnh đã để Diệp gia chịu không nổi rồi!
Vũ Vương nhìn biểu lộ Diệp Lương Thần thì hiểu hắn đang suy nghĩ gì, chỉ thấy Vũ Vương khẽ cười nói:
- Ta mới vừa vào Yến Hoang quận đã nghe được Yến Hoang thành có một thiên tài gọi Diệp Lương Thần, lúc ấy ta cảm thấy rất hứng thú, không nghĩ tới lại là ngươi.
Diệp Lương Thần nghe được ngữ khí Vũ Vương hiền lành, trong lòng có chút kích động, lập tức khiêm tốn nói:
- Để cho công tử biết tên tại hạ là vinh hạnh của tại hạ.
- Ha ha, tốt, ngươi rất không tệ!
Vũ Vương đột nhiên cười hiền lành với Diệp Lương Thần.
- Vừa rồi không phải ngươi muốn lên lầu bốn à, ta mời ngươi đi lên tâm sự, như thế nào?
Diệp Lương Thần nghe Vũ Vương nói thế nhất thời ngạc nhiên ngẩng đầu, ánh mắt lộ ra vẻ mừng như điên, nếu như có thể được quý công tử trước mắt thưởng thức, mặt mũi vừa mới vứt bỏ có sao đâ.
Diệp Lương Thần vội vàng gật đầu nói:
- Đa tạ công tử thưởng thức, mười phần nguyện ý nghe theo công tử an bài.
Mà các thiên còn lại trên lầu ba đều lộ ra một tia ngạc nhiên, bọn họ vừa rồi còn đang cười trên nỗi đau của người khác nhìn Diệp Lương Thần gây ra chuyện, hiện tại làm sao đột nhiên bị vị đại nhân vật này thưởng thức, đây chính là một đại cơ duyên nha.
Nếu như Diệp Lương Thần thật được đại nhân vật thưởng thức, với tính cách hung hăng càn quấy của hắn, tại Yến Hoang thành chẳng phải có thể một tay che trời.
Đặc biệt là đám thiên tài Tiên Thiên đỉnh phong, gia tộc sau lưng bọn họ cũng chỉ yếu hơn Diệp gia một chút.
Mặt mũi bọn họ hiện tại tràn đầy khẩn trương nhìn Vũ Vương, nếu như Diệp Lương Thần thật được đại nhân vật này thưởng thức, về sau Yến Hoang thành sẽ lấy Diệp gia vi tôn.
Ánh mắt Thượng Quan Mộ Hoàng cũng nhìn về phía nơi này, ánh mắt một mực đảo qua lại giữa Lý Chính cùng Vũ Vương hai người, trong đầu bắt đầu suy nghĩ, muốn dò xét ra thân phận của hai người.
Vũ Vương mở miệng nói với các chủ Thiên Thủy các:
- Ngươi lập tức an bài một gian nhã các, ta muốn cùng vị Diệp tiểu đệ này trò chuyện một chút.
Các chủ Thiên Thủy các còn lưu lại vẻ ngạc nhiên, nghe thấy Vũ Vương nói thế vội vàng gật đầu đáp ứng:
- Vâng, thiếp thân lập tức an bài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận