Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 409: Tuyển định nhân tuyển

- Chỉ cần chúng ta có thể trợ giúp vương phi, lấy năng lực vương phi tuyệt đối có thể thuyết phục người Trấn Quốc phủ, chống lại áp lực của hoàng thất.
Thượng Quan Mộ Hoàng tự tin nói, nàng tự tin về mình cũng là tự tin đối với Tần Lâm Quân.
- Vừa hay chúng ta cũng có lý do rất tốt trợ giúp vương phi!
- Nửa năm, thời gian nửa năm đủ không?
Lý Chính đột nhiên nói ra câu không liên hệ chút nào.
Mà người ở đây ai không tài trí nhanh nhẹn, lập tức hiểu rõ Lý Chính có hai tầng ý tứ.
Tầng thứ nhất là thời gian phái người trợ giúp Tần Lâm Quân, nửa năm có thể cho Tần Lâm Quân áp chế gắt gao Tần Trấn Hiên.
Tầng thứ hai chính là thời gian các phương diện Yến Châu phát triển, cùng thời gian chuẩn bị động thủ với Ương Châu!
Lý Chính nhìn về phía Trương Cư Chính, mà Trương Cư Chính nhắm mắt lại điên cuồng tính toán vấn đề các phương diện Yến Châu phối hợp.
Sau khi Trương Cư Chính mở ra hai mắt sáng ngời, nhìn Lý Chính nghiêm túc gật đầu nói:
- Điện hạ, nửa năm đã đủ phối hợp tốt các phương diện, cam đoan lúc tấn công Ương Châu vẫn có thể ổn định phát triển, có thể nhanh chóng cung cấp đầy đủ hậu cần tư nguyên.
Lý Chính không có ngoài ý muốn, lấy năng lực Trương Cư Chính, sữa trị một Yến Châu là không có vấn đề.
- Như vậy chúng ta nên phái ai đi trợ giúp Tần Lâm Quân đây?
Lý Chính hiện tại đã giải quyết vấn đề, trong lòng buông lỏng, không để ý nói.
Lữ Bố, Vũ Văn Thành Đô, Trương Cư Chính mấy người khẳng định không thể, mà Lý Chính tự mình đi càng không thể, thân là chủ nhân của một thế lực sao lại chạy loạn khắp nơi?
Sợ không chết à, cho dù không chết cũng sẽ để uy vọng của bản thân giảm nhiều.
Còn thừa những người khác, Trương Hợp, Hoa Hùng, Hác Chiêu, Dạ Lăng Vân, Trần Đình, Vương Tùng mấy người.
Mà thực lực nhân tuyển phải cường đại, tâm cơ thủ đoạn đều không tầm thường, hơn nữa còn muốn để một mưu sĩ đi mới được, nếu không chờ Tần Lâm Quân giải quyết Tần Trấn Hiên, chuyển tay bán bọn họ cũng không biết.
Mọi người cũng đang suy tư nhân tuyển.
- Hoa Hùng tướng quân đi, nếu như Hoa Hùng tướng quân đi, giao tình cùng Phan Phượng tướng quân tại Trấn Quốc phủ nói còn nghe được, đến lúc đó có vấn đề gì Phan Phượng tương trợ cũng sẽ không sinh nghi!
Trần Cung mở miệng đưa ra nhân tuyển đầu tiên.
Trương Cư Chính nghe được Trần Cung đề cử Hoa Hùng, nghĩ một hồi khẽ lắc đầu, có chút lo lắng nói:
- Hoa Hùng tướng quân thực lực là đầy đủ, nhưng bên trong Trấn Quốc phủ có không ít người, chỉ sợ Hoa Hùng tướng quân dễ dàng bị chọc giận mắc lừa.
Lý Chính cũng đồng ý gật đầu, sau đó đánh nhịp nói:
- Để Tuyển Nghĩa đi thôi, lấy tính cách trầm ổn nội liễm của Tuyển Nghĩa, tin tưởng đi vào bên trong Trấn Quốc phủ không có vấn đề gì.
Sau đó ánh mắt Lý Chính nhìn về phía Thượng Quan Mộ Hoàng, Thượng Quan Mộ Hoàng hiểu rõ ý Lý Chính, ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn nói:
- Điện hạ, chuyện do thuộc hạ đưa ra, nhiệm vụ Trương đại nhân cùng Trần đại nhân ở Yến Châu nặng nề, để thuộc hạ cùng Trương tướng quân cùng nhau tiến về.
Trong lòng Thượng Quan Mộ Hoàng thật có chút cảm kích Lý Chính, dù sao nàng đi vào Tần Vương phủ biểu hiện mặc dù không tệ, nhưng không có lập đại công gì, ở bên trong Tần Vương phủ nhân kiệt yêu nghiệt đông đảo, địa vị hơi có chút chênh lệch, lúc này vừa hay để cho nàng có một cơ hội biểu hiện.
- Ừm, tốt!
Lý Chính hài lòng nhìn Thượng Quan Mộ Hoàng, sau đó tuyển định nhân sự:
- Liền để Mộ Hoàng, Tuyển Nghĩa, Dạ Lăng Vân suất lĩnh 5000 thiết kỵ tiến về Trấn Quốc phủ.
Sau đó Lý Chính phân phó hạ nhân đi gọi Trương Hợp, Dạ Lăng Vân về Tần Vương phủ.
Sau khi Hạ nhân đi truyền tin, Lý Chính quay đầu nhìn về phía mọi người lộ ra ý cười nói:
- Chư vị, các ngươi cảm thấy, đại tướng quân tạ thế không lâu, theo thỉnh cầu của vương phi, hi vọng cho phép chịu tang nửa năm, bản vương cảm động trong lòng với hiếu tâm của Vương Phi, mà bản vương cũng lo sợ cho an toàn của Vương phi, đặc biệt phái thủ hạ đại tướng tiến về bảo hộ Vương phi an toàn, nửa năm sau tiếp Vương phi về Yến Châu.
- Lý do này như thế nào?
- Điện hạ, trạch tâm nhân hậu!
Trương Cư Chính, Trần Cung, Thượng Quan Mộ Hoàng đồng thời mở miệng tán dương, liên tục giơ ly rượu lên kính Lý Chính.
Lý Chính mang theo ý cười đáp lễ.
Thời gian nửa năm trì hoãn, mặc kệ Tân hoàng đồng ý hay không, chỉ cần Tần Lâm Quân ở Trấn Quốc phủ bên kia có đầy đủ lý do thuyết phục Trấn Quốc phủ là được.
...
Tại thời điểm Lý Chính giải quyết vấn đề khó khăn này, lúc này bên trong Thanh Dương thành, Thanh Dương phủ, Tần Lâm Quân duyên dáng yêu kiều đứng ở phía trên hành lang một tòa cao lầu, nhìn trên đường cái, tửu lâu, người bán hàng rong náo nhiệt phía dưới, người người đang nghị luận hôn ước giữa mình và Tần Vương, không ít người đều cho rằng mình muốn rời khỏi Trấn Quốc phủ tiến về Yến Châu.
Mà lời đồn đãi như vậy truyền khắp Tĩnh Châu.
Mà bên cạnh Tần Lâm Quân có mấy người Triệu Quát, Vệ Đông Nguyên, Diệp Hân Ngữ.
Chỉ thấy Diệp Hân Ngữ tiến về phía trước một bước, mang theo ưu sầu nói:
- Thiếu chủ, chúng ta không ngăn lại những lời đồn đãi này truyền bá à, điều này ảnh hưởng rất lớn đối với chúng ta, dù mấy người Phan Phượng tướng quân đang cực lực trấn áp đại quân, một số tướng lĩnh đều có chút động tâm, càng nhiều binh lính...
- Được rồi, không cần nói, chúng ta tìm không ra biện pháp giải quyết, coi như ngăn lại những lời đồn đãi này thì có ích lợi gì.
Sắc mặt Tần Lâm Quân bình tĩnh, thản nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận