Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 473: Trong Mắt

Mọi người ngồi ngay ngắn ở hai bên thấy Trần Bình chịu tội thay cho Chu Văn Chiêu, âm thầm liên tiếp gật đầu dành cho Trần Bình, lộ ra ánh mắt hiền hòa.
- Công tử, Trần tiên sinh cùng Chu tướng quân đã có chuyện chậm trễ, cũng là có thể lý giải, chúng ta vẫn nên mau chóng vào chủ đề đi.
La Dương Dụ ở một bên khuyên giải, trên mặt mang mỉm cười nhìn về phía Trần Bình.
Mà Trần Bình chỉ cúi đầu không nói.
- Tốt, La quân sư đã nói như thế, tất cả các ngươi ngồi xuống đi.
Tần Trấn Hiên nghe được lời La Dương Dụ, nhìn lại Trần Bình cúi đầu, lửa giận trong mắt nhanh chóng biến mất.
- Đa tạ công tử!
Hai người Trần Bình cám ơn xong, Chu Văn Chiêu tìm đến vị trí của mình ngồi xuống.
Mà Trần Bình đi về phía trước mấy bước, ngồi xuống vị trí thứ hai bên trái, vị trí thứ nhất là của La Dương dụ.
- Hôm nay triệu tập mọi người đến chỉ có một chuyện, chính là cùng Tần Lâm Quân tấn công Thanh Nguyên phủ, đánh hạ Dương Vương.
Tần Trấn Hiên nhìn mọi người an vị, thở sâu thở ra một hơi, trịnh trọng nói.
Sau khi thông tin hợp tác với Dương Vương bị Tần Lâm Quân đưa ra ánh sáng, hiện tại Tần Trấn Hiên không chút nào còn dám âm thầm liên hệ cùng Dương Vương, mà lại càng phải tích cực đối phó Dương Vương.
- Cuối cùng cũng bắt đầu sao!
Ánh mắt mọi người như đuốc, chiến đấu sau cùng bắt đầu.
Không chỉ muốn đánh bại Dương Vương, càng phải lấy được đầu Dương Vương trước bọn người Tần Lâm Quân.
Mọi người đều hiểu rõ hàm nghĩa thời khắc này, cũng biết tầm quan trọng việc này.
Nhưng lại có không ít người mang theo một tia ưu sầu, dù sao so sánh thế lực giữa mình và Tần Lâm Quân, rất rõ ràng chính là Tần Lâm Quân ưu thế lớn hơn.
Mà mình còn cần đánh hạ Dương Vương trước khi Tần Lâm Quân đến, rất khó.
Tần Trấn Hiên nhìn bên trong ánh mắt một vài tướng lĩnh phía dưới hiện ra vẻ ưu sầu, trong lòng hiện ra một tia xấu hổ:
- Thế nào, còn không có đánh đã muốn nhận thua, các ngươi co muốn hiện tại trực tiếp đầu nhập vào Tần Lâm Quân không phải sẽ càng tốt hơn hay không?
Tần Trấn Hiên nắm chặt quyền đầu trong tay áo, phẫn nộ trong lòng không chỗ phát tiết.
Tần Trấn Hiên cũng không phải người ngu, hiện tại làm sao có thể nói lời đã kích tướng lĩnh ở trong loại tình huống này.
- Chư vị có biện pháp nào có thể đưa ra, chúng ta cần lấy được đầu Dương Vương nhanh hơn Tần Lâm Quân một bước.
Tần Trấn Hiên nhìn mọi người phía dưới đặt câu hỏi, tất cả mọi người liên tiếp nhìn bốn phía xung quanh, lại không ai trả lời.
- Ha ha, chắc hẳn chư vị còn không biết bọn người Trương Hợp muốn trở về Yến Châu đi.
Tống Nhậm Nghĩa nhìn đại sảnh lâm vào bình tĩnh, trước tiên mở miệng nói.
Quả không sai, tin tức này để mọi người cảm thấy ngoài ý muốn, càng có một ít võ tướng ăn thua thiệt trong tay Trương Hợp lóe lên vẻ hưng phấn trong ánh mắt.
- Thật sao, Trương Hợp kia sắp rời đi?
- Kể từ đó, Tần Lâm Quân thiếu một viên đại tướng, cơ hội của chúng ta càng nhiều.
- Thời hạn nửa năm đã qua, Tần Vương không sẽ hảo tâm lại trợ giúp Tần Lâm Quân.
Võ tướng nói chuyện mang theo vui mừng vuốt râu nói, hắn lần đầu tiên cảm thấy Tần Vương không có quá đáng ghét, mà người bên cạnh cũng nhẹ nhõm nghị luận.
Chủ yếu là hiện tại Tần Lâm Quân thế lớn, binh nhiều tướng mạnh, có thể giảm bớt đại tướng như Trương Hợp trợ giúp cũng là tin tức cực tốt.
- Ừm, không sai, bổn công tử đã nhận được tin tức cụ thể, bọn họ ngày mai sẽ xuất phát, Tần Lâm Quân không thể lưu lại bọn họ.
Trong mắt Tần Trấn Hiên cũng lóe qua thần sắc cười trên nỗi đau của người khác, hiển nhiên cho rằng Tần Lâm Quân muốn giữ lại bọn họ nhưng lưu không được.
- Công tử, ta cho rằng chúng ta có thể cùng Tần Lâm Quân tấn công Dương Vương, trước tiên giải quyết Dương Vương lại nói.
Bạch Cuồng Sinh một mặt chiến ý nói.
Mà không ít người cũng chống đỡ quan điểm này, chí ít xử lý xong địch nhân như Dương Vương lại nói, dù sao bên cạnh còn có một Thái Tử đang nhìn chằm chằm, nhất định phải nhanh đánh hạ Dương Vương thống nhất Thanh Châu, mới có thể chống cự Thái Tử ở Thanh Châu ngoài kia.
- Thế nhưng nếu như cùng Tần Lâm Quân cộng đồng đối phó Dương Vương, vậy chúng ta vẫn ở bên trong thế yếu, chỉ sợ đến lúc đó chúng ta khó có thể....
Một vị võ tướng tản ra khí tức Niết Bàn cảnh lên tiếng, người này tên là Quách Kim Nghĩa, cũng là một vị tướng lĩnh nổi danh của Trấn Quốc phủ.
Tuy Quách Kim Nghĩa cũng không nói đến một câu sau cùng, nhưng tất cả mọi người hiểu rõ ý hắn, đến lúc đó rất có thể sẽ làm áo cưới cho Tần Lâm Quân, mà mình cái gì đều không vớt được.
- Chưa hẳn!
Chỉ thấy Bạch Cuồng Sinh bên cạnh Phạm Nhiệm Hỏa tự tin nói:
- Chiến trường thay đổi trong nháy mắt, không bởi vì chúng ta một chút thế yếu thì không chủ động xuất kích, chỉ cần chúng ta đi làm thì nhất định có biện pháp giải quyết Dương Vương trước Tần Lâm Quân.
Còn không chờ mọi người có phản ứng, La Dương Dụ ở bên cạnh lại cười lên ha hả.
- Chúng ta thế yếu chưa chắc là thế yếu, thậm chí có thể nói là ưu thế.
Trong ánh mắt nghi ngờ của tất cả mọi người, La Dương Dụ nghênh tiếp ánh mắt Tần Trấn Hiên hỏi thăm, tiếp tục nói:
- Thế lực Tần Lâm Quân mạnh hơn chúng ta, chúng ta biết, Tần Lâm Quân cũng biết, mà Dương Vương cũng biết.
- Bởi vậy chủ lực Dương Vương tuyệt đối sẽ đặt ở trên người Tần Lâm Quân, đây chính là cơ hội của chúng ta.
- Chúng ta có thể lấy thế yếu làm cơ sở để Dương Vương đưa ánh mắt đặt ở trên người Tần Lâm Quân, tại thời điểm Dương Vương phái ra tất cả quân đội ngăn cản Tần Lâm Quân cùng chúng ta, chúng ta âm thầm bí mật phái một chi kỳ quân từ phía sau tấn công vào Dương Vương thành, đánh lén Dương Vương, kể từ đó chúng ta có thể chém giết Dương Vương trước Tần Lâm Quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận