Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 686: Gặp Hoàng Phủ Minh Nguyệt (2)

Khi Lý Chính xưng mình là trẫm, một cỗ đế uy nồng đậm bao phủ cả viện, mà ở trong mắt Hoàng Phủ Minh Nguyệt, Lý Chính biến thành một vị đế vương cao cao tại thượng, vô cùng tôn quý, thiên địa đều thần phục dưới chân hắn.
Toàn bộ không gian ngưng kết, mà toàn thân Hoàng Phủ Minh Nguyệt lồng lộng rung động rung động, không áp chế nổi rung động trong lòng, quá mạnh, khí thế, khí chất mạnh hơn Viêm Hoàng gấp trăm lần.
- Trẫm? Xem ra người trước mắt cũng là chủ nhân thế lực hậu trường sau cùng chiếm lấy Viêm Vực.
Bộ ngực Hoàng Phủ Minh Nguyệt trập trùng mấy lần, liên tiếp hít sâu mấy hơi, nàng rốt cục khôi phục tỉnh táo, nhìn ánh mắt Lý Chính bình tĩnh thâm thúy, một cảm giác thấy lạnh cả người xông lên đầu, tựa hồ tất cả mưu kế của mình đều đã bị hắn nhìn ra.
- Ngươi có thể xưng trẫm là Tần Hoàng.
Tần Hoàng?
Sắc mặt Hoàng Phủ Minh Nguyệt biến hóa, thở sâu một hơi trầm giọng nói:
- Tần Hoàng bệ hạ, ngài nghĩ không sai, vị Viêm Thiên Tứ kia là ta cố ý phóng xuất, để cho ngài chú ý, để ngài đi vào Viêm Vực.
- Theo ta dò xét tương lai, bốn năm sau, bầu trời Viêm Vực đổ sụp nứt toác, vô số cường giả kinh khủng bước vào Viêm Vực cùng một phương thần bí đại thế lực khác triển khai giao chiến kinh khủng, Viêm Vực thành chiến trường của bọn họ giao chiến, giao chiến kinh khủng làm thiên địa sụp đổ, bóng đêm vô tận, hoảng sợ bao phủ toàn bộ Viêm Vực, vô số dân chúng trôi dạt khắp nơi, các thế lực Viêm Vực đều bị những cường giả kia tùy ý hủy diệt.
- Mà những cường giả kia là đến từ thánh địa Lăng Thiên vực, mà cỗ thế lực thần bí kia thì sớm tại năm năm trước đã đi đến Viêm Vực, đại danh đỉnh đỉnh lập loè Viêm Vực, Từ Thứ, Hoàng Trung, Ngụy Duyên khiến vô số người sùng bái đều là người của thế lực đó.
Lý Chính nghe được lời Hoàng Phủ Minh Nguyệt nói, nhíu mày.
Nhìn thấy?
Hai cỗ thế lực?
Thánh địa Lăng Thiên vực?
Chưa đến khi mình nhất thống Sở Vực, chuyện chiếm lấy Viêm Vực bại lộ.
Lý Chính trầm tư một hồi, hai con mắt nhìn thẳng Hoàng Phủ Minh Nguyệt:
- Ngươi là làm sao - Nhìn đến?
Hoàng Phủ Minh Nguyệt thở dài một hơi, quả nhiên vẫn giữ không được, coi như mình có thể trông thấy tương lai, bố cục thiên hạ, nhưng năm năm sau mình căn bản là không có cách đột phá đạt tới Chí Tôn cảnh, không cách nào chỉ huy Hoàng Phủ gia tộc rời khỏi Viêm Vực.
Mà năm năm sau nhóm Chí Tôn của Thánh địa đi vào Viêm Vực thì lập tức mở ra đại chiến, đến lúc đó dư âm bọn họ đại chiến đã có thể hủy diệt Hoàng Phủ gia tộc.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt muốn vô số biện pháp đều không thể được, căn bản là không có cách ra khỏi Viêm Vực.
Có thể cứu Hoàng Phủ gia tộc cũng chỉ có thế lực thần bí kia.
Bởi vậy Hoàng Phủ Minh Nguyệt mới có thể đặc biệt tự tạo một cái “Người trọng sinh” hấp dẫn vị đại nhân vật của thế lực thần bí kia đến đây, muốn mượn đàm phán này, sớm nắm chắc cơ hội.
Thế mà khi chân chính đàm phán hợp tác liền cần cầm ra thứ quý báu nhất của bản thân, nếu không người trước mắt dựa vào cái gì sẽ hợp tác với mình.
Khi Hoàng Phủ Minh Nguyệt hấp dẫn Lý Chính đến thì dĩ nhiên hiểu rõ, Hoàng Phủ gia tộc ở bên trong Đại Viêm Hoàng triều có lẽ là quái vật khổng lồ, nhưng trong mắt tồn tại như Tần Hoàng bất quá là tùy ý có thể diệt.
Tăng thêm buổi sáng hôm nay Lý Chính không có cưỡng ép bắt đi mình, để Hoàng Phủ Minh Nguyệt đối với Lý Chính có một chút lòng tin.
Thành tín sẽ nhận được một tia hảo cảm của người khác.
Sau đó Hoàng Phủ Minh Nguyệt duỗi ra một cánh tay ngọc, quay ngược bàn tay lên trên, một khỏa bảo thạch thần bí, tản ra thất thải quang mang (ánh sáng bảy màu) chói mắt xuất hiện trong lòng bàn tay.
Lý Chính nhìn thấy Hoàng Phủ Minh Nguyệt xuất ra bảo thạch kia, ánh mắt một mực chăm chú nhìn chằm chằm nó.
Đây là khí tức Thời Gian pháp tắc.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt giới thiệu nói:
- Bảo thạch này là ta khi còn bé nhặt được, ta bẩm sinh có một loại thiên phú cảm giác dự hiểm, lúc ấy đã cảm thấy viên bảo thạch thường thường không có gì lạ này vô cùng tôn quý, vẫn mang ở trên người, năm ngoái ta tuổi tròn mười tuổi, khối bảo thạch này nở rộ hào quang chói sáng, sau đó liền để ta thấy được cảnh tượng tương lai năm năm.
- Cái này khiến ta hiểu rõ khối bảo thạch này vô cùng trân quý, sau khi ta xem xong, trong lúc bất tri bất giác có liên quan với nó, có thể trực tiếp thu hồi trong cơ thể!
- Nếu nó vỡ vụn, ta cũng không sống lâu.
- Mà ta chết đi, nó cũng sẽ vỡ vụn.
Lý Chính định nhãn xem xét, quả nhiên Hoàng Phủ Minh Nguyệt đã liên hệ rất sâu cùng khối bảo thạch này, đã trói chặt cùng nhau, không ai cướp đi được.
Lý Chính sau đó không nhìn khối bảo thạch này nữa, mà nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Minh Nguyệt một chút.
- Tối nay ngươi ta nói chuyện với nhau, nhìn mấy lần?
Hoàng Phủ Minh Nguyệt khiếp sợ nhìn Lý Chính một chút, có chút hồn nhiên đáp:
- Ta hết thảy nhìn mười lần, hai lần chết, tám lần sống.
- Mà hiện tại ta chỉ có thể nhìn đến chuyện liên quan tới ta sớm sáu canh giờ, lại xa hơn căn bản không thấy được, chắc hẳn trước đó đoán trước tương lai năm năm cảnh tượng cũng là bởi vì ta và khối bảo thạch này tương dung mà bạo phát.
Lý Chính nheo mắt!
Đây cũng quá ghê gớm đi, quả thực là một khỏa thời gian bảo thạch.
Nếu không phải Hoàng Phủ Minh Nguyệt mới vừa từ bắt đầu thức tỉnh, mà mình vừa lúc ở thời gian này tấn công Viêm Vực, một khi để cho nàng đi ra khỏi Viêm Vực tiến về thiên địa rộng lớn hơn phát triển, cho nàng mười năm trăm năm thời gian thật không thể tin được tương lai tiềm lực của nàng đến cùng lớn bao nhiêu.
Trách không được nguyện ý cùng mình thành thành thật thật bàn giao, phàm là có một chút giấu diếm, đặc biệt liên quan tới chuyện trọng sinh, Lý Chính sẽ không chút do dự giết chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận