Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 439: Người ở phía sau chúng ta

- Ha ha, các ngươi không cần khẩn trương, đây là một chuyện rất tốt!
Trình Giảo Kim nhếch miệng cười một tiếng.
- Trình tướng quân, hôm nay Giáo chủ triệu tập chúng ta tiến về là vì chuyện gì?
Bởi vì Trần Giáp trước đó đi theo Trình Giảo Kim đi vào Hoàng Cân giáo, trong khoảng thời gian này cũng đã hiểu rõ Trình Giảo Kim mặc dù là cường giả Niết Bàn cảnh, nhưng đối với bọn hắn cho tới bây giờ cũng không có hiện ra cao điệu, bởi vậy Trần Giáp mới dám hỏi Trình Giảo Kim.
- Cái này ta không thể nói, muốn Giao Chủ tự noi mới được, hắc hắc!
- Ngạch...
Mọi người thấy Trình Giảo Kim không muốn nói, chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn về phía Trương Giác.
Giờ phút này Trương Giác rốt cục mở hai mắt, toàn bộ đại sảnh dường như sáng lên, ánh mắt Trương Giác sáng ngời có thần quét nhìn mọi người chờ đợi phía dưới, mà các cao tầng hạch tâm bị ánh mắt Trương Giác đảo qua, dường như toàn bộ thân thể đều bị giáo chủ xem thấu.
Trương Giác đảo qua mỗi người, mới mở miệng nói:
- Chuyện hôm nay dính đến toàn bộ hạch tâm Hoàng Cân giáo, các ngươi đều trung với Hoàng Cân giáo ta, nhưng ta vẫn nhắc nhở các ngươi một câu, nếu có người nào muốn rời khỏi hiện tại có thể rời đi, chuyện hôm nay tuyệt đối không thể tiết lộ, nếu như ta phát hiện có ai không cẩn thận tiết lộ, bản Giáo chủ lập tức sẽ theo tội phản giáo mà xử lý, người phản giáo, chết!
Trương Giác nói xong chữ “Chết” cuối cùng, toàn bộ trong đại sảnh tràn đầy sát ý, mọi người thấy lạnh cả người, nhưng trong nháy mắt tất cả mọi người đè xuống hàn ý, ánh mắt kiên định nhìn về phía Trương Giác.
- Tốt, các ngươi rất không tệ, ta nói qua các ngươi sẽ không hối hận đầu nhập vào Hoàng Cân giáo chúng ta.
Trương Giác hài lòng nhìn Khúc Tĩnh Kỳ, mấy người Trần Giáp.
- Tuy Hoàng Cân giáo chúng ta tại Ương Châu là một bên nhỏ yếu nhất bên trong sáu đại thế lực, nhưng thực lực chân chính của chúng ta tuyệt đối không kém hơn bọn hắn, thậm chí càng mạnh!
Bọn người Khúc Tĩnh Kỳ khẽ động mí mắt, nhìn về phía Trương Giác không biết lời hắn nói có ý gì.
Nhưng đúng vào lúc này, Trình Giảo Kim đột nhiên hưng phấn đứng lên, nhìn bên ngoài đại sảnh.
- Bọn người điện hạ tới!
- Điện hạ?
Khúc Tĩnh Kỳ, Trần Giáp mấy người nghe được Trình Giảo Kim xưng hô mà liên tục giật mình, ánh mắt trợn to nhìn về phía ngoài cửa đại sảnh.
Chẳng lẽ tồn tại sau lưng Hoàng Cân giáo mình là đại thế lực nào đó?
Bên trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người ở đây, trước đại sảnh trong nháy mắt xuất hiện ba người mặc áo choàng đen.
Ba người áo đen mang theo khí thế thâm bất khả trắc, bọn người Khúc Tĩnh Kỳ căn bản nhìn không thấu.
Mà bọn họ càng cảm thấy chấn động là, giáo chủ mình vô cùng cường đại, tiên phong đạo cốt thế mà rất cung kính nói với người ở giữa.
- Thuộc hạ Trương Giác bái kiến điện hạ!
- Đại Hiền Lương Sư không đa lễ, mau mau đứng lên.
Lý Chính đỡ Trương Giác dậy, có chút hưng phấn nói:
- Không hổ là Đại Hiền Lương Sư, nhanh như vậy đã có thể đem Hoàng Cân giáo phát triển đến tình trạng như thế!
Lý Chính trước khi đến đã dò xét qua tình huống toàn bộ Hoàng Cân giáo, trong lòng bội phục Trương Giác không thôi, trong khoảng thời gian ngắn thì phát triển hơn một triệu tín đồ, không hổ là Trương Giác!
- Đây là bổn phận của thuộc hạ!
Trương Giác một câu hai ý nghĩa, Trương Giác nhìn Lý Chính tôn kính mình, trong lòng thư giãn, dù sao kiếp trước mình thế nhưng thuộc về hàng ngũ tạo phản!
- Điện hạ, ngươi không thể quên Lão Trình ta nha!
Trình Giảo Kim nhìn Lý Chính một mực đối thoại cùng Trương Giác, không khỏi cuống cuồng tiến lên hô.
- Ha ha, bản vương làm sao sẽ quên Tri Tiết!
Lý Chính nhìn Trình Giảo Kim xông tới bên cạnh Trương Giác không khỏi cười một tiếng.
Sau đó nhìn về đám cao tầng đang khiếp sợ đằng sau Trình Giảo Kim, cởi bỏ nón đen, lộ ra gương mặt mày kiếm mắt sáng, anh tuấn bức người.
Mà Trình Giảo Kim thấ ánh mắt Lý Chính thân thiết, khóe miệng cười một tiếng, giải thích với người phía sau:
- Chư vị, vị này là chủ công của chúng ta, Tần Vương điện hạ!
- Bái kiến Tần Vương điện hạ!
Khúc Tĩnh Kỳ, Trần Giáp, Trương Thiên Bảo bọn người nhìn Lý Chính tản ra vương đạo khí tức nồng hậu dày đặc, vội cung kính chào.
- Chư vị đứng lên, Hoàng Cân giáo nhờ có có các ngươi.
Lý Chính nhìn bọn hắn mỉm cười đưa tay làm ra vẻ đỡ.
Trần Giáp cùng Trương Thiên Bảo mấy người cũng giống Trình Giảo Kim, cười ngây ngô không thôi.
Nguyên lai sau lưng Hoàng Cân giáo mình cũng có đại thế lực, hơn nữa còn là Tần Vương điện hạ chấp chưởng cả Yến Châu.
Giờ phút này trong lòng bọn họ mười phần phấn chấn, có Tần Vương điện hạ làm chỗ dựa, bọn họ càng tràn đầy lòng tin đối với tương lai.
Mà Khúc Tĩnh Kỳ đang rất kích động nhưng tâm tư khác biệt, giờ phút này trong lòng Khúc Tĩnh Kỳ tràn đầy lòng kính sợ đối với Lý Chính khí vũ bất phàm trước mắt.
Khúc Tĩnh Kỳ đi vào Đại Hiên hoàng triều hiểu được các đại thế lực Đại Hiên hoàng triều, triều đình thế lực, Trấn Quốc phủ thế lực, Thái Tử thế lực, Vũ Vương thế lực, đặc biệt là Tần Vương thế lực chưởng quản Yến Châu.
Khúc Tĩnh Kỳ biết được Tần Vương thế lực ở Yến Châu sát vách cường hãn cỡ nào, thủ hạ văn thần mãnh tướng sao mà mạnh, hơn một triệu quân tinh nhuệ, chính là đại thế lực nhất đẳng, thân là làm một đại tướng quân vương triều cũng hiểu rõ tiềm lực Tần Vương thế lực sao mà to lớn, lại càng không cần phải nói hiện tại các châu hỗn chiến, chỉ có Yến Châu một mảnh yên ổn, an ổn phát triển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận