Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 590: Đông Xưởng, Ra! (2)

Mà Lý Duyệt sáng mắt lên, cảm thán:
- Tào Chính Thuần à, ta vẫn có chút ấn tượng, lúc ấy ta cũng cảm thấy Tào Chính Thuần là một nhân tài không tệ, đang định ủy thác trách nhiệm thì ngươi nhưng dần dần biến mất trong tầm mắt của ta, càng về sau thì quên đi, bây giờ nghĩ lại là bị Vũ Hóa Điền cố ý gạt bỏ.
Lý Duyệt tức giận nhìn thoáng qua Vũ Hóa Điền.
Nghe được Lý Duyệt nói, Tào Chính Thuần cung kính nói:
- Không sai, lúc ấy nô tài biết mình được Văn Vương coi trọng, rất kích động, ngay đêm đó, Vũ công công đi tìm nô tài.
Tào Chính Thuần ôm hận nhìn thoáng qua Vũ Hóa Điền sau tiếp tục nói:
- Lúc đầu Vũ công công tìm nô tài, nô tài cứ nghĩ là mệnh lệnh của Văn Vương, nhưng sau đó nô mới phát hiện là tự ý của Vũ công công, mà lại ngầm ra ý muốn nô tài đầu nhập vào Vũ công công, hơn nữa còn để cho nô tài tiến vào Tây Xưởng, lúc ấy nô tài đã cảm thấy Vũ công công có vấn đề, thân là thái giám trong cung phục thị bệ hạ không phải toàn tâm toàn ý hiệu trung bệ hạ, bệ hạ nói cái gì là cái đó à, đâu đến phiên những nô tài chúng ta làm chủ.
- Thế mà khi nô tài muốn đi gặp Văn Vương, mỗi lần đều bị Vũ Hóa Điền cùng mấy tổng quản trong cung âm thầm ngăn cản, trong vòng vài ngày sau đó bị chèn ép, khi đó Vũ công công ở trong hoàng cung quả thực quyền thế ngập trời, không ai dám trêu chọc, sau cùng nô tài một mực bị giáng chức đến thủ hoàng lăng, thế mà không nghĩ tới Vũ công công vẫn không buông tha nô tài, còn phái người hạ sát thủ, lúc ấy may mắn mà có Lý công công.
Tào Chính Thuần nói đến đây lại cúi đầu đối với Lý công công.
Giờ phút này Lý công công rốt cục mở miệng nói:
- Lúc ấy chúng ta nhìn thấy Chính Thuần đang ở bên bờ sinh tử, không đành lòng để hắn chết dần trước mặt chúng ta, ra tay cứu chữa một phen, cuối cùng vẫn là Chính Thuần nói cho chúng ta biết Vũ Hóa Điền có vấn đề, đây mới khiến chúng ta nổi lên lòng nghi ngờ.
Thần Hoàng yên lặng gật đầu, lúc ấy mình một mực chú ý các thế lực, vấn đề trong hoàng cung, mình còn khinh thường đi chú ý, chỉ bất quá nghe được Lý công công thuận mồm nói chuyện, sau đó để Lý công công thuận tay tra một cái.
Thế mà thuận tay tra xét quả nhiên tra ra một con cá lớn.
Không nghĩ tới tâm cơ Lý Chính thâm trầm như vậy, vậy mà có thể nghĩ đến phái người tiến về hoàng cung làm thái giám.
Bằng không ai cũng không phát hiện được Tây Xưởng Vũ Hóa Điền là người của Lý Chính.
Tào Chính Thuần này thế nhưng là một đại công thần, mà trước kia trong lúc nói chuyện cùng Lý công công, Thần Hoàng cũng phát hiện Tào Chính Thuần cũng là nhân tài không tệ.
Mà lại trải qua Lý công công một năm bồi dưỡng, cũng là cao thủ không tệ, hoàn toàn có thể một mình gánh vác một phương.
Mà bởi vì mình giả chết, thái giám trong hoàng cung đã sớm thay đổi, thái giám có bản lĩnh trước kia, Thần Hoàng không có ý trọng dụng lại.
Mà Tào Chính Thuần cứ như vậy chính thức tiến vào trong mắt Thần Hoàng.
Lý Duyệt lại đột nhiên nhìn Vũ Hóa Điền, trong mắt tràn đầy sát cơ:
- Tốt! Tốt! Tốt! Vũ Hóa Điền, nguyên lai ngươi vẫn luôn đang lừa gạt ta, trong hoàng cung bài trừ đối lập, cho tới bây giờ ta còn tin tưởng ngươi như vậy! Lúc ấy ta thật sự là mắt bị mù.
Vũ Hóa Điền mở to mắt lạnh lùng nhìn thoáng qua Tào Chính Thuần, trực tiếp hừ lạnh một tiếng, sát ý lăng nhiên, là đối phương hại hắn bại lộ.
- Hừ, cẩu vật mệnh thật tốt!
- Lúc ấy vì sao bản công không tự mình động thủ!
Tào Chính Thuần nghênh tiếp ánh mắt Vũ Hóa Điền đồng thời cũng hừ lạnh một tiếng.
Đương nhiên, bọn họ cũng chỉ đang diễn trò...
Tào Chính Thuần là một phần khen thưởng khi Lý Chính thăng cấp hệ thống trước đó mà được tặng, thời điểm Lý Chính nhìn thấy có Tào Chính Thuần liền trực tiếp lựa chọn Tào Chính Thuần, phái hắn tiến về hoàng cung, cùng Vũ Hóa Điền một Ám một Minh (một sáng một tối).
Mà Lý Chính thì vẫn luôn hoài nghi Thần Hoàng căn bản không có chết, bởi vậy để Vũ Hóa Điền cùng Tào Chính Thuần diễn một cảnh phim, mà Tào Chính Thuần cho tới bây giờ cũng không liên hệ cùng Lý Chính, Tào Chính Thuần một mực thông qua tay Vũ Hóa Điền giao tình báo cho Lý Chính.
Thế mà không nghĩ tới thật sự là thế sự khó liệu.
- Tào Chính Thuần!
Thần Hoàng uy nghiêm nhìn Tào Chính Thuần.
Tào Chính Thuần vội cung kính đáp:
- Có nô tài.
- Vũ Hóa Điền bị phát hiện, ngươi lập công lớn, trẫm dự định để ngươi một lần nữa tiếp quản chức vị Tây Xưởng, thay thế Tây Xưởng như thế nào?
Ánh mắt Thần Hoàng thâm thúy nhìn chăm chú Tào Chính Thuần.
Tào Chính Thuần nhất thời cảm nhận được như ngồi bàn chông, một cỗ áp lực cực lớn áp chế trên người mình, Tào Chính Thuần thẳng tắp lồng ngực, cẩn thận từng li từng tí nhìn Lý công công một chút, ngẩng đầu cắn răng nói:
- Nô tài nguyện ý trở thành một cây đao của bệ hạ, nếu như nô tài dám phân hai lòng, mời bệ hạ để Lý công công ngàn đao bầm thây nô tài.
Sau đó hai đầu gối quỳ xuống hung hăng dập đầu đối với Thần Hoàng.
Thần Hoàng nhìn thái độ của Tào Chính Thuần, phi thường hài lòng, Lý công công cũng một mặt hiền lành gật đầu.
- Ha ha, tốt! Đứng lên đi!
Trải qua Vũ Hóa Điền chèn ép, kém chút bị giết chết, Tào Chính Thuần có dã tâm như thế mới bình thường, cơ hội ngay ở chỗ này, cần tự mình đi nắm chắc, Tào Chính Thuần vừa rồi biểu hiện để Thần Hoàng chính thức yên tâm.
- Tiếp theo Tây Xưởng để ngươi tới tiếp quản, ngươi cảm thấy Tây Xưởng có thể đổi thành tên là gì?
Tào Chính Thuần đứng lên nghênh tiếp ánh mắt uy nghiêm của Thần Hoàng, nhìn về phía Vũ Hóa Điền bên cạnh âm lãnh nói:
- Bệ hạ để nô tài một lần nữa quét sạch Tây Xưởng, như vậy Tây Xưởng cũng không cần tồn tại.
- Về sau thì kêu: Đông Xưởng đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận