Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 424: Kế thành.

Biểu lộ của một số võ tướng thu hết vào trong mắt Bạch Cuồng Sinh, trong lòng thầm than một tiếng, công tử còn chưa đủ rộng lượng, Bạch Cuồng Sinh vừa muốn mở miệng, chỉ thấy Trần Bình cũng vì Chu Văn Chiêu giải thích nói:
- Công tử, ta cũng cho rằng Chu tướng quân sẽ không đầu nhập vào Tần Lâm Quân, nếu như vẻn vẹn bằng một sự hoài nghi liền để Chu tướng quân trở về, như thế này rất dễ dàng để Chu tướng quân thất lạc trong lòng, không bằng chúng ta lại quan sát mấy ngày?
Tần Trấn Hiên nghe lời Trần Bình, nhìn lấy Trần Bình âm thầm ra hiệu cho hắn, hắn có thể không tin bất luận kẻ nào, nhưng hắn tuyệt đối sẽ tin tưởng Trần Bình, lập tức chú ý tới biểu lộ một số võ tướng cũng kịp phản ứng, lập tức nói:
- Ừm tốt, quyết định vừa rồi của ta có chỗ thiếu sót, không có bận tâm đến Chu tướng quân, vậy chúng ta chờ qua một thời ngắn lại suy nghĩ một chút đi.
Hô!
Không ít người âm thầm thở dài một hơi, ánh mắt nhìn về phía Trần Bình lộ ra cảm kích.
Bạch Cuồng Sinh nhìn thấy Trần Bình thuyết phục Tần Trấn Hiên, lập tức chủ động dời đi đề tài, mọi người bắt đầu thảo luận bố trí quân sự.
Mà bên trong quá trình mọi người thảo luận, Trần Bình lại nhìn về phía Thanh Vân cứ điểm trong bản đồ địa hình treo trên vách tường, Trần Bình tựa hồ hiểu rõ dự định của đám người Trương Hợp.
Đồng liêu đã tới, xem như đây là một lần lễ vật đưa cho đồng liêu đi!
Theo thời gian trôi qua, nghị sự lần này cũng kết thúc, mọi người ai đi đường nấy.
Sau khi Trần Bình đi ra cửa lớn chuẩn bị lên xe ngựa, nghe được có người kêu tên của hắn, Trần Bình dừng lại quay người nhìn sang, nguyên lai là Bạch Cuồng Sinh gọi hắn.
Bạch Cuồng Sinh mang theo ý cười nhìn Trần Bình:
- Trần tiên sinh, vừa hay chúng ta tiện đường cùng nhau đi một chút!
- Tốt, Bạch tướng quân mời!
Trần Bình nhất thời cười nói.
Xe ngựa Trần Bình đi trên đường cái náo nhiệt, xe ngựa rộng lớn để hai người ngồi dư xài.
Trần Bình nhìn qua bên ngoài người đến người đi, không biết đang suy nghĩ gì.
Bạch Cuồng Sinh càng nhìn Trần Bình càng hài lòng, một đỉnh phong mưu sĩ thực tình phụ trợ công tử, đối với Trần Bình cảm thán :
- Công tử có Trần tiên sinh phụ trợ thật là may mắn.
Trần Bình lộ ra một tia ngạc nhiên, nhưng biểu lộ lập tức hiện qua, nhìn Bạch Cuồng Sinh cười nói:
- Công tử có thể có đại tướng như Bạch tướng quân chống đỡ, đó mới là may mắn của công tử.
- Ha ha, Trần tiên sinh......
Mà sau đó mấy ngày, Chu Văn Chiêu mỗi ngày đều cùng Từ Thiên Dương ở bên trong tiểu đình uống rượu nói vui.
Từ Thiên Dương thì mỗi ngày đều chỉ huy quân đội ở đây luyện binh, có lúc chạy qua biên cảnh, những thủ vệ Lâm Dương thành cũng không thèm để ý.
Dù sao có lúc Từ Thiên Dương tự mình chỉ huy kỵ binh đi vào dưới cửa thành Lâm Dương thành kêu Chu Văn Chiêu đi ra uống rượu.
Mà giờ khắc này bên trong Thanh Dương thành, mọi người tề tụ đại sảnh trong phủ, Tần Lâm Quân đã bắt đầu chuẩn bị hành động, Đỗ Thâm Hải đã suất lĩnh đại quân tọa trấn Thanh Vân cứ điểm, hấp dẫn Thạch Chấn Thủ lực chú ý.
Tần Lâm Quân nhìn đám người Trương Hợp một mặt nghiêm nghị nói:
- Trương Hợp tướng quân lần này đi một đường hung hiểm vạn phần, ta để Phan Phượng suất lĩnh ba ngàn Phượng Linh kỵ cùng ngươi cùng nhau tiến đến, kể từ đó cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau
- Ừm.
Phan Phượng trịnh trọng nhìn Trương Hợp gật đầu, biểu thị cùng nhau đi.
Trương Hợp cùng Thượng Quan Mộ Hoàng liếc nhau, biết Tần Lâm Quân đã thương lượng qua.
- Đa tạ vương phi trợ giúp, lần này đi nhân số không cần quá nhiều, vậy ta cũng chỉ huy ba ngàn hắc giáp Lang Kỵ cùng nhau đi với Phan Phượng tướng quân.
Trương Hợp ôm quyền nói.
- Chúng ta đa tạ Trương Hợp tướng quân tương trợ!
Triệu Quát mỉm cười nói.
- Hiện tại ta đã viết một phong tin chiêu hàng giao cho Từ tướng quân, tin tưởng hiện tại đã giao cho Chu Văn Chiêu, sau đó Chu Văn Chiêu rất có thể sẽ giao thư cho Tần Trấn Hiên, như vậy kế hoạch của chúng ta sẽ thành công, Trương tướng quân, Phan tướng quân các ngươi hiện tại lập tức suất lĩnh kỵ binh bí mật tiến về Dụ thành, chờ sau khi Chu Văn Chiêu rời đi, Từ tướng quân yểm hộ các ngươi đi qua Lâm Dương thành.
Tần Lâm Quân nói.
- Tuân lệnh!
Trương Hợp cùng Phan Phượng đồng thời đáp.
Mà Thượng Quan Mộ Hoàng, Dạ Lăng Vân cùng hai ngàn áo giáp màu đen Lang Kỵ đi theo Tần Lâm Quân cùng một chỗ tiến về Thanh Vân cứ điểm.
Mà lúc này giữa sườn núi, Từ Thiên Dương cũng đang tiến hành theo lời Tần Lâm Quân.
Chỉ thấy trên bàn đá bên trong tiểu đình đã có mấy bình rượu trống không mấy rơi dưới đất, hai người vẫn như cũ không có chút nào men say.
Bưng lên nửa bát rượu, Từ Thiên Dương nhìn Chu Văn Chiêu đang ăn đồ nhắm, khóe miệng hơi hơi giương lên, sau đó phóng khoáng uống một hơi cạn sạch.
Sau đó ý vị thâm trường nói với Chu Văn Chiêu nói:
- Chu huynh ngươi cảm giác Tần thiếu chủ chúng ta như thế nào?
Chu Văn Chiêu đang gắp thức ăn có chút dừng lại, sắc mặt vẫn không đổi tiếp tục ăn đồ ăn.
- Chuyện Tần thiếu chủ, ta đầu nhập vào một chủ tử khác sau có thể đàm luận?
Chu Văn Chiêu nhai lấy đồ ăn gật gù đắc ý nói.
- Ha ha, Chu huynh không dám đàm luận chuyện Tần thiếu chủ, nhưng Tần thiếu chủ chúng ta đối với đối Chu huynh thì nhiều lần tán thưởng, không bằng Chu huynh cũng cùng ta hiệu trung Tần thiếu chủ, sau đó tụ tập há không càng sung sướng hơn!
- Ha ha, Từ huynh nói đùa, nếu không ngươi dựa vào công tử chúng ta, chúng ta cũng có thể nhậu nhẹt no say!
- Ha ha!
Hai người nhìn nhau cười một tiếng.
- Từ huynh, hôm nay ta có chút say rượu, chỉ uống đến đây thôi, như thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận