Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 700: Tiệc Mừng Thọ Bắt Đầu

Mà ánh mắt không ít người xéo qua ở một chỗ khác, chỗ đó tất cả đều là nữ tử thanh ngọc tú lệ, trăm hoa đua nở, tranh nhau khoe sắc, thướt tha uyển chuyển hàm xúc phong tư, dung mạo kiều diễm xinh đẹp, cử chỉ vũ mị đắc thể, ăn nói ưu nhã hào phóng.
Mà một bên khác, tiếng cãi vã càng lúc càng lớn, dần dần hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
- Nha, đây không phải Dương Phi Lợi à, ngươi làm sao cũng tới nơi này, tựa hồ đi vào Giác Vương phủ đều cần thiếp mời, nhưng theo thân phận ngươi bây giờ giống như không có tư cách đến?
Bên trong cửa viện, một vị nam tử ngạo khí mười phần cùng mấy người đồng bạn vây quanh một nam tử mặt mũi tràn đầy lãnh ngạo giễu cợt.
- Vương công tử, ta nhìn ra, hiện tại Dương đại công tử rất có thể là ngoắt ngoắt cái đuôi, khóc lóc van nài khẩn cầu người khác cho hắn vào đi.
Một đồng bạn vẻ mặt lộ ra cay nghiệt bên cạnh âm dương quái khí nói.
Dương Phi Lợi nhìn Vương gia đại công tử trước kia cùng mình vẫn luôn không hợp nhau, Vương Viễn Thừa ở trước mặt mọi người như thế trào phúng mình, hai con mắt tràn đầy lửa giận, nắm chặt song quyền, thế mà trong mắt xẹt qua một tia thư thái, trong nháy mắt khôi phục bình tĩnh, giễu cợt nói:
- Thế nào, Vương Viễn Thừa ngươi có thể tới, ta vì cái gì không thể, nhà ngươi ở ở bờ sông à, quản rộng như vậy, còn nước nối lênh láng như thế.
Sau đó nhìn về phía chó săn vừa mới âm dương quái khí lạnh lùng nói:
- Chó săn đúng là chó săn, ngươi mình làm như vậy thì nhận định người khác cũng sẽ giống như ngươi sao.
- Ngươi nói cái gì!
- Dương Phi Lợi ngươi bây giờ có tư cách gì dám lớn lối cùng Vương công tử, ngươi còn tưởng rằng ngươi là Dương gia đại công tử sao?
- Chó săn của tên phá của thôi mà cũng dám làm càn.
Vương Viễn Thừa cùng mấy người đồng bạn thấy Dương Phi Lợi còn dám mạnh miệng, liên tục nổi giận.
Dương Phi Lợi, tướng tài đắc lực Thiên Tứ hội hiện tại, vốn là đại công tử Dương gia, nhất lưu gia tộc Viêm Đô, thiên phú của hắn thường thường, ngay tại một năm trước một vị dòng chính Dương gia đang làm quan viên xuất hiện sai lầm to lớn, tăng thêm thuộc về thế lực đối địch Thái Tử, cuối cùng cửa nát nhà tan.
Mà ở tương lai Dương Phi Lợi bởi vì gia tộc hủy diệt, nằm gai nếm mật, tu vi đột nhiên tăng mạnh, không đến ba năm vậy mà trở thành cường giả Tạo Hóa cảnh đại danh đỉnh đỉnh.
Mà Viêm Thiên Tứ đã sớm “Mộng thấy” tương lai Dương Phi Lợi, bởi vậy trơ mắt nhìn Dương gia hủy diệt, sau cùng “Thần cơ diệu toán”, “Ngẫu nhiên gặp” cứu được tánh mạng Dương Phi Lợi mấy lần, thu hoạch được Dương Phi Lợi tử trung, trở thành lưỡi dao sắc bén của Viêm Thiên Tứ.
Thấy ánh mắt người xung quanh nhìn bên này, bọn người Vương Viễn Thừa thì càng hăng say.
- Dương Phi Lợi, ta nhìn ngươi vẫn nên trở về đi, đây không phải nơi ngươi có thể tới, ít làm mất mặt xấu hổ.
Vương Viễn Thừa hưởng thụ ánh mắt mọi người nhìn chăm chú, đối với Dương Phi Lợi vênh váo hung hăng nói.
Mà nhìn qua một số người đang cười trên nỗi đau của người khác, có ý vị thâm trường...
Trong mắt Dương Phi Lợi nổi lên một cỗ sát cơ, đúng lúc này, một giọng nói mang theo ý lạnh vang lên từ chỗ sâu trong viện.
- Bản công tử ngược lại muốn nhìn xem, đến cùng là ai có năng lượng lớn như vậy, dám đuổi bản huynh đệ công tử mời tới đi.
Mọi người theo nơi giọng nói phát ra nhìn qua, chỉ thấy Viêm Thiên Tứ một thân cẩm y lộng lẫy lạnh lùng nhìn thẳng đám người Vương Viễn Thừa.
Mà Từ Thứ cùng Mạc Hữu An đi theo sau lưng Viêm Thiên Tứ.
Dương Phi Lợi nhìn Viêm Thiên Tứ nói mình là huynh đệ của hắn, vẻ cảm động trong mắt càng đậm, trong lòng phun lên một dòng nước nóng, lập tức quay đầu cười lạnh nhìn về phía mọi người Vương Viễn Thừa.
Quả nhiên.
Vương Viễn Thừa nhìn thấy Viêm Thiên Tứ ra mặt vì Dương Phi Lợi, sắc mặt mười phần khó chịu, mà sắc mặt mấy người đồng bạn xung quanh càng trắng bệch, hai chân như nhũn ra.
Đây chính là Viêm Thiên Tứ.
Nhân vật đứng đầu nhất thế hệ tuổi trẻ Viêm Đô.
Theo Viêm Thiên Tứ đến gần, một cỗ áp lực ép thẳng tới.
Sắc mặt Vương Viễn Thừa xanh xám dần dần rõ ràng, mình thế nhưng là tới tham gia tiệc mừng thọ của Giác Vương, nếu như bị Viêm Thiên Tứ đuổi ra, cái kia liền xong, gia tộc tuyệt đối sẽ không buông tha cho hắn...
Mà mấy người đồng bạn xung quanh liên tục cúi đầu xuống, căn bản không dám nhìn Viêm Thiên Tứ.
Vương Viễn Thừa sau cùng chắp tay cung kính nói:
- Viêm công tử bớt giận, là ta sai, Viêm công tử chớ trách tội.
Viêm Thiên Tứ ngạo nghễ nhìn thẳng:
- Hừ, hôm nay xem ở phía trên tiệc mừng thọ của phụ vương, ngươi hướng về Dương huynh xin lỗi, việc này liền đi qua.
Mấy người đồng bạn nhất thời ngẩng đầu lên lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, liên tục nhìn về phía Vương Viễn Thừa.
Thế mà Vương Viễn Thừa lại mặt đỏ, giờ phút này ánh mắt mọi người đều nhìn về hắn.
Một khi xin lỗi, Vương Viễn Thừa sẽ trở thành đề tài để mọi người trong Viêm Đô chê cười.
Vương Viễn Thừa đối mặt Viêm Thiên Tứ nhìn gần, song quyền trong tay áo nắm chặt, quay người nhìn về phía Dương Phi Lợi, cúi đầu để người ta không nhìn thấy nét mặt của hắn, ngữ khí trầm giọng nói:
- Chuyện hôm nay, ta...
- Thiên Tứ, hôm nay chính là tiệc mừng thọ của phụ vương, há có thể làm chuyện ức hiếp khách nhân như thế này.
Đúng lúc này Viêm Thiên Dương cau mày đi tới, sau lưng đi theo Trình Dục.
Viêm Thiên Tứ nhìn thấy Viêm Thiên Dương đi tới, trong lòng giận dữ, nhưng sắc mặt như thường nói:
- Vương huynh, người này vừa rồi không phân tốt xấu đã mắng to Dương Phi Lợi, không hiểu lễ nghi, phá hư bầu không khí tiệc mừng thọ, đúng là để cho chúng ta khó chịu.
Nghe được Viêm Thiên Tứ một phen nói ra, thân thể Vương Viễn Thừa cúi đầu run lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận