Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 556: Kết Thúc

- Các chủ!
- Kiếm huynh!
Trưởng lão cùng đệ tử Kiếm Các nhìn thấy các chủ của mình bị Vũ Văn Thành Đô đánh nổ, bi thương kêu to.
Sau đó ánh mắt lộ ra cừu hận nhìn về phía mọi người Tần Vương phủ.
Một vị trưởng lão Tạo Hóa cảnh hậu kỳ của Kiếm Các, Kiếm Tâm Thần trực tiếp nổi giận, hét lớn một tiếng đối với Ngọc Tâm Nghiên cùng Sở Hùng bên cạnh:
- Tần Vương căn bản không nghĩ tới việc sống chung hòa bình với chúng ta, hắn cũng nhờ vào việc tranh tài muốn tiêu diệt thực lực ba tông môn chúng ta.
- Ngọc môn chủ, Sở các chủ, các ngươi không thể lại tin tưởng Tần Vương, chỉ có đánh bại Tần Vương, chúng ta mới có thể bảo trì Dực Châu.
- Không sai, báo thù vì các chủ!
Nguyên một đám đệ tử Kiếm Các sát ý mười phần nhìn về phía phương hướng Tần Vương phủ, liên tục tế ra trường kiếm trong tay muốn chuẩn bị khai chiến.
Mặt mũi Kiếm Tâm Thần tràn đầy bi thương, mà snh mắt cừu hận nhìn Lý Chính, ngoài miệng tuy nhiên đang gầm thét, nhưng thân hình lại không dám ra khỏi trận doanh thế lực ba tông môn.
Ngay cả các chủ mạnh nhất bên mình đều bị chém giết, nếu như không có Ngọc Tâm Nghiên cùng Sở Hùng chống đỡ, mình làm sao có thể dám ra tay.
Ngọc Tâm Nghiên cùng Sở Hùng nhìn Vũ Văn Thành Đô đột nhiên Kiếm chém giết Dật Thần, mình căn bản không có cơ hội cứu, sắc mặt hai người băng lãnh, khí thế bạo phát, bao phủ toàn bộ Dực Long cốc.
Mà trưởng lão đệ tử xung quanh cũng phóng thích khí thế, nắm chặt vũ khí trong tay, chuẩn bị chiến đấu, ánh mắt băng lãnh nhìn về phía Hắc Giáp quân đoàn.
- Giết!
Chỉ thấy năm vạn Hắc Giáp quân đoàn gầm thét một tiếng, khí thế tổng thể tăng vọt, một cỗ áp chế mãnh liệt lực đập vào mặt trận doanh địch nhân, tất cả binh lính lộ ra hung quang, chỉ cần Tần Vương điện hạ ra lệnh một tiếng, trực tiếp xông tới giết.
Nhất thời toàn bộ Dực Long cốc tràn đầy hàn ý băng lãnh, sát cơ tứ phía.
Người quan chiến xung quanh nhìn hai phe thế lực đột nhiên đối kháng! Sát ý lẫm liệt.
Bọn họ liên tục lui về phía sau mấy bước.
Chuyện quá đột nhiên, bọn họ nhìn lúc đầu Kiếm Dật Thần cùng Vũ Văn Thành Đô đánh bất phân cao thấp, đột nhiên bị Vũ Văn Thành Đô bạo khởi chém giết, hiển nhiên Vũ Văn Thành Đô cố ý ẩn giấu thực lực, chính là vì chém giết Kiếm Dật Thần.
- Tần Vương, ngươi không có ý định cho lời giải thích sao?
Ngọc Tâm Nghiên cùng Sở Hùng cuối cùng vẫn đứng dậy, ánh mắt băng lãnh nhìn Lý Chính không nói một lời, ánh mắt liếc xéo Vũ Văn Thành Đô trên không đang tản ra áp lực trầm trọng.
Lý Chính an ổn ngồi trên ghế, nghe được lời Ngọc Tâm Nghiên, khinh thường cười nói:
- Giải thích? Giải thích cái gì! Nếu là quyết đấu thì chết sống có số, mình thực lực yếu bị chém giết, trách ai.
- Trước kia các ngươi cùng người khác quyết đấu, thất thủ giết người khác, các ngươi cho bọn hắn giải thích không?
Nghe được lời Lý Chính lớn lối, sắc mặt Ngọc Tâm Nghiên cùng Sở Hùng lạnh lẽo, khí thế trực tiếp bạo phát, gió cuốn mây tan, bão cát đầy trời.
Mà các trưởng lão ba tông môn cũng theo bọn hắn bước ra một bước.
Trong lúc nhất thời khí thế bọn họ như hồng, đặc biệt là người Kiếm Các dường như muốn đi đầu giết tới.
Nhưng vào đúng lúc này, Lữ Bố bên cạnh Lý Chính mang theo ánh mắt cao ngạo nhìn bọn hắn, đột nhiên bước ra một bước.
Ầm!
Thiên địa giống như đều bị chấn động, Dực Long cốc thanh thế to lớn.
Một cỗ khí tức càng kinh khủng cường đại từ trên người Lữ Bố bạo phát, khí lưu màu đỏ không thể diễn tả quay xung quanh bên người Lữ Bố như ma như ảo, hủy thiên diệt địa.
Tất cả mọi người trong Dực Long cốc yên tĩnh.
Đúng lúc này, Vũ Văn Thành Đô một mực trên không cũng mang theo một cỗ áp lực kinh khủng vọt xuống, đứng bên người Lữ Bố.
Hai vị thần tướng toàn diện bạo phát khí thế, hai bóng người che trời đứng sừng sững trên trời, mặt đất Dực Long cốc nhất thời chìm vào ba phần, tất cả mọi người cảm nhận được áp lực nặng nề, mặt mũi tràn đầy nín đỏ, dường như trên người gánh vác lấy một tòa đại sơn cự đại, đè ép mình không thở nổi.
Mà ba tông môn lúc đầu khí thế bàng bạc trực tiếp bị Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô áp chế xuống, khí thế ngưng uyên, khủng bố đến cực hạn.
Mọi người hiện ra ảnh mắt kính sợ nhìn hai đạo bóng người giống như Thần Ma trên không trung áp chế một môn hai các.
Hiện tại bọn hắn mới biết được hai vị thần tướng dưới trướng Tần Vương danh truyền thiên hạ khủng bố như thế nào.
Mà Ngọc Tâm Nghiên cùng Sở Hùng nhìn khí thế Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô áp bách bọn họ, cảm thấy áp lực thật sâu, nhưng chân nguyên trong cơ thể điên cuồng lưu chuyển, khí thế toàn diện bạo phát, tăng thêm khí thế một đám trưởng lão mới miễn cưỡng ngăn cản.
Mà Lý Chính phía sau híp mắt nhìn tình huống hiện tại, Chương Hàm, Trương Hợp võ tướng bên người đều đang chăm chú nhìn chằm chằm phía trước, chân khí trong cơ thể ngưng tụ trên thân, thời khắc chuẩn bị chiến đấu, thẳng đến bọn họ.
Giờ phút này Dực Long cốc hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả người Kiếm Các cũng không kêu gọi rầm rĩ.
Khí thế kinh khủng vẫn đang giằng co lấy, tất cả mọi người dường như cảm nhận được Dực Long cốc đang chậm rãi chìm xuống.
Mà ánh mắt mọi người đều nhìn về Tần Vương Lý Chính.
Hòa hay chiến!
Hiện tại duy nhất có thể chúa tể toàn bộ chiến trường chỉ có hắn.
Ngay thời điểm sát ý trong lòng Lý Chính dâng lên, dự định lần này trực tiếp giải quyết bọn họ, toàn bộ Dực Long cốc đột nhiên yên tĩnh lại, một cỗ khí tức khí thế cao hơn Tạo Hóa cảnh đỉnh phong bao phủ toàn bộ Dực Long cốc.
m Dương cảnh Tôn giả.
Mọi người cảm nhận được khí tức này chính là khí thế của Tôn giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận