Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 98: Công Tử Nhà Ta Đặt Một Tỷ Nguyên Thạch, Cổ Thần, Thái Hư Thần Tộc Chi Đấu

Cổ Thần!
Từng là một trong thế lực phụ thuộc mạnh nhất của Trường Sinh Cố gia.
Lúc trước đủ để đứng vào top một trăm chủng tộc cường đại.
Nhưng bởi vì mấy chục vạn năm trước đã phản loạn, bị Trường Sinh Cố gia khu trục ra tinh vực hoang vu tỷ tỷ triệu dặm bên ngoài.
Năm đó, thậm chí có ba vị Cổ Thần cửu tinh vẫn lạc!
Mỗi một vị Cổ Thần cửu tinh, đều là một vị Chí Tôn!
Suối máu suýt chút nữa bao phủ tinh không!
Việc này đã không phải là bí mật giữa các thế lực lớn.
Cho nên khi nhìn thấy đối thủ của tên Thái Hư Thần Tộc kia là một vị Cổ Thần nhị tinh, tất cả tu sĩ đều kinh ngạc.
Nhất là gần đây.
Dường như tộc Cổ Thân rất thân cận với Đọa Long Tĩnh của hoàng tộc Thái Cổ.
Không ít Cổ Thần hiện thân tại tổ địa.
Bởi vậy Trường Sinh Cố gia đã điều động cường giả trẻ tuổi hàng lâm lịch luyện.
Vậy mà nơi này lại xuất hiện một vị Cổ Thần?
Chẳng lẽ là bị Trường Sinh Cố gia trấn áp?
“Lúc ra đời, tộc Cổ Thần sẽ tự động thôn phệ sinh mệnh cổ tinh, gia tốc nó suy kiệt, chuyện này cũng khiến bọn họ vừa ra đời liền có được thực lực Hoàn Nhất cảnh đáng sợ.”
“Cho nên bọn họ càng không ngừng di chuyển... Nhưng chuyện này cũng không quan trọng, trước mắt vị Cổ Thần nhị tinh này lại có được thực lực Chân Thần Cảnh!”
Bọn họ thấp giọng nghị luận.
Mặc dù tộc Cổ Thần cường đại, nhưng tuyệt đối không thể so với Thái Hư Thần Tộc.
Dù sao, Thái Hư Thần Tộc là tồn tại có thể khiêu chiến với thế lực bất hủ!
Cho nên bọn họ cũng không cho rằng vị Cổ Thần nhị tinh này sẽ là đối thủ của tên Thái Hư Thần Tộc Chân Thần cảnh kia.
“Lúc thương thuyền của Vạn Đạo Thương Minh ta vượt ngang tinh vực, dùng giá cao để mua lại người này ở khu mỏ quặng thuộc hoàng tộc Thái Cổ.
Lúc ấy cổ tinh của hắn ta đã vỡ, vốn thực lực là tam tinh tứ tinh gì đó, nhưng bây giờ chỉ có thể miễn cưỡng ngưng tụ nhị tinh.”
Giống như cảm giác được đám người nghi hoặc, lão giả áo xám mở miệng giải thích.
Nói như vậy không ít lão đồ cổ khẽ gật đầu, “Không tệ, mặc dù vị Cổ Thần này ngã xuống, nhưng cảnh giới vốn dĩ không phải tên Thái Hư Thần Tộc Hư Thần cảnh kia có thể so sánh, tràng tỷ thí này, rất công bằng.”
Đương nhiên bọn họ có thể cảm nhận được khí tức tên Cổ Thần nhị tinh này rất cổ quái.
“Phải chú ý là, thể chất của tộc Cổ Thần đặc thù, nô ấn vô dụng với bọn họ, cho dù là Trường Sinh Cố gia, năm đó cũng không nghĩ ra biện pháp giải quyết.”
“Cho nên chúng ta mới để hắn đội vòng kim nô trên đầu.”
Lão giả áo xám lại nói.
Đám người này cũng chú ý tới vòng kim nô trên đầu tên Cổ Thần này.
Đồ chơi kia, phí tổn cũng không nhỏ.
Nghe thấy mấy câu này, ánh mắt của Cố Trường Sinh vẫn không thay đổi, còn đang tìm tòi tên Cổ Thần này.
“Thời kì đỉnh phong tuyệt đối không chỉ tứ tinh, dựa theo tuổi thọ của tộc Cổ Thần đến xem, thật ra tuổi của tên gia hỏa này cũng không lớn.”
So với tên Thái Hư Thần Tộc đã bị nứt thái hư chi đạo.
Hắn còn hứng thú với tên Cổ Thần này hơn.
Năm đó tộc Cổ Thần phản loạn, trong tộc ghi chép là phía sau có hoàng tộc Thái Cổ khuyến khích mưu đồ.
Trong đó có một mạch Cổ Thần không bị cuốn vào trong đó.
Sau khi khu trục, Cổ Thần liền do mạch kia cầm quyền.
Vị Cổ Thần Bán Thánh trên chiến trường Cảnh Dương kia không phải thuộc mạch cầm quyền kia.
Cho nên hắn suy đoán, lần này Cổ Thần chi loạn, rất có thể là bắt đầu loạn từ trong ra.
Tộc Cổ Thần đã phân tán không cùng phe phái.
Kẻ bại, liền bị hoàng tộc Thái Cổ trấn áp làm nô.
Bên phía hoàng tộc Thái Cổ, lông mày Thiên Hoàng Nữ hơi nhíu một cái, vẻ mặt không phải rất dễ nhìn, nhìn tên Cổ Thần này nói.
“Không phải tên gia hỏa này bị vỡ nát cổ tinh, phái đến mỏ đen tuyệt tinh đào quáng sao?”
Nàng ta nhớ rất rõ ràng.
Lúc ấy, nàng ta tận mắt nhìn thấy trưởng lão trong tộc xuất thủ, đánh nát năm viên cổ tinh trên mi tâm của tên Cổ Thần trẻ tuổi không khuất phục này.
Hình như... tên gia hỏa này còn có huyết mạch hoàng tộc Cổ Thần.
Nhưng bây giờ tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?
“Tiểu thư, rất có thể là đám người phụ trách khoáng mạch vụng trộm che giấu cao tầng, bán hắn cho Vạn Đạo Thương Minh.” Bên cạnh, một tên tộc nhân trẻ tuổi của Vạn Hoàng Sào suy đoán nói.
“Mặc kệ như thế nào, không thể để tên gia hỏa này sống sót rời khỏi nơi này, bảo huyết của tên Thái Hư Thần Tộc kia, ta bắt buộc phải có.”
Sau đó, Thiên Hoàng Nữ khôi phục vẻ không bận tâm.
Một đám thiên kiêu trẻ tuổi của hoàng tộc Thái Cổ sau lưng lấy nàng ta cầm đầu, lúc này cũng không nhịn được lộ ra sát cơ.
Trên đài sinh tử!
“Tốt, ta cũng không nhiều lời nữa, nhóm tử tù cuối cùng của tối nay, thực lực là Chân Thần cảnh, chiến tích đều là đấu ba mươi trận thắng cả ba mươi.”
“Tỉ lệ đặt cược là 0.5 và 1.5.”
“Đặt cược, bắt đầu!”
Lão giả áo xám nói vừa xong, rất nhiều tu sĩ nhao nhao đặt cược, dường như tất cả mọi người đều cảm thấy tên Thái Hư Thần Tộc kia sẽ thắng.
Hơn nữa còn là chắc chắn sẽ thắng!
Nhất là tỷ lệ đặt cược lần này của Vạn Đạo Thương Minh là 0.5 với 1.5, phải biết lúc trước đều là một với một.
Nhìn ra, bọn họ cũng biết Thái Hư Thần Tộc rất mạnh, dường như không có khả năng thua.
Không có ai xem trọng vị Cổ Thần cổ tinh này.
“Mặc dù tên Thái Hư Thần Tộc này không trọn vẹn, nhưng ta có một biện pháp, có thể trợ ngươi tinh luyện thái hư chi ý trong huyết mạch của hắn.”
“Điều kiện tiên quyết là, ngươi mua được hắn.”
Thanh Ngưu mở miệng, nói với Doanh Nhiếp.
“Đa tạ tiền bối, tại hạ biết rõ.”
Doanh Nhiếp gật đầu, chắp tay nói.
Dường như tất cả mọi người đều đặt cược trên người Thái Hư Thần Tộc, ngắn ngủi một lúc đã có vài tỷ linh thạch.
Dường như lão giả mặc áo xám cũng rất kinh ngạc.
Đây cũng không phải linh thạch bình thường, tất cả đều là tuyệt phẩm linh thạch, rất trân quý.
Mà số lượng này, còn đang tăng thêm.
“Không ai xem trọng vị Cổ Thần này sao?” Khóe miệng của ông ta giật giật, không khỏi hỏi.
Đáng tiếc không ai trả lời ông ta.
Đến mấy lão đồ cổ, lão yêu nghiệt cũng nhân cơ hội này đặt cược lớn, có chút hối hận vì trước đó muốn duy trì mặt mũi mà không đặt cược.
Bọn họ cũng bắt đầu lo lắng lát nữa không có tiền đấu giá tên tử tù Thái Hư Thần Tộc này.
“Công tử nhà ta cược một tỷ, đặt vị Cổ Thần này thắng.” Lúc này.
Một giọng nói thanh thúy bỗng nhiên vang lên.
Nghe nói như thế, tất cả mọi người bỗng nhiên giật mình, bắt đầu tìm kiếm nơi phát ra âm thanh.
Ai lại ngốc như vậy, đặt một tỷ linh thạch cho tên Cổ Thần kia?
“Một tỷ linh thạch?”
Lão giả áo xám sững sờ, không ngờ tới một màn này, hỏi lại một lần nữa.
“A không đúng, là một tỷ nguyên thạch, công tử nói hắn không có nhiều linh thạch như vậy.”
Giọng nói thanh thúy kia lại vang lên.
Lần này, cuối cùng có rất nhiều chú ý tới, giọng nói vừa rồi đến từ hàng ghế khách quý.
Sau khi nghe rõ nội dung trong đó, bọn họ liền trợn tròn mắt.
Miệng há lớn!
Hoá đá tại chỗ!
Một tỷ... Nguyên thạch?
Điên rồi à? Hơn nữa ai có thể lấy ra được?
Lão giả áo xám phản ứng lại.
Đây là lần đầu tiên ông ta gặp người ra tay lớn như vậy, giọng nói cũng phát run: “Nhiều nguyên thạch như vậy, lão phu không làm chủ được.”
Đến tên Cổ Thần bên trong lồng giam vẫn đang nhắm mắt kia cũng đột nhiên mở ra, trong đó lóe lên kinh ngạc rồi biến mất.
Hắn ta không nghĩ tới, trong tình huống này sẽ có người xem trọng hắn ta.
Oanh!
Mà lúc này, trong tràng, trận văn trên lồng giam giam giữ tên tử tù Thái Hư Thần Tộc kia đã tiêu tán.
Ngay sau đó.
Một tiếng nổ truyền ra, mái tóc màu tím, mặt mũi tràn đầy ngang ngược, thân ảnh trực tiếp biến mất tại chỗ.
Ong!
Hư không mơ hồ vặn vẹo.
Lại bỗng nhiên xuất hiện trước mặt tên Cổ Thần nhị tinh kia.
Một quyền nện xuống, nhục thân vô cùng kinh khủng như ngàn vạn thần sơn!
Vị Cổ Thần nhị tinh này cũng rời lồng giam, ánh mắt vô cùng trầm ổn, không chút hoang mang, đấm tới một quyền.
Phù văn màu tím thần bí như hãn hải mãnh liệt, trực tiếp bao phủ xuống.
Trên đài sinh tử, các loại trận văn kích phát, cùng nhau sáng lên, để tránh bị vỡ nát.
Đồng thời!
Sau lưng tên Thái Hư Thần Tộc kia hiển hiện một tòa thần sơn màu tím, khí tức kinh khủng ép xuống hư không.
Tử khí liên miên bất tuyệt phô thiên cái địa lan tràn ra xung quanh, áp bách lòng người.
Giống như thần sơn Thái Cổ rơi xuống.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Vậy mà tên Cổ Thần kia vẫn không chút hoang mang huy quyền chống cự, vô cùng trầm ổn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận