Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 267: Ngậm Bồ Hòn, Thi Triển Chân Hoàng Bảo Thuật, Dĩ Giả Loạn Chân

Hoàng Lạc tức giận, tức sùi bọt mép, khó mà che giấu được sát khí và lửa giận lúc này!
Chân Hoàng Pháp Thân vô cùng hùng vĩ bao phủ tinh không, che đậy tất cả.
Mặc dù chỉ có Thánh Nhân cảnh giới, nhưng khí tức lại vô cùng kinh khủng, cho dù là Đại Thánh cổ lão, cũng không dọa người như vậy.
Rất nhiều quáng tinh bị khí tức này của hắn ta quét tới, rung động, kịch chấn, núi đá lăn xuống, đập chết rất nhiều quáng nô không kịp tránh né.
Đại Thánh tộc Đại Loan phụ trách trấn thủ nơi đây từ chỗ sâu trong quáng tinh bước đến, sắc mặt mang theo nghi hoặc và cung kính, mở miệng nói, “Lão hủ bái kiến đại nhân, không biết chuyện gì khiến đại nhân tức giận như vậy?”
Đám Thánh Nhân và Chí Thánh của Vạn Hoàng Sào cũng hiện thân, tu hành mấy chục vạn năm, thực lực của mỗi người đều vô cùng cường đại, ít nhất trong cùng cảnh giới, có thể tuỳ tiện nghiền ép những người còn lại.
Bây giờ, vẻ mặt của bọn họ rất thận trọng sợ hãi, thậm chí là bất an.
Bởi vì bối phận và thân phận của Hoàng Lạc quá cao, trong tộc có rất nhiều tiền bối đều là hậu bối của Hoàng Lạc.
Xưng hô hắn ta là tiểu tổ cũng không phải là gọi không.
Hiện nay hắn ta tức giận, sát cơ ngập trời, không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Phong tỏa nơi này cho ta, bất luận kẻ nào... Bất luận sinh linh nào cũng không được ra ngoài.” Hoàng Lạc mở miệng hạ lệnh, từ trong kẽ răng bật ra mấy chữ này.
Sắc mặt vô cùng phẫn nộ, thậm chí gương mặt tuấn mỹ còn có chút vặn vẹo, sát khí băng lãnh giống như có thể đóng băng tinh hà.
“Vâng, tiểu tổ!” Chúng Thánh vô cùng sợ hãi, sau đó vội vàng hạ lệnh, đồng thời cũng tự mình xuất thủ, phong tỏa tứ phương, nghiêm phòng có người ra ngoài.
“Chờ đã, những người lúc trước tiến vào hay rời khỏi nơi này, cũng phải đuổi theo bắt quay lại đây cho ta.”
Hoàng Lạc lần nữa hạ lệnh, sắc mặt đã khôi phục bình tĩnh, nhưng trong mắt băng lãnh, cho thấy nội tâm không an tĩnh của hắn ta.
Một thời gian, toàn bộ Hắc Tử tinh khoáng đều oanh động, tu sĩ của Vạn Hoàng Sào và tộc Đại Loan dựa theo mệnh lệnh của Hoàng Lạc, lục soát kiểm tra tứ phương!
Không ít thương thuyền của các thế lực có qua lại giao dịch với Vạn Hoàng Sào bị ngăn lại!
“Dám cướp đoạt cơ duyên của ta!”
“Tuyệt đối đừng để ta biết là ai!”
Hoàng Lạc cắn răng nói, lửa giận bốc lên.
Hắn ta tuyệt đối không nghĩ tới, bản thân trăm cay nghìn đắng, bài trừ cấm chế thất thải, đồng thời dẫn xuất đầu hoàng kim Kỳ Lân kia ra, cũng vây khốn nó.
Kết quả cơ duyên bên trong lại bị người khác nhanh chân đến trước, cướp đi, chỉ lưu lại một gốc đằng thụ vô cùng quỷ dị ở trong đó!
Hơn nữa!
Khiến hắn ta không dám tin nhất, thậm chí suýt chút nữa phun ra một ngụm máu chính là, khoáng mạch Hỗn Nguyên Thạch và khoáng mạch Tuế Nguyệt Thạch trong hầm mỏ cũng sớm bị người ta cướp sạch.
Nhất là khoáng mạch Hỗn Nguyên Thạch, lại bị người khác cô đọng ngay trước mặt hắn, hỗn độn khí đã tan hết, chỉ lưu lại đống quặng đã thành phế thải!
Khả năng rất lớn, chính là lúc hắn ta đang nghĩ cách phá cấm chế, người này đã theo hướng khác ẩn núp đi vào.
Nhưng Hoàng Lạc không nghĩ ra, trên thế gian này, ngoại trừ hắn ta ra, còn ai có thể dùng Hỗn Nguyên Thạch tu luyện nữa?
Tốc độ cô đọng hấp thu, càng vô cùng nhanh chóng.
Cả một khoáng mạch Hỗn Nguyên Thạch đều biến mất không thấy, trong đó ẩn chứa Hỗn Nguyên Thạch, số lượng ít nhất cũng có mấy ngàn khối.
Cho dù là tốc độ tu luyện của hắn ta cũng phải hơn nửa năm mới có thể tiêu hao hết.
“Hay là trước khi ta đến, đã có người tiềm phục ở trong đó rồi?”
Hoàng Lạc cảm giác không thích hợp, sau khi phản ứng lại, sắc mặt trở nên âm lãnh xanh xám, giống như mình đã bị ngời ta mưu hại lợi dụng.
“Không đúng, lúc ấy đầu Kỳ Lân hoàng kim kia giống như đang đuổi giết người nào đó, sau đó mới đặt mục tiên lên người ta...”
Lúc này, Hoàng Lạc có chút rõ ràng, cẩn thận hồi tưởng, lúc ấy tình cảnh không đúng.
Hắn ta một lòng muốn đi vào trong trận văn, tìm kiếm tiên linh chi khí, không nghĩ nhiều như vậy.
Hiện tại nhớ lại, rõ ràng có người dương đông kích tây!
Mà bây giờ, hắn ta bỏ ra nhiều tinh lực như vậy, kết quả lại không lấy được thứ gì, dùng Chư Thiên Tinh Đấu Đại Trận vây Kỳ Lân hoàng kim, bây giờ nó cũng chạy trốn, căn bản không có khả năng vây khốn nó lâu đươc.
“Ghê tởm!”
Hoàng Lạc tức đến run rẩy cả người, sát khí ngập trời.
Lúc này, một vị Thánh Nhân Vạn Hoàng Sào vẻ mặt khó coi đến đây bẩm báo, “Tiểu tổ, ở một bên khác của quặng mỏ, chúng ta phát hiện một thông đạo bị đánh ra, có lẽ người kia đã đi từ thông đạo này vào trong hầm mỏ.”
Lúc này bọn họ mới biết cơ duyên của tiểu tổ đã bị người ta đoạt đi, nghe có vẻ như không thể tưởng tượng, nhưng đã xảy ra rồi.
Trong lòng tất cả mọi người rất chấn động.
Thế gian này, ai có gan lớn như thế, dám làm ra chuyện này?
Hơn nữa còn cường đại đến mức giấu giếm được tất cả bọn họ.
Phải biết mỗi người bọn họ đều có thể tuỳ tiện quét ngang một tinh vực!
“Ta muốn về tổ địa dùng Thiên Hoàng kính ngược dòng, tái diễn tình cảnh lúc đó, ta muốn biết, rốt cuộc là ai dám tính toán ta!”
Hoàng Lạc lạnh lùng nói, không tìm ra người kia, thề không bỏ qua, cũng không cam chịu, khó mà xả được cơn hận trong lòng.
Lúc này, trên mặt một vị Chí Thánh hiện lên vẻ chần chờ, suy nghĩ một chút mới mở miệng, “Tiểu tổ, có phải là vị kia của Trường Sinh Cố gia không, nghe nói hắn là Hỗn Độn Thể, thời gian trước nghe đồn Cố gia cũng đang tìm kiếm Hỗn Nguyên Thạch...”
Lời này vừa nói ra, xung quanh lập tức vang lên tiếng hít khí lạnh, sau đó hoàn toàn tĩnh mịch.
Rất nhiều Thánh Nhân cảm thấy một luồng hơi lạnh từ cột sống dâng lên, bay thẳng đến đỉnh đầu!
Phỏng đoán này vô cùng có khả năng!
“Cố Trường Sinh phải không?”
Hoàng Lạc nghe vậy, mặc dù không xác định, nhưng trong hàm răng vẫn gạt ra mấy chữ này, sát ý ngập trời.
Hắn ta cũng cảm thấy rất có thể là truyền nhân Cố gia.
Ngoại trừ hắn ra, ai tu luyện mà cần Hỗn Nguyên Thạch chứ?
“Nhưng việc này chúng ta không có chứng cứ, cho dù đoán được cũng không chiếm lý được.” Một vị Thánh Nhân khác đắng chát mở miệng.
Không có bằng chứng, sao có thể nói truyền nhân Cố gia đoạt cơ duyên của tiểu tổ chứ?
Chuyện này, bọn họ chỉ có thể ngậm bồ hòn.
“Hiện tại gác lại chuyện này, nếu như là hắn, tuyệt đối chưa đi xa được, mặc dù thực lực của truyền nhân Cố gia có một không hai cùng thế hệ, nhưng tuyệt đối chưa đạt đến cảnh giới Thánh Nhân.” Đại Thánh của tộc Đại Loan mở miệng, vóc dáng thấp bé, trong đôi mắt lại lấp lóe trí tuệ và tinh mang.
Lời ông ta nói được không ít người tán đồng,
Vẻ mặt Hoàng Lạc băng lãnh, cũng gật đầu, điều động người đuổi theo các phía!
Bạn cần đăng nhập để bình luận