Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 153: Nói chuyện, tin tức về bia Thiên Đạo Hoàn Nhất Cảnh, Thần Hỏa chủng tử

“Trường Sinh không cần đa lễ, hôm nay ngươi hồi tộc, chúng ta cũng đến xem.” Lão tổ mặc áo xám, cũng chính là lão tổ Cố gia khoát tay cười, vẻ mặt rất tự nhiên.
Đám lão tổ còn lại cùng đi lên.
Mỗi người đều dò xét xung quanh Cố Trường Sinh, xem lần này hắn ra ngoài lịch luyện có bị thương hay không, đồng thời cũng đang quan sát khí tức và căn cơ của hắn.
Còn gia gia, phụ mẫu của Cố Trường Sinh là hậu bối, chỉ có thể đợi ở bên ngoài, không tiện chen vào.
Trong đó, bất kì người nào cũng là trưởng bối của bọn họ, thậm chí còn không biết rõ bối phận đã cách bao nhiêu đời, không thuộc về kỷ nguyên này.
“Không tệ không tệ, mỗi một bước đi tới, đều có thể xưng hoàn mỹ, có phong phạm của lão phu năm đó...”,
“Ừm, còn học được không ít thứ của Thái Cổ Tiên Đình...”
“Thanh kiếm gãy kia đến từ Cửu U Táng Thổ...”
Bọn họ ngươi một lời ta một câu, rất nhanh đã nói ra tất cả át chủ bài bây giờ của Cố Trường Sinh.
Đương nhiên cũng sợ hắn ra ngoài có sơ xuất gì, ví dụ như căn cơ hao tổn, bị ám thương gì đó.
Đối với chuyện này, Cố Trường Sinh bất đắc dĩ nhưng cũng không cách nào, bởi vì hắn căn bản không thể gạt được mấy lão đồ cổ này.
Số lượng này vẫn là ít.
Ngày hắn xuất sinh, rất nhiều lão nhân chôn trong tổ địa của Cố gia vô số năm đều bò ra ngoài, vây đầy cả tòa cung điện, sau khi nhìn thấy hắn, lại bò lên trở về.
“Được rồi, nếu đã xem hết, nên trở về quan tài thì về quan tài đi, nên chôn trong đất thì về chôn trong đất đi.” Lão cổ Cố gia lắc đầu, mở miệng, vung ống tay áo lên, đánh bay đám lão nhân này, lúc này mới nói với Cố Trường Sinh, “Đối với ngươi mà nói, lực áp cùng thế hệ chỉ là điểm xuất phát mà thôi, cách trấn áp thời đại này còn rất xa.”
“Lời lão tổ nói, đương nhiên Trường Sinh biết rõ, sẽ không lười biếng tự đại.” Cố Trường Sinh gật đầu nói.
“Thật ra hôm nay tới tìm ngươi, cũng là có việc, ngươi đã đi ra ngoài một chuyến, cũng biết rõ tổ tiên của Cố gia chúng ta là nhân vật gì rồi.” Lão tổ Cố gia cười nói, giọng điệu có chút tự hào.
“Tổ tiên của chúng ta là một vị... Tiên Đế?” Cố Trường Sinh sững sờ, cũng không phải rất rõ ràng, sau đó nhìn về phía lão tổ Cố gia hỏi.
“Không đúng hoàn toàn.” Lão tổ Cố gia cười, lắc đầu, “Đương nhiên ngươi cho rằng như vậy cũng không sai, sau khi đệ tử trong tộc tu luyện đến Hoàn Nhất cảnh viên mãn, huyết mạch sẽ phát sinh thuế biến. Trong tộc sẽ dùng bí thuật hỗ trợ, con đường tu hành sau này càng thêm thuận thản, có được thần uy lớn lao, huyền diệu phi phàm, mà đây cũng là mục đích hôm nay ta đến tìm ngươi.”
Tu vi bây giờ của Cố Trường Sinh đã là Hoàn Nhất cảnh cửu chuyển, cách viên mãn không bao xa.
“Chẳng trách lão tổ ngươi lại kêu ta trở về gia tộc một chuyến khí đang ở Hoàn Nhất Cảnh viên mãn, hóa ra là có ý này.”
Cố Trường Sinh gật đầu, đã hiểu ra.
Dựa theo lời nói của lão tổ thì thiết nghĩ, tổ tiên của bọn họ, ít nhất cũng phải có trình độ của cấp bậc Tiên Đế.
Trong vô số kỷ nguyên ở Tiên vực, sự tồn tại mang tên Tiên Đế chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Ngoài Thái Cổ Tiên Đình từng có ba môn phái có Tiên Đế ra, thì ở những thế lực khác, cũng chưa từng nghe nói có Tiên Đế xuất hiện.
Nhưng mạnh như Thái Cổ Tiên Đình còn sụp đổ trong dòng chảy thời gian, không rõ truyền thừa, và khó lưu lại di tích.
Nhưng Cố gia sống lâu và tồn tại trong thời gian dài ở Thái Cổ Thiên Đình, mà vẫn sừng sững không ngã, cũng chưa từng thay đổi.
Hơn nữa, vẻ mặt của các vị lão tổ cũng không quan tâm cho lắm khi nhắc đến chuyện Thái Cổ Tiên Đình.
Bởi vậy có thể thấy lai lịch của Cố gia chắc chắc vượt qua sự tưởng tượng. Thứ hiện ra trước mắt mình hiện giờ cũng chỉ là một góc của tảng băng.
“Đương nhiên, đây là nguyên nhân, nguyên nhân khác là vì tuy không biết tung tích về Thiên Đạo Kính của Hoàn Nhất Cảnh, nhưng ta lại biết bia Thiên Đạo của nó đang ở trong thế giới nào. Đến lúc đó, trong tộc sẽ mở một con đường thông cho ngươi, với tư chất của ngươi, cứ đi một chuyến là được. Nếu ngươi chứ minh đi ra khỏi Vạn Cổ cực cảnh được, vậy thiết nghĩ phần thưởng cũng sẽ không ít ỏi gì.”
Lão tổ của Cố gia cười ha ha và nói.
Cũng chỉ có lão, mới có thể nói mở thông đạo đến hạ giới một cách nhẹ nhàng bâng quơ như vậy.
Những đạo chính thống tối cao này, cũng cần phải trả cái giá cực lớn để vượt qua rào cản không gian, bằng không sẽ rất khó đến hạ giới.
Dù sao thì với sắc mạnh của quy tắc thế giới, cho dù là chí tôn gặp được, cũng phải thay đổi sắc mặt, hơi sơ ý một chút thì sẽ thành vạn kiếp bất phục, kết cục sống chết không rõ.
“Là trong hàng tỉ vạn tiểu thế giới hay là trong ba nghìn đại thế giới?” Cố Trường Sinh không khỏi có chút tò mò.
Đi một chuyến đến hạ giới, ngược lại cũng không có vấn đề gì.
Chỉ là không biết chiến lực cao nhất ở những thế giới đó như thế nào.
Hắn cũng không hề lo lắng.
Chỉ đơn giản là lần đầu tiên nghe được nên có chút tò mò mà thôi.
“Bia Thiên Đạo ở trong một đại thế giới. Lúc trước ta dự định trực tiếp đi lấy nó về, nhưng tấm bia Thiên Đạo đó có liên quan quá lớn đến nhân quả, và sẽ dẫn đến phản ứng hồ điệp rất lớn, Cho nên sau khi cân nhắc một chút, ta vẫn từ bỏ nó, đợi ngươi tự mình đi đến cực cảnh chứng minh.” Nghe vậy, lão tổ Cố gia cười và đáp.
Thân là truyền nhân của nhà họ Cố, lão cũng không muốn khiến Cố Trường Sinh phải lận đận gì.
Cái gì quá mức yên bình, sẽ thiếu đi sự tôi luyện. Đó đều là cái cớ, chẳng qua là không có địch thủ có thể chống lại được mà thôi.
Xuôi chèo mát mái, một đường tung hoành mới là tư thái mà hắn nên có.
Nhưng…
Nhưng gần đây, lão thôi diễn một trận, lại phát hiện ra… Cố Trường Sinh có không ít kẻ địch mạnh!
Mỗi một người đều có khả năng nghiền áp Vạn Cổ!
Xuất hiện ở mỗi một kiếp đều sẽ trấn áp người cùng thế hệ, toàn thế giới đều yên tĩnh, không có khả năng có kẻ thù.
Lại có thể xoay chuyển trời đất, và thay đổi kỷ nguyên, đạt đến đỉnh cao của cực hạn!
Toàn bộ biến số đều sẽ xuất hiện trong một kiếp này.
Thể hỗn độn chỉ tồn tại trong truyền thuyết, cũng không phải có thể vô địch thật sự.
“Nếu kiếp này giành được đế vị, lĩnh ngộ chân tiên, thiết nghĩ cũng sẽ là tôn sư trong tiên, có thể chinh phạt thần!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận