Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 358: Tần Khanh Khanh Đắc Ý, Nghịch Ngợm, Trấn Áp Hầm Cầu Một Vạn Năm

Cái gì! ?
Tất cả mọi người bị trấn trụ.
Một đám trẻ tuổi cấm kỵ đều ngẩn ngơ, “Miễn dịch với pháp lực, chẳng lẽ nàng có thiên phú giống như Thần Tử Cố gia sao?”
Bọn họ biết rõ Hỗn Độn Thể cũng có đặc tính này.
Nhục thân vạn cổ vô song, thần thông pháp lực bất xâm.
Chỉ có ba vị Đại Đế lộ ra vẻ đăm chiêu, “Chẳng lẽ là loại thể chất kia?”
Vị Chân Tiên của Tần gia nhìn thấy tất cả, trên mặt lộ ra ý cười, lắc đầu.
Nữ tử áo xanh đứng tại chỗ, không có bất kỳ động tác nào.
Đôi mắt to tròn vô cùng xinh đẹp, thậm chí còn lộ ra mấy phần khiêu khích, chắp hai tay sau lưng, gợn sóng hư không rung chuyển, giống như một vị nữ Tiên Vương vô địch hàng thế.
“Các ngươi quá yếu, cùng liên thủ cũng không phải đối thủ của ta.”
Thiên Nữ Tần gia mở miệng nói, giọng nói vô cùng trong trẻo dễ nghe, giống như suối chảy róc rách trên đá, khiến bọn họ không kìm hãm được say đắm trong đó.
Nhưng giờ phút này, lời nói ra lại khiến người ta tức đến cắn răng, hận không thể tiến lên trấn áp nàng.
“Thiên Nữ Tần gia, ngươi đừng đắc ý.”
Thiếu chủ của Thiên Yêu Khuyết không phải là Nhân tộc, đầu đầy tóc tím, thân hình khôi ngô cao lớn, giữa mi tâm mọc ra một con mắt nằm dọc, hắn ta tức giận.
Oanh!
Hắn ta cường thế xuất thủ, triển lộ tu vi Thiên Thần cảnh đỉnh phong tu, sau lưng hiển hiện một đầu hư ảnh Thiên yêu vô cùng kinh khủng, khí thế kinh thiên, có thể tuỳ tiện trấn áp cùng thế hệ.
Nếu không phải nơi đây đặc thù, trận văn dày đặc, thì bàn ghế xung quanh đã bị chấn bay hoặc vỡ vụn rồi.
Thiếu chủ của Thiên Yêu Khuyết không hổ là trẻ tuổi cấm kỵ.
Một xuất thủ này đã trấn trụ một đám người.
Ánh mắt thế hệ trước không ngừng lấp lóe, tự hỏi cùng cảnh giới, có thể địch lại một chưởng này của thiếu chủ Thiên Yêu Khuyết không.
“Quá yếu, ngay cả ta cũng không đến gần được, còn muốn hỏi tên ta, ngươi không có tư cách.”
Nữ tử áo xanh hừ nhẹ một tiếng.
Nhấc bàn tay lên, lực lượng hư không bộc phát, giống như vạn vạn quân lực, đập lên người thiếu chủ Thiên Yêu Khuyết, hắn ta kêu lên một tiếng, bay ngược ra ngoài.
“Cái gì! ?”
“Vậy mà có thể chưởng khống lực lượng hư không đến tình trạng tinh thâm như thế.”
“Thật mạnh, Thần Vương Cảnh sơ kỳ, lại hiện ra lực lượng khiến Đại Thánh cũng phải kiêng kị.”
Một màn này khiến tất cả mọi người không bình tĩnh được.
“Hừ, nếu cùng một cảnh giới, ta nhất định sẽ trấn áp tên gia hỏa Cố Trường Sinh kia.”
Lúc này, nữ tử áo xanh mở miệng nói, trên mặt mang theo chút đắc ý, hiển nhiên rất hài lòng với thực lực của mình.
Nhưng mà nghe nói như thế, đám người lại cảm thấu không đúng.
Trấn áp Thần Tử Cổ gia?
Lời khoác lác cũng dám nói, không sợ đau đầu lưỡi sao?
Nhưng xem ra, hình như nữ tử áo xanh này và Thần Tử Cố gia rất quen thuộc.
“Làm sao? Không tin?”
Nữ tử áo xanh nhướng mày, “Hôm nay các ngươi cùng tiến lên, không đánh các ngươi giống như hoa rụng xuống nước, ta sẽ không mang họ Tần nữa.”
Một đám trẻ tuổi cấm kỵ nghe vậy, cũng hơi biến sắc, không giống lúc trước ôm ý kết giao nữa, đã có chút kiêng kị.
“Đúng là khoác lác, Thần Tử Cố gia xuất thủ, có thể tuỳ tiện trấn áp ngươi.”
Nhưng một vị nữ tu mỹ mạo mở miệng nói, cho rằng Thiên Nữ Tần gia đang khoác lác, hơn nữa còn nói mà không đỏ mặt.
“Hừ, lát nữa hắn đến, ta sẽ để các ngươi biết là ai trấn áp ai?” Thiên Nữ Tần gia hừ nhẹ một tiếng, giống như nhớ ra cái gì đó, nghiến răng nghiến lợi.
“Nghịch ngợm.”
Đúng lúc này, một tiếng cười khẽ, ôn nhuận như ngọc truyền đến, mang theo huyền diệu.
Ánh mắt ba vị Đại Đế cũng có chút ngưng tụ, phát giác không gian thần kỳ tạo hóa.
Hư không mơ hồ, một nam tử áo trắng từ không trung đi tới.
Ngũ quan vô cùng tuấn tú, tóc xõa sau đầu, mỗi sợi đều óng ánh như mực, vừa rồi hắn mới tắm ở tiên tuyền ra, còn lấp lóe tiên huy đạo vận.
Vẻ mặt rất lười biếng.
Nhưng lại có mị lực thâm thúy cuốn hút như tinh không.
Rất nhiều nữ tu cảm thấy lúc này trái tim mình như ngừng đập, có chút ngạt thở.
Thế gian này, còn có nam tử kinh diễm như vậy sao?
Ong!
Vừa dứt lời, thế giới tạo hóa chi đạo hiển hóa trong lòng bàn tay Cố Trường Sinh, hóa thành từng tầng không gian sắc bén như thần binh thiên đao, dễ dàng phá vỡ thủy triều hư không trước mặt Thiên Nữ Tần gia.
Một khắc sau.
Cố Trường Sinh mỉm cười.
Thủ chưởng tìm kiếm, phóng đại trong hư không, như bàn tay Thiên Thần, đường vân lấp lóe.
Có lực lượng phong trấn kinh khủng khóa lại hư không bốn phương tám hướng, nghiêm phòng Tần Khanh Khanh trốn vào hư không tránh né.
“Ngươi...”
Tần Khanh Khanh kinh hô một tiếng, phát giác hư không trở nên cứng rắn như thần thiết, không thể phá vỡ.
Trong thời gian ngắn khó mà tránh thoát, cả người lập tức không tốt.
Bàn tay màu vàng thu nạp, trấn giữ nàng trong tay, khí tức hư không rung chuyển, hoàn toàn không động đậy được.
“Cố Trường Sinh...” Tần Khanh Khanh nghiến răng nghiến lợi, bị Cố Trường Sinh trấn áp.
“Quả nhiên ác nhân tự có ác nhân trị.”
“Cổ nhân nói không sai.”
Lúc này, vẻ mặt tất cả tân khách giống như đang xem kịch.
Vừa rồi Thiên Nữ Tần gia còn mạnh miệng, nói sẽ trấn áp Thần Tử Cố gia.
Lúc này mới bao lâu, còn chưa nói hết đã bị phản trấn áp rồi.
“Vừa rồi nghe nói ngươi muốn trấn áp ta?”
“Mới mấy năm không gặp, không ngờ ngươi đã bành trướng đến trình độ này rồi.”
Cố Trường Sinh cười khẽ, nhìn về phía Tần Khanh Khanh, không có ý định buông nàng ra.
“Thất Tổ.”
Tần Khanh Khanh chống quai hàm, căn bản không để ý tới hắn, dáng vẻ tội nghiệp gọi lão tổ Tần gia đã dẫn nàng đến đây.
Vị Chân Tiên của Tần gia nghe vậy, cũng mỉm cười, lắc đầu.
Tần Khanh Khanh và Cố Trường Sinh là người quen cũ, kết bạn tại thánh mộ Bắc Hoang.
Trước đó, thậm chí Tần gia có ý định để nàng và Cố gia thông gia.
Về phần đối tượng, đương nhiên là Cố Trường Sinh.
Nhưng bây giờ xem ra, Cố gia chưa chắc đã đồng ý, cho dù Tần Khanh Khanh là Hư Không Thể vạn cổ không ra.
Chuyện nhỏ của thế hệ trẻ tuổi này, ông ấy không có khả năng nhúng tay quản nhiều được.
“Mặc dù mới bước vào Chí Thánh cảnh.”
“Nhưng đã... Phản phác quy chân, đạo pháp tự nhiên, quy tắc như một.”
Lúc này, ba vị Đại Đế liếc mắt nhìn nhau, sau khi nhìn chằm chằm Cố Trường Sinh, lộ ra vẻ khiếp sợ.
Rất nhiều Tiểu Thiên Tôn cũng chưa chắc đã đạt đến cảnh giới này, không thể chưởng khống hoàn mỹ quy tắc và đạo pháp của bản thân.
Trước kia Thần Tử Cố gia hiện thân.
Bởi vì thể chất, bên người đều hiển hiện hỗn độn chi ý, khuôn mặt mơ hồ không rõ, người thường căn bản không nhìn rõ được.
Không thể dòm.
Nhưng bây giờ, mặc dù có thể thấy rõ khuôn mặt, nhưng trong giây lát đã quên mất, cũng chính là không thể hiện.
Chuyện này chỉ có thể nói rõ, trình độ chưởng khống đạo pháp và thể chất của Cố Trường Sinh đã khai phát, đạt đến tình trạng tinh thâm hơn.
Đừng nói đến cảm ngộ của hắn đối với các loại lực lượng quy tắc, đã đạt đến tình trạng rất sâu.
Thế hệ trẻ tuổi, đoán chừng sẽ không đuổi kịp một tia bóng lưng hắn.
Trong lòng mọi người rất cảm khái.
“Một người, trấn áp một thời đại.”
“Thế hệ trẻ tuổi không người dám tranh phong, không ai không khâm phục.”
“Vấn Đạo huynh, từ biệt mấy ngàn kỷ nguyên, phong thái vẫn giống như trước a.”
Lúc này, bên ngoài điện truyền đến tiếng cười to.
Một nam tử trung niên dậm chân tiến đến, tiên khí lượn lờ, khí tức hào hùng, áp bách tất cả mọi người kinh hồn táng đảm.
Chính là hai mươi bảy tuổi của Cố gia đã viết thiệp mời gửi đi.
Tu vi cũng là Chân Tiên cảnh.
Lúc này Thất Tổ Tần gia cũng lộ ra ý cười thoải mái, nhẹ giọng nói, “Tên gia hỏa ngươi đã sắp đột phá rồi, không được, đến vực ngoại, chiến một trận!”
“Đến chiến!”
Hai mươi bảy tổ của Cố gia cũng cực kì mừng rỡ, gặp lại bạn già. _
Bạn cần đăng nhập để bình luận