Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 599 - Nguồn gốc của Đại Trụ Cung, Giới Hải cùng Thương Mang, Cửu U kịch biến (2)

"Đại Trụ Cung là cung điện thần bí ở trong Thương Mang, không có người biết nguồn gốc của nó, nhưng điều duy nhất có thể xác định rằng, nó không phải là đạo thống gì đó, cũng không có ai có thể chấp chưởng được nó."
"Nhưng nó lại có ý thức, có thể kiểm soát hình phạt, tự chủ trục xuất sinh linh chủng tộc trong Thương Mang.”
"Về ấn ký trên tay công tử, đó là ấn ký của Đại Trụ Cung. Ở trên người công tử, lão phu thấy được hy vọng trở về cố thổ. Với thiên tư của công tử, tương lai nhất định có thể đi tới Thương Mang."
"Thế gian này còn tồn tại loại ý thức như vậy sao?" Cố Trường Sinh có chút kinh sợ, nhưng trong lòng lại nghĩ cũng không đúng lắm.
Chuyện này lại giống như cách Thiên Đạo sinh ra ý thức.
Hắn chợt nhớ tới nội vũ trụ của mình.
Ý thức của mình đối với sinh linh sinh hoạt ở nội vũ trụ không phải cũng giống với Đại Trụ Cung này sao?
Có thể tùy ý trục xuất bọn họ.
Cũng có thể tùy ý sáng tạo bọn họ.
"Hư Đế tiền bối, trong Thương Mang rốt cuộc là cái gì?" Cố Trường Sinh hỏi lần nữa, đối với vấn đề này, hắn vẫn luôn muốn biết nguồn gốc.
"Trên Giới Hải bao phủ Thương Mang, trong Thương Mang là cái gì, không ai nói rõ được, có lẽ cùng là một dạng vật chất giống với Giới Hải..."
Hư Đế một bên uống trà, sắc mặt bỗng nhiên phức tạp, tựa như nghĩ tới điều gì đó, có các loại cảm xúc như cảm khái, thổn thức, hoài niệm.
"Thái Hư Thần Tộc không phải đến từ Thương Mang sao? Ngay cả tiền bối cũng không biết?" Cố Trường Sinh đứng lên, hỏi lần nữa.
"Ta đúng là đến từ Thương Mang, nhưng Thương Mang đối với tộc ta cũng là nơi thần bí chưa biết. Giống như Giới Hải đối với Tiên Vực, sinh linh sinh hoạt bên trong Tiên Vực thì có thể nói rõ Giới Hải là cái gì không?"
Hư Đế cười cười.
Nhưng Cố Trường Sinh lại cau mày, hắn vẫn luôn cho rằng Thương Mang hẳn là vũ trụ càng cao cấp hơn Tiên Vực.
Nhưng hôm nay nghe lời này của Hư Đế, rất hiển nhiên Thương Mang cũng giống như Giới Hải, đều là do vô số thế giới hợp thành.
Hắn nên sớm nghĩ tới, tu sĩ muốn vượt qua Giới Hải thì thực lực ít nhất cũng cần đạt tới cấp bậc Tiên Vương.
Hôi Lão đã từng nói, muốn bôn ba trong Thương Mang thì ít nhất cần có tu vi Tiên Vương.
Trong đó tồn tại gió lốc đại đạo, vô số quy tắc trật tự thần quang cực kỳ khủng bố có thể xoắn nát tất cả.
"Cho tới nay cái nhìn của ta đều đã sai." Cố Trường Sinh trong lòng bỗng nhiên thở dài một tiếng.
Trong những tháng ngày tiếp theo, Cố Trường Sinh ở lại Thái Hư Thần Tộc, tiện thể tiếp tục thỉnh giáo Hư Đế không ít bí ẩn về Thương Mang và Đại Trụ Cung.
Trong mơ hồ, trong đầu hắn cũng có diễn biến hình thức đầu tiên nội vũ trụ tiếp theo sẽ như thế nào.
Cùng lúc đó, ở phương diện tu luyện, Hư Đế cũng nói thẳng đạo của mình, không giấu giếm, nói ra rất nhiều kinh nghiệm tu luyện năm xưa cho Cố Trường Sinh, không giữ lại chút gì.
Đây quả thực còn trân quý hơn so với giảng đạo của Chuẩn Tiên Đế.
Tuy Cố Trường Sinh đã nghe nhóm người Hôi Lão, Cố Tứ Gia nói qua, nhưng tu sĩ có thể đi tới bước Chuẩn Tiên Đế này, mỗi người không ai đơn giản, đều có chỗ độc đáo riêng ở mỗi mặt.
Vô số kỷ nguyên mới có thể ra một người.
Lời Hư Đế nói, mỗi một chữ như đại đạo kinh nghĩa, có thể thôi sinh ra quy tắc thiên địa khác nhau, cải biến trật tự vũ trụ.
Có thể thấy được đạo hạnh thâm sâu của hắn.
Mà trong khoảng thời gian này, tung tích của Thái Hư Thần Tộc tái hiện ở ba nghìn Đạo Vực.
Sau đó càng truyền ra tin tức bọn họ thần phục Cố Trường Sinh, chẳng khác nào thiên thạch rơi xuống biển sâu, dấy lên sóng thần ở ba nghìn Đạo Vực.
Thực lực của Thái Hư Thần Tộc cực kỳ khủng bố, vượt xa đạo thống cấp bậc Bất Hủ.
Một vị Chuẩn Tiên Đế tọa trấn.
Trong tộc còn có nhiều vị Tiên Vương.
Một tộc đàn khủng bố như vậy thế mà thần phục Cố Trường Sinh, khiến vô số tu sĩ khiếp sợ không thôi, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Trong nháy mắt, năm trăm năm trôi qua, đại thế hoàng kim của ba nghìn Đạo Vực vẫn rực rỡ như cũ.
Tuy có Cố Trường Sinh chấp chưởng thiên mệnh, thiên hạ cùng tôn, nhưng vẫn có nhiều thiên kiêu đột nhiên xuất hiện, có người chọn tự phong, cũng có người chọn đi giới khác.
Vô số người thở dài, những thiên kiêu này đều sinh nhầm thời đại.
Một hôm nọ, biên cảnh Cửu U Táng Thổ của ba nghìn Đạo Vực lao ra ánh sáng đen khắp trời, che khuất bầu trời, bao phủ Tinh Vực nghìn vạn dặm, vô cùng khủng bố, tựa như tràn nghập tử khí.
Hết thảy tu sĩ đi vào dò xét đều kinh hoàng sợ hãi.
Bởi vì bọn họ phát hiện vật chất bất tử dày đặc ở bên ngoài Cửu U Táng Thổ đang không ngừng tan biến.
Ngay cả tu sĩ dưới Chí Tôn cảnh cũng có thể đến gần.
Việc này khiến ba nghìn Đạo Vực khiếp sợ!
Cửu U Táng Thổ xảy ra kịch biến!
Khi tin tức này truyền ra, đám người ba nghìn Đạo Vực tinh thần rung lên, nhiều tu sĩ trẻ thậm chí hơi kích động.
Điều này có ý nghĩa như thế nào?
Nghĩa là Cửu U Táng Thổ còn tái hiện ở trước mặt người đời, vén lên tấm màn thần bí, lộ ra mọi thứ bên trong.
Cửu U Táng Thổ là cấm địa sinh mệnh, là tất cả người của ba nghìn Đạo Vực đều biết, ngay cả Chân Tiên đều phải biến sắc, không dám dễ dàng bước vào.
Vô tận kỷ nguyên tới nay, chưa từng nghe có người đã đi vào trong đó.
Mấy trăm năm trước, khi Cố Trường Sinh chưa thành đạo, được nhiều bí bảo mà trong tộc ban tặng bảo vệ bản thân thế này mới có thể an toàn vào rồi ra.
Ngoài ra, chưa từng nghe có ai đi Cửu U Táng Thổ.
Hiện giờ vật chất bất tử bên ngoài Cửu U Táng Thổ mỏng dần, bắt đầu tiêu tan, mây đen dày đặc bao phủ trăm vạn dặm lãnh thổ cũng giảm bớt từng ngày.
Như vậy là, rất nhiều tu sĩ đều kích động, ngay cả tu sĩ dưới Chí Tôn cảnh cũng dám lảng vãng ngoài rìa Cửu U Táng Thổ, tìm kiếm cơ duyên.
Phải biết rằng, tu sĩ chết bên ngoài Cửu U Táng Thổ nhiều không đếm xuể.
Bọn họ để lại nhiều binh khí, truyền thừa rải rác ở các nơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận