Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 720 - Ta là Thiên Đế, làm trấn hắc ám, chinh chiến chúng Chuẩn Tiên Đế

Trong tám mươi mấy vạn năm nay, bọn họ đều chưa từng chú ý Tiên Vực, cũng không hiểu biết trong đó đã phát sinh sự tình gì.
Cho nên giờ này khắc này đều không kiềm được có chút khiếp sợ.
Niềm tin Tiên Đình, phải là người có công tích lớn với thiên địa chúng sinh mới nhận nổi.
Thiên địa vạn linh ngày đêm lễ bái, trong miệng niệm tên thật của người đó, thành kính sùng bái mới có thể sinh ra pháp thân niềm tin.
“Chắc là cái tên giết vào Dị Vực lúc tám mươi mấy vạn năm trước.”
"Không ngờ rằng hắn thế nhưng đi đến bước này, ngay cả pháp thân tín ngưỡng đều có thực lực như vậy."
“Vừa lúc thanh toán luôn chuyện cũ.”
Trong hắc ám, âm thanh mênh mông, vang vọng thiên hạ, mấy Tổ hiển nhiên là nhận ra pháp thân niềm tin của Cố Trường Sinh.
Hơn nữa bọn họ cũng trông thấy Tô Huyên, đây là một vị Chuẩn Tiên Đế bị bọn họ tự tay trục xuất.
Không ngờ rằng cuối cùng bị người tiếp dẫn.
“Tốt tốt tốt, không ngờ rằng Tiên Vực hiện giờ còn có nhân vật như vậy, trận chiến này chưa chắc không có hy vọng."
Dương Đế, U Đế, Minh Đế không kiềm được cười lớn, lại trông thấy người cùng cấp bậc, giảm bớt nhiều áp lực.
Hơn nữa chủ yếu nhất có công tích lớn với Tiên Vực.
"Đây là... "
“Là... là hơi thở của Trường Sinh Tiên Vương năm đó mà!”
Khác với nỗi lòng lúc này của ba Đế, trong Cửu Thiên, vô số tu sĩ ngay phút đầu tiên cảm thụ được hơi thở này thì giọng nói run run.
Tuy pháp thân tín ngưỡng bị Hỗn Độn Khí nồng đậm bao bọc, ngay cả mặt mũi đều không thấy rõ, nhưng bọn họ sao có thể nhận sai.
"Trường Sinh Tiên Vương, hắn về rồi!”
"Hắn không có rơi vào hắc ám!"
Ở nơi đó, rất nhiều người hét to, mắt đỏ hoe, nhận ra bóng dáng này, tuyệt đối là Trường Sinh Tiên Vương.
Năm đó từng cùng nhau từ ba nghìn Đạo Vực đi Sơn Hải thành, chống lại Dị Vực, bỏ mạng sống chịu chết.
Nhiều người ngã xuống, nhưng cũng có người sống tiếp.
"Ta đã nói là Trường Sinh Tiên Vương sao có thể rơi vào hắc ám dễ như vậy!”
Một số lão nhân run rẩy nói, là đệ tử binh cũ của Sơn Hải thành.
Giờ phút này, bọn họ rất muốn khóc, hơn tám mươi vạn năm trôi qua, bọn họ đã già rồi, huyết khí khô cạn, không thể cầm lấy binh khí, chống lại Dị Vực nữa.
Nhưng bọn họ không nghĩ thông, tại sao Trường Sinh Tiên Vương đã trở về lại không chịu đến Tiên Vực gặp người quen cũ?
Nhưng những chuyện này không còn quan trọng.
Khỏe mạnh là được, trở về thì tốt rồi.
“Người như ngươi sao xứng nhận cái tên Thiên Đế!”
Hắc ám ầm ầm, bên trong có uy áp bàng bạc càng khiếp người, một vị Chuẩn Tiên Đế bước ra, mắt khép lại mở ra, thiên địa tan vỡ, vũ trụ ngôi sao đều phải hóa thành hạt bụi.
Hắn chuẩn bị ra tay, tự mình xóa sổ pháp thân tín ngưỡng của Cố Trường Sinh.
Nơi này bùng nổ đại chiến, vị Chuẩn Tiên Đế này đấu với pháp thân tín ngưỡng của Cố Trường Sinh, như muốn hủy diệt hết thảy.
Nhưng pháp thân chung quy là pháp thân, không phải Chuẩn Tiên Đế thật sự, sức chiến đấu không bằng, rất nhanh rơi vào thế yếu.
"Ngươi tìm cái chết."
Trong Tiên Vực, Tô Huyên có chút lạnh lùng, bá đạo vô cùng.
Nàng một bước đạp ra, đứng sừng sững tại đây, tay cầm một cây Đế mâu, giờ phút này mũi mâu nhỏ máu, đỏ tươi mà chói mắt, đó là máu của Chuẩn Tiên Đế.
Ngày xưa nàng giết vào Dị Vực đã tổn thương nhiều người.
Trong đó có máu của một vị Chuẩn Tiên Đế Hắc Ám hiện giờ.
Cố Trường Sinh đi Giới Hải, nơi đây hiện tại do nàng trấn thủ.
“Lúc trước trục xuất ngươi, thật sự cho rằng chúng ta không giết được ngươi sao?”
Tô Huyên ra mặt, khiến ba vị Chuẩn Tiên Đế trong hắc ám sinh ra sát ý, lạnh như băng thấu xương, cuốn sạch chư thiên, đóng băng vạn vật.
Bọn họ không chú trọng thể diện, cùng nhau ra tay.
Nhân vật như vậy xuất kích, bất cứ một người nào đều có thể tiêu diệt một giới, huống chi là ba cao thủ bao vây Tô Huyên, điều này càng thêm khủng bố.
Ầm!
Nơi đây nổ tung, trời sụp đất nứt, nhiều hành tinh ngoài vực đều hóa khí, trở thành hư vô.
Hỗn Độn điên cuồng hùng dũng, nơi này giống như trở lại thời đại khai thiên tích địa.
Liên tiếp va chạm mạnh!
Tô Huyên tự nhiên không đánh lại, trong khoảnh khắc, nàng lảo đảo, ho ra búng máu, bị ba cường giả vây công.
Nàng phi thường cật lực, sơ sẩy một cái sẽ bị giết tại đây.
U Đế, Dương Đế, Minh Đế đều bị đối thủ của mình bám giữ, bản thân khó bảo đảm, căn bản không rảnh tay đến giúp Tô Huyên.
“Hôm nay nhất định diệt chân linh của ngươi, không ai có thể cứu.”
Ba vị Chuẩn Tiên Đế hợp sức đối phó một người, căn bản không có khả năng thắng được họ.
Bọn họ rất lạnh lùng muốn xóa sổ tất cả ấn ký của Tô Huyên, chân chính giết chết nàng.
“Các ngươi sẽ hối hận.”
Mặt Tô Huyên lạnh băng, cấp tốc lui về phía sau, nhưng bị đuổi theo, phun ra búng máu, tình trạng vết thương rất nặng.
Oong!
Rất nhanh, Càn Khôn run rẩy dữ dội, một bàn tay to màu đen đập xuống, vô cùng khổng lồ, định đập Tô Huyên xuống hư không, rơi vào hắc ám.
"Không tốt... "
Tất cả tu sĩ Cửu Thiên và trong Tiên Vực thấy cảnh này đều căng thẳng thần kinh, vô cùng lo lắng.
Ầm!
Lúc này, từ bên Giới Hải bắn tới ánh đao Hỗn Độn khủng bố, giống như một thần lô vĩnh hằng trấn áp Càn Khôn, ánh kiếm chiếu sáng xé rách thiên hạ, hủy diệt thiên địa.
"A... "
Cùng với tiếng hét thảm, bàn tay to màu đen nháy mắt nổ thành huyết vụ, tiêu tan trong hư vô.
"Tìm cái chết."
Cố Trường Sinh vẻ mặt lạnh lùng mà sâu thẳm, tay cầm Đại La Kiếm Phôi, từ rìa Giới Hải xa xôi lao nhanh đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận