Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 448: Chuẩn Tiên Đế Quấn Vải Liệm, Thời Khắc Tuyệt Cảnh, Đế Lộ Hiển Hiện

Ong!
Chín đạo hư ảnh kinh khủng mơ hồ, ngồi xếp bằng ở chân trời, theo cửu thế bất tử dược thành thục, nơi đó bộc phát trật tự và hỗn độn khí nồng đậm, vô tận sáng chói, giống như muốn bao phủ thiên địa.
“Phụ thân...”
“Có thuốc này, liền có thể phục sinh phụ thân rồi.” Côn Bằng Tử lẩm bẩm nói, dựa vào ý thức còn sót lại, chuẩn bị hái gốc cửu thế bất tử dược kia.
Cứu sống phụ thân che đậy chư thiên của hắn ta!
Ngay sau đó.
Một bộ quan tài vô cùng cổ lão hiển hóa sau lưng hắn ta, trong đó giống như có tồn tại vô thượng đang ngủ say, có từng tia khí thế khủng bố lan tràn.
Loảng xoảng một tiếng!
Vách quan tài rơi xuống!
Vô tận huyết vân cuộn lên tận trời, sương mù hỗn độn quá dày đặc, không nhìn thấy rõ ràng, khiến mọi người không mở mắt ra được, không cách nào nhìn thẳng.
“Một đống huyết nhục bị đánh nổ? Và một khối quấn vải liệm? Ở xung quanh lại có cảnh tượng dòng sông thời gian ẩn hiện?”
Đồng tử Cố Trường Sinh lấp lóe, giờ phút này Hồng Mông Ấn rủ xuống từng sợi Hồng Mông Tử Khí, bảo vệ hắn.
Cho nên hắn có nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng trong đó.
Nhưng cũng chỉ trong một cái chớp mắt mà thôi.
Chuẩn Tiên Đế quấn vải liệm!
Thêu lên vạn vạn nhật nguyệt tinh thần, một phương vũ trụ mênh mông, vết máu loang lổ, thời gian trường hà hiển hiện ở xung quanh.
Đây là cảnh tượng vô cùng rung động.
“Từng có Tiên Vương chiến tử quấn vải trắng mà về, khối vải trắng kia nhiễm khí thế và chiến ý của Tiên Vương, thành tựu vô thượng chí bảo.” Cố Trường Sinh khẽ nói trong lòng, không nghĩ tới lại nhìn thấy vật này.
“Phụ thân...”
Lúc này, Côn Bằng Tử dựa vào ý thức còn sót lại, động thủ, thủ chưởng đen như mực, phù văn lấp lóe, vô cùng sáng chói, ngắt lấy cửu thế bất tử dược.
Cho dù bị khí thế kinh thiên kia đánh rách tả tơi, nhưng hắn ta vẫn không sợ, giống như không biết đau đớn, thân thể hư thối, khối thịt tróc ra, hắc huyết mãnh liệt, hắn ta vẫn muốn ngắt gốc dược kia, cứu phụ thân mình.
Một màn này, khiến Cố Trường Sinh trầm mặc.
Lúc này hắn cũng không nhúng tay, không thể nói là vì nguyên nhân gì.
Mặc dù Côn Bằng Tử bày ra cục diện có thể nói là tội ác ngập trời này.
“Chuẩn Tiên Đế cũng không phải dễ phục sinh như vậy...”,
“Huống chi, chỉ là một đống huyết nhục rách rưới mà thôi.”
Di tích Tiên Cổ còn đang đổ sụp, thiên khung vỡ tan, chừng trăm vạn dặm cương vực trở thành tro tàn, tứ phương đều là biển hư vô và hỗn độn loạn lưu sôi trào.
Một khi bước vào, tuyệt đối sẽ trở thành bột mịn!
Không thể nghi ngờ, giờ phút này chỉ nơi này mới là thánh địa tịnh thổ duy nhất.
Chỉ có ở chỗ này, mới có thể sống sót.
Vô số tu sĩ và hung thú cũng rõ ràng điểm này, giống như trong bóng tối được đèn đuốc chỉ dẫn, từ bốn phương tám hướng, tràn vào nơi đây.
Cho dù là tu sĩ đến từ Tiên Vực hay Càn Nguyên đại thế giới, đều ngơ ngác nhìn một màn này.
Một bộ phận người không biết đã xảy ra chuyện gì, sau đó nghe những người còn lại nỏi, cũng mở to hai mắt, vô cùng hoảng sợ và hãi nhiên.
Toàn thân bọn họ phát lạnh, thần hồn rung động.
Thì ra tất cả thứ này là mồi nhử của Côn Bằng Tử!
Hắn ta dùng chúng sinh làm tế, muốn luyện chế bồi dưỡng gốc dược kia!
“Làm sao bây giờ? Di tích Tiên Cổ đã đóng lại, có khắc lục trận này, chúng ta căn bản không thể truyền tin tức ra ngoài.”
“Vậy làm sao bây giờ? Chỉ có thể chờ chết sao? Ta không cam tâm!”
Có thiên kiêu trẻ tuổi vô cùng tức giận, vận dụng thủ đoạn mạnh nhất, lại phát hiện thực lực bị áp chế tại Thánh Nhân cảnh, căn bản không có bất cứ tác dụng gì.
Hắn ta trở nên vô cùng tuyệt vọng!
Tất cả tu sĩ của Càn Nguyên đại thế giới càng không chịu nổi, tận mắt nhìn thấy thế giới của bọn họ hủy diệt, thân thể đều run rẩy, con mắt đỏ lên, hận muốn điên!
Bọn họ hận không thể xông đi chém giết Côn Bằng Tử.
Kết quả còn không thể bước lên bậc thang đá xanh.
Uy áp kinh khủng bao phủ xuống, tất cả mọi người sụp đổ, huyết dịch dung nhập vào trận văn phía dưới, lại trở thành chất dinh dưỡng tẩm bổ cho cửu thế bất tử dược....,
Một màn này, khiến mọi người càng phát lạnh.
Giờ phút này, tất cả bóng người trên bậc thang đá xanh đều trầm mặc, nơi Chuẩn Tiên Đế ngộ đạo, chỉ là mồi nhử thôi, chỉ là muốn hấp dẫn bọn họ tới đây.
“Thần Tử đang làm gì vậy?” Đám tộc nhân của Cố gia từ khắp nơi trong di tích Tiên Cổ tụ tập đến nơi này, không khỏi lên tiếng hỏi.
Trong khoảnh khắc, bọn họ đã nhìn thấy Cố Trường Sinh trên bậc thang đá xanh.
Bọn họ còn không biết rõ chuyện xảy ra ở nơi này.
Trong mắt đám người Cố Minh Hoàng lộ ra hoang mang.
Sau đó có người giải thích, bọn họ mới rõ ràng đầu đuôi chuyện này.
Nhưng Cố Trường Sinh ở đây, bọn họ cũng an tâm hơn rất nhiều, không tuyệt vọng giống những người còn lại.
“Nhất định công tử sẽ có biện pháp, thế gian này không có chuyện gì là hắn không làm được.” Đạo Cực Tiểu Thánh Quân và các tùy tùng, cũng trấn định hơn những người còn lại.
Thân ảnh thon dài kia không tính vĩ ngạn, lại khiến bọn họ rất an tâm.
“Thần Tử Cố gia còn ở phía trước, có hắn ở đây, nói không chừng chuyện này còn có chuyển cơ.”
Lúc này, rất nhiều tu sĩ ở Tiên Vực cũng nhất trí trầm mặc.
Nhất là thế hệ trẻ tuổi, sùng bái cường giả.
Cố Trường Sinh là người cùng thế hệ, lại đạt đến tình trạng bọn họ khó mà tưởng tượng được.
Sau đó, dường như tất cả mọi người đều ký thác hi vọng lên người Cố Trường Sinh.
Hiện nay xem ra, cũng chỉ có hắn mới có thể dẫn đám người rời khỏi nơi này.
Tất cả tu sĩ của Càn Nguyên đại thế đều lâm vào tuyệt vọng và sợ hãi.
Bọn họ không biết phải làm sao.
Cho dù có thể còn sống rời khỏi di tích Tiên Cổ, đến lúc đó cũng không có nơi nào có thể đi.
Càn Nguyên đại thế giới đã bị hủy, mấy vị Đại đế cổ lão cũng đã bị vật chất màu đen lây nhiễm, rơi vào hắc ám.
Đây là một màn khiến người ta rất tuyệt vọng.
Tới gần tuyệt cảnh!
Kít kít kít...
Lúc này, bỗng nhiên có tiếng kèn rất ro truyền đến, giống như xuyên qua Tiên Cổ, chiếu sáng kim cổ, xuyên đến tương lai, đây là âm thanh vô cùng thần dị, khiến mọi người đều rung động.
“Tiên Cổ ung dung truyền Thái Cổ...”,
“Thái Cổ điểm vạn thế...”
Biển hư vô sôi trào!
Hỗn loạn loạn lưu tách ra!
Một con đường xuất hiện, vô cùng sáng chói, quang hoa vô tận, lượn lờ quy tắc trật tự chí cường, giống như con đường nguyên thủy, rộng lớn vô ngần, không biết biên giới.
Một chiếc chiến thuyền cổ lão tang thương, giống như một mảnh đạo vực hào hùng hiển hiện, cho dù là sao trời, cũng khó có thể to lớn như nó.
Quá khổng lồ!
Chiếc chiến thuyền này dính vô số vết máu, giống như từ trên chiến trường kỉ nguyên cổ lão, chém giết với thiên quân vạn mã đi tới.
“Cái này...”
“Đây là Đế lộ hiển hiển!”
Giờ khắc này, rất nhiều tu sĩ sững sờ, ngay sau đó run rẩy, vô cùng kích động, quát to lên. _
Bạn cần đăng nhập để bình luận