Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 418: Uy Thế Ngập Trời, Hỗn Độn Chi Ý Kinh Khủng, Một Kiếm Chém

Dù sao, trước đó đã nói cùng nhau đến di tích Tiên Cổ mạo hiểm, tìm kiếm cơ duyên, kết quả lúc gặp nguy cơ sinh tử, tên gia hỏa này lại muốn làm như thế, không để ý sống chết của người khác.
Thác Thiên Ngọc Linh cũng hơi biến sắc, cẩn thận suy nghĩ cũng là như thế, có thể sống sót rời khỏi nơi này là được, ai còn để ý đến sinh tử của người khác chứ.
Trong nội tâm nàng thầm than, cũng không ngoài ý muốn.
Không phải ai cũng có thể vô tư.
“Nếu có thể giống như lúc ở Không Thiền Giới...” Trong lòng Thác Thiên Ngọc Linh có chút hoảng hốt, những năm gần đây, dường như mỗi đêm trong đầu nàng sẽ hiện lên cảnh tượng khi đó.
Vào thời khắc mấu chốt, thân ảnh áo trắng giống như trích tiên kia sẽ đến cứu vớt sinh tử của nàng.
Mặc dù nàng cũng biết mình rất hèn mọn.
Nhưng vẫn không nhịn được ảo tưởng.
“Ngọc Linh tiên tử, nếu ngươi nguyện ý ở bên ta, ta có thể thuận tiện bảo vệ ngươi và đệ đệ của ngươi, thế nào?” Đột nhiên, nam tử mặc cẩm y mở miệng nói, đến gần Thác Thiên Ngọc Linh, ánh mắt cực nóng, nói ra mục đích của mình.
Sắc mặt Thác Thiên Ngọc Linh thay đổi, lộ ra oán giận.
“Ngươi mơ tưởng, ngươi là đồ tiểu nhân hèn hạ.” Thác Thiên Hạo Miểu giận dữ nói, muốn động thủ, nhưng lại bị người bên cạnh giữ chặt, cho rằng hắn ta không phải đối thủ của người kia.
“Hèn hạ vô sỉ!” Tất cả mọi người phẫn nộ, lúc này, tên gia hỏa này không chỉ không đoàn kết, còn bức bách người khác như thế, trước đó nhìn lầm hắn ta rồi.
Thác Thiên Ngọc Linh lạnh lùng nhìn hắn ta nói, “Ngươi mơ tưởng.”
“Hừ, đúng là không biết tốt xấu, đã như vậy, ngươi và đệ đệ của ngươi chờ táng sinh trong biển đi.” Nam tử mặc cẩm y lạnh lùng nói, tờ pháp chỉ màu vàng trong tay vô cùng sáng chói, rất loá mắt.
Lúc này chân tướng đã được phơi bày, đương nhiên hắn ta không duy trì phong độ lúc trước nữa.
“Đây là tiếng gì..”,
Bỗng nhiên, sắc mặt tất cả mọi người đại biến.
Một đám Thủy Tộc đang giao thủ chém giết cũng ngừng lại, nhìn về một phương hướng khác.
Khí thế kinh thiên lao đến, nước biển bạo động, truyền đến tiếng móng ngựa, kinh tâm động phách, như ngàn quân vạn mã đánh tới, lưỡi mác ngập trời, tiếng sát phạt chấn động mặt biển.
Một đầu chiến mã màu vàng đạp trên mặt biển.
Trên móng ngựa là ngọn lửa màu vàng, giống như không phải đạp lên mặt biển, mà là lục địa.
Âm thanh kinh khủng kia chính là do nó phát ra.
Trên lưng chiến mã màu vàng kia, một vị sinh linh màu lam ngồi xếp bằng, một thân giáp trụ màu vàng, khí thế kinh khủng, trong tay cầm trường mâu màu vàng, chỉ lên trời xanh, phóng về phía này.
“Cung nghênh Tam thái tử!”
Mà lúc này, tất cả sinh linh Thủy Tộc trong phạm vi trăm dặm, bao quát vài đầu hải thú Tiểu Thiên Tôn cảnh ở chân trời cùng nhau hô lên, giọng nói phấn chấn.
“Đây là Thủy Tộc tới từ Thủy Long Cung Bắc Minh!”
Có Chí Tôn thế hệ trước biến sắc, sợ hãi nói, phản ứng lại, không phải đám Thủy Tộc này không có nơi phụ thuộc, mà bọn chúng đến một phương truyền thừa rất cổ xưa.
Thủy Long Cung Bắc Minh!
Tại thời kì cổ lão, Thủy Long Cung Bắc Minh tự lập tại Bắc Minh Hải, không có bất kỳ thế lực nào có can đảm trêu chọc, cường hoành vô biên.
Sau đó không biết vì sao dẫn đến phương thế lực này suy bại, Tổ Khí quan trọng nhất cũng không rõ tung tích, địa vị rơi xuống ngàn trượng, mai danh ẩn tích.
Mãi đến những năm gần đây, mới có tin tức của Thủy Long Cung Bắc Minh truyền ra, nhưng chỉ đôi câu vài lời, không biết rõ tình huống của bọn họ.
Có người nói Thủy Long Cung Bắc Minh vào rừng làm cướp, làm loạn ở khu vực gần Bắc Minh Hải, cướp bóc của tu sĩ và thế lực khắp nơi.
Lúc đầu rất nhiều người không tin.
Nhưng hôm nay xem xét, chỉ sợ tám chín phần là thật.
Thân ảnh màu xanh lam cưỡi chiến mã màu vàng trùng sát mà đến này có khí tức quá kinh khủng, mặc dù không cao lớn, nhưng so với đám hải thú to lớn đứng lặng ở chân trời kia còn kinh người hơn.
Đây là một vị cường giả đã thành danh rất sớm, thời đại kia cũng là thiên kiêu vô địch tung hoành một phương.
“Bái kiến Tam thái tử!”
Giờ phút này, tất cả sinh linh Thủy Tộc đều vô cùng cung kính chào thân ảnh màu xanh lam kia.
Còn các trưởng lão và thiên kiêu trẻ tuổi của các thế lựctông môn đã bị vây quanh, tuyệt vọng, vẻ mặt trắng bệch.
Xung quanh đều là Thủy Tộc, lít nha lít nhít, số lượng không chỉ trăm vạn, phun ra phù văn màu lam, hóa thành từng đạo lôi điện, bao phủ bốn phương tám hướng.
“Hôm nay chắc chắn phải chết.”
“Coi như bị bắt sống, đoán chừng cũng khó có thể sống sót.” Hoàng Kim Thú càng thêm đắng chát.
Hai tỷ đệ Thác Thiên Ngọc Linh và Thác Thiên Hạo Miểu lại có cái nhìn rất thoáng, đối với sinh tử rất lạnh nhạt.
Lúc đầu bọn họ đã không có bất kỳ hi vọng gì,
Bây giờ còn có một tồn tại càng khủng bố hơn đến, chỉ bằng khí tức của đầu chiến mã màu lam kia, đãg đủ chấn nát thân thể của tất cả mọi người rồi.
“Trận văn phía đông bị xé nứt, ta đến đây nhìn xem.”
Thân ảnh màu xanh lam ngồi trên chiến mã mở miệng nói, giọng nói rất lạnh lùng.
Trong tay hắn ta có một chiếc la bàn cổ lão, phù văn lấp lóe, xen lẫn quy tắc màu xanh lam, nhưng đã xuất hiện một vết nứt, rất chướng mắt.
Nơi đây có bày trận văn cổ lão, bị la bàn khống chế, bao gồm sương mù trắng nồng đậm bao phủ ở xung quanh cũng là phù văn biến thành, không phải sương mù bình thường.
Rất nhiều trưởng lão chấn kinh, sau đó đột nhiên nghĩ đến cái gì, không nhịn được kinh hỉ.
“Chẳng lẽ là thân ảnh ngồi trên đầu Thiên Long màu bạc mà chúng ta đã nhìn thấy kia...”
“Đạo thân ảnh kia tuyệt đối kinh khủng vô biên, nói không chừng chúng ta còn có đường sống!”
Có người phấn chấn nói, bởi vì lúc trước từng âm thầm nhìn trộm thân ảnh kia.
Thiên Long là sinh linh trong thần thoại, chính là một mạch của Chân Long, số lượng vô cùng thưa thớt, hơn ngàn kỉ nguyên cũng không thể nhìn thấy một đầu, nghe nói đã tuyệt tích.
Nhưng nó cường đại đã được trên đời công nhận, tiềm lực vô biên, trưởng thành có thể chém giết Tiên Vương.
Đừng nói đến Ngân Huyết Thiên Long trong Thiên Long.
Đương nhiên.
Rất nhiều người còn chưa nhìn thấy thân ảnh kia, lúc ấy cũng không để ý.
Bây giờ vô cùng tuyệt vọng.
“Lại có người có thể phá vỡ trận văn nơi này.” Nghe Tam thái tử nói, một đầu hải thú to lớn vô biên chấn kinh nói, tu vi chính là Tiểu Thiên Tôn hậu kỳ.
Không ngờ ở một nơi mà bọn họ không chú ý lại phát sinh chuyện như vậy.
“Đó là cá lọt lưới, có lẽ có thủ đoạn gì đó.” Tam thái tử lạnh lùng nói, trận văn bị xé mở, khiến la bàn cổ lão trong tay hắn ta cũng vỡ ra, chuyện này làm hắn ta rất tức giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận