Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 505 - Chung Cực Chi thành, Tiên Giáp Bí Trụ, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân tái hiện chặn lại

Cố Trường Sinh còn chưa tới Chung Cực Chi thành.
Nhưng trong nơi tập luyện, hắn gây ra thanh thế khủng bố, cộng thêm xếp hạng bảng Đế hiện giờ đều dẫn phát động đất ở Chung Cực Chi thành, dẫn tới bốn phương chú ý.
Một đường đẩy ngã truyền nhân Cố gia vô địch!
Hỗn Độn Thể trong truyền thuyết!
Xếp hạng bảng Đế, bản thân là Cấm Kỵ!
Hắn đến Chung Cực Chi thành!
Đây là động đất, cuốn sạch các phương, mang theo khí phách mình ta vô địch, khiến Chung Cực Chi thành náo động.
Bắt đầu từ tòa thành thứ một trăm.
Cố Trường Sinh mang theo Xích Vương chinh chiến, tiếp tục đi tới, không ai ngăn nổi, đi tới đâu là bễ nghễ đến đó, dọc đường đi qua các tòa thành cổ, cũng chứng kiến một đám trùm thiên kiêu.
Nửa năm sau, bước qua nhiều cấm khu sinh mệnh ở giữa ngân hà và Tinh Không, chém giết nhiều mãn thú, củng cố Đạo cơ và tu vi hiện giờ, Cố Trường Sinh rốt cuộc đến Chung Cực Chi thành.
Tận cùng Nguyên Thủy Chi Lộ có tòa thành một trăm lẻ tám, gọi là Chung Cực Chi thành.
Nơi này có lẽ không thể gọi là thành, nó là đất liền bao la không giới hạn.
Tường thành vô cùng hùng vĩ cao lớn, nguy nga như thần sơn, không thấy đỉnh.
Nó như sống lưng của thiên địa, vắt ngang qua tận cùng vũ trụ, ngang bằng khung trời, tang thương mà thần dị, lộ ra hoang dã cùng với cổ xưa.
Từng dải ngân hà rũ xuống, kết nối ánh sao và ánh sáng trăng, tiên vụ lượn lờ, trong đó một dải ngân hà là một phương Tinh Vực, nhiều cổ tinh sinh mệnh vòng quanh, không ngừng chìm nổi.
Nhưng so với ngân hà thì chúng quá nhỏ bé, không bằng cả tro bụi, không cách nào tưởng tượng là ai xây dựng Chung Cực Chi thành, có tổng cộng bốn cổng thành.
Giống như bốn cửa động tiên, tiên khí tràn ra ngoài, vô cùng mờ mịt, nhưng có uy áp khủng bố.
Trong vũ trụ hắc ám, tinh thú khổng lồ mắt rực rỡ như mặt trời nâng tòa Chung Cực Chi thành này, nó yên lặng ngủ say, tồn tại từ thời kỳ Tiên Cổ, cực kỳ cổ xưa.
Có người nói Chung Cực Chi thành là thành lũy cuối cùng của Nguyên Thủy Chi Lộ, không có tu vi Chuẩn Đế thì không cách nào bước vào.
Tòa thành cổ này ẩn giấu bí mật của Nguyên Thủy Chi Lộ.
Đối với thiên kiêu đi lên Nguyên Thủy Chi Lộ thì bước chân vào Chung Cực Chi thành đã là vinh dự vô thượng.
Cố Trường Sinh xuất hiện ở nơi đây.
Xích Vương và Cố Hạo Thiên đi theo sau lưng hắn.
Bốn phía có nhiều tu sĩ và thiên kiêu, đều đang chờ đợi cửa thành mở ra, rất nhiều người chú ý tới Cố Trường Sinh cùng với Xích Vương, vô cùng khiếp sợ.
Không có gì bất ngờ, nơi này nhấc lên động đất.
“Truyền nhân Cố gia đi đến nơi này!"
“Chung Cực Chi thành sắp có sóng gió lớn rồi!”
Bọn họ rung động, hiện giờ trong các tòa thành cổ, cái tên trên bảng Đế rực rỡ như khắc bằng vàng, vô cùng chói mắt.
Vị trí cao nhất là cái tên Cố Trường Sinh.
Rất nhiều người đều cảm giác đây mới là thực lực thật sự của Cố Trường Sinh.
Trong trận chiến với Xích Vương, Cố Trường Sinh thắng thật sự nhẹ nhàng, làm cho Xích Vương kiệt ngạo bất thuần cũng cam nguyện thần phục.
Cho nên, rất nhiều người đều cảm giác Cố Trường Sinh sâu không lường được, tuy chỉ đánh trận chiến trên Đế lộ nhưng đã quét ngang nhiều thiên kiêu, không ai địch lại.
Cố Trường Sinh không để ý ánh mắt của tu sĩ như thế nào, đánh giá tòa thành cổ này, trong lòng cũng không kiềm được tán thán không thôi.
Đây là lực chấn nhiếp khủng bố khó thể nói rõ, khiến ngân hà nâng lên một tòa thành trì.
Hắn càng nhìn càng cảm thấy Chung Cực Chi thành giống tòa thành lũy chiến tranh.
Trên tường thành toàn là phù văn phức tạp mà cổ xưa, rậm rạp, vô cùng rực rỡ, lưu chuyển hơi thở sát phạt kinh tâm động phách.
Cố Hạo Thiên giải thích cho Cố Trường Sinh:
“Chung Cực Chi thành rất là thần bí vô ngần, dù là thiên kiêu tự phong tại đây nhiều kỷ nguyên cũng không biết nó lớn cỡ nào.”
Cố Hạo Thiên đương nhiên từng đến Chung Cực Chi thành, nhưng vì Đế khiến hắn bị buộc lui ra ngoài, chỉ có thể đi nơi tập luyện tránh né.
Cố Trường Sinh cười cười nói:
“Dù gì có thể xuyên tao trong vũ trụ, một đường đi trên Nguyên Thủy Chi Lộ, có thể cảm nhận được một loại khí chinh chiến sát phạt, không chừng là vì ngày nào đó có Tiên Vực gặp loạn lớn, nên xây dựng đê đập trước.”
Lời nói của Cố Trường Sinh khiến nhiều tu sĩ đứng gần luôn chú ý tới hắn nghe xong động ý niệm, lộ vẻ mặt kỳ dị.
Két két!
Ầm ầm!
Ngay lúc này.
Chung Cực Chi thành phát ra tiếng động lớn, cổng thành thanh đồng vô cùng cao lớn bị Tiên Cổ cự thú kéo mở, có tiên khí và sương mù Hỗn Độn vô tận tràn ra.
Cùng lúc đó, chính giữa đường lớn, vang tiếng răng rắc, mấy sinh linh mặc giáp trụ bước ra, tiên khí vờn quanh, vô cùng cường đại.
Đám người ở ngoài cổng thành đều khiếp sợ, cảm thụ được một loại uy áp khủng bố làm người ta thần phục, hai chân mềm nhũn.
Năm sinh linh này quá mạnh, giống như Đế giả cổ xưa tỉnh lại, phủ lên giáp trụ, tay cầm chiến qua và chiến mâu, trong đôi mắt rực cháy Đế hỏa.
"Không có sinh cơ, lại không phải vật chết, dùng bí pháp luyện chế?" Trong Tiên Đồng của Cố Trường Sinh lấp lánh tia sáng, bắn về phía đám sinh linh kia.
Giáp trụ đen nhánh, nhưng không có vết gỉ sét loang lổ, lấp lánh ánh sáng kim loại.
Năm tháng dài dòng trôi qua mà vẫn bảo dưỡng tốt như vậy, mọi người mơ hồ cảm thụ độ sắc bén của Tiên Kim.
“Giống hệt như lời đồn, là anh linh chiến bất tử, dùng phương pháp đặc biệt luyện chế, có thể bất tử bất diệt, có thể giữ lại bản năng chiến đấu nguyên thủy nhất.” Cố Hạo Thiên cực kỳ giật mình, thân là trùm thiên kiêu, hắn cảm thụ được nguy hiểm mãnh liệt từ đám sinh linh này.
Vẻ mặt của Cố Trường Sinh không thay đổi:
“Vậy xem ra hẳn là có người sai khiến, nhưng chẳng phải Chung Cực Chi thành cấm không được tranh đấu sao?"
Ầm ầm ầm!
Đường cái rung rinh, mọi người đều né qua.
Đám sinh linh sải bước đi tới.
Binh khí của bọn họ đều là chiến kích, thiên qua màu đen, là loại binh khí cổ dạng nặng, trong cổ xưa mang theo mùi máu tanh như có thể cắn nuốt thiên địa.
Điều này khiến người sợ hãi, bởi vì mấy binh khí này chắc chắn đã từng giết cường địch, chém nhân vật phi phàm rồi, nếu không thì đã chẳng hung lệ như vậy!
Những người kia mang theo tiên khí, chỉ riêng binh khí đã đáng sợ như vậy, khiến những người có mặt càng lộ biểu cảm nghiêm túc.
“Mỗi món binh khí đều ẩn chứa Hắc Ám Tiên Kim!” Một tu sĩ đứng bên cạnh rung động nói một câu.
Những bộ giáp trụ, binh khí này đều trộn lẫn Hắc Ám Tiên Kim vào trong.
Đây là hành vi rất xa xỉ, tiêu xài hoang phí, Tiên Kim khó tìm, trên thế gian tính bằng đơn vị hạt.
Xích Vương lộ vẻ mặt kỳ lạ, nhẹ giọng nói:
“Tiên Giáp Bí Trụ, đây là tùy tùng của vị kia?”
“Đến vì ta?” Bỗng nhiên, Cố Trường Sinh cảm thụ được sát ý, nhướng mày, nhưng vẫn sừng sững tại chỗ, mảy may bất động.
Xích Vương cầm thương quét ngang, ầm một tiếng đáp xuống phía trước, biển máu ngập trời, mênh mông hùng dũng, ngăn trở năm sinh linh này.
“Xích Vương, ngươi đang làm gì?”
Một âm thanh chất chứa ý cười vang lên, hư không vặn vẹo, đúng là Thái Thượng Tiểu Đạo Quân, hắn xuất hiện.
"Chẳng lẽ ngươi thật sự hết lòng hết dạ thần phục Cố Trường Sinh?” Hắn hỏi, mặc áo đạo, đạo vận lưu chuyển, có uy áp cường đại.
Chuẩn Đế đỉnh tỏa sáng rực rỡ, có thể dễ dàng đè chết Đại Đế, khiến bên ngoài Tinh Không cũng sinh ra dị tượng.
Đường cái và ngoài cửa thành, tất cả tu sĩ đều biến sắc, cảm giác sắp phát sinh chuyện lớn.
Lúc ở nơi tập luyện, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân vượt qua tám khu vực, đấu một chiêu với Cố Trường Sinh, sau đó vội vàng rút đi.
Nhưng hiện giờ, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân lại lần nữa ra mặt, chẳng lẽ là muốn giao phong với Cố Trường Sinh?
Nhưng khiến rất nhiều người càng giật mình là, Chung Cực Chi thành cấm đánh nhau!
Dù là tồn tại Cấm Kỵ trên bảng Đế, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân cũng không thể làm trái với quy củ của Chung Cực Chi thành.
Sẽ bị trừng phạt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận