Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 387: Thực Lực Chân Thật? Và Tiến Lên, Lấy Một Địch Bảy (2)

Sau đó, một tầng hỗn độn chi ý lưu chuyển trên người hắn, ong một tiếng, hiển hóa tầng tiên vụ huyền diệu, bất kì ai cũng không thể nhìn trộm được.
Những thần niệm theo dõi nhao nhao phát ra tiếng rên rỉ, sau đó lập tức rút đi như thủy triều.
Bây giờ, mỗi sinh linh đứng trước mặt Cố Trường Sinh đều có tu vi Huyền Tôn cảnh đỉnh phong, sở tu ra ít nhất hai đạo táng khí, không hề yếu hơn Đồ Tiên.
Trong đó thậm chí đã có người đã bước vào bán Tiểu Thiên Tôn cảnh, nhưng vẻ bảy tên sinh linh này rất bình thản, cũng không lộ ra địch ý như những sinh linh khác.
“Luân Hồi Quả là vật mà Vương Giả trong tiệc luân hồi mới có tư cách hưởng dụng, ngươi cho rằng ngươi có cơ hội này sao?” Một vị sinh linh như Hỏa Thần lạnh lùng mở miệng, có hỏa diễm lượn lờ trên người, đôi mắt như có hai ngọn đuốc, sáng rực bức người.
“Có tư cách hay không, không phải ngươi có khả năng nói, càng không phải ngươi có thể quyết định, chủ nhân cường đại, vượt qua các ngươi tưởng tượng.”
Lúc này, Đồ Tiên tiến lên một bước, trong con ngươi màu bạc lóe lên lãnh ý, chiến kích trong tay sáng lên, thản nhiên nói.
“Trái một câu chủ nhân, phải một câu chủ nhân, Đồ Tiên, ngươi nhập ma rồi.” Tồn tại trẻ tuổi đến tử Xích Kiêu Châu, Xích Liêu lạnh lùng nói, “Nghe nói ngoại giới có môn thần thông đáng sợ, có thể độ hóa tất cả, đến Tiên cũng không ngoại lệ, có phải ngươi đã bị hắn độ hóa rồi không?”
Câu nói này lập tức khiến vô số sinh linh sợ hãi.
Trạng thái bây giờ của Đồ Tiên đúng là có khác biệt rất lớn so với lúc trước, tính cách kiêu ngạo, người sống không gần, hiện nay lại gọi một nam tử Nhân tộc là chủ nhân?
“Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, chủ nhân cường đại, cho dù bảy người các ngươi cùng tiến lên, cũng không có cơ hội.” Nghe vậy, vẻ mặt Đồ Tiên vẫn lạnh lùng, không có chút ba động nào, đạo tâm vô cùng kiên định, biết được đi theo Cố Trường Sinh mới có hi vọng đến chí cao.
“Đồ Tiên, đừng quên thân phận của ngươi...” Một vị thiên kiêu vô địch trẻ tuổi khác lạnh lùng nói, rất bất mãn với giọng điệu bây giờ của Đồ Tiên.
Dù sao cũng là nhân vật nổi danh cùng bọn họ.
Giọng điệu như vậy, khiến hắn ta rất khó chịu.
Nói giống như bọn họ kém Cố Trường Sinh xa tít tắp.
“Thân phận của Đồ Tiên thế nào?” Nghe vậy, Cố Trường Sinh lại liếc mắt nhìn hắn ta một cái, ánh mắt bình tĩnh, lại giống như một đạo thiên đao, cách không mà đi, ong một tiếng, hư không rung động, phát ra tiếng oanh minh kinh khủng.
Cái gì! ?
Sắc mặt tên thiên kiêu vô địch trẻ tuổi này bỗng nhiên đại biến, thân ảnh lùi về phía sau.
Ba động táng pháp hiển hiện trên người, diễn hóa của ra vào đen như mực, kết quả lại bị đạo nhãn quang này chém ra khe rãnh thật sâu, lui lại mấy bước, lúc này mới đứng vững, khí huyết quay cuồng một hồi.
Nhưng một màn này, khiến xung quanh vừa sôi trào đã lập tức an tĩnh lại, giống như bị giội một chậu nước lạnh.
Chỉ một ánh mắt đã khiến một vị thiêu kiêu vô địch trẻ tuổi như vậy?
Tê!
Lập tức, xung quanh vang lên tiếng hít một hơi khí lạnh, không thể tin được nhìn về phía Cố Trường Sinh.
Trước đó, chắc chắn hắn chưa toàn lực xuất thủ?
Bây giờ hiện ra mới là thực lực kinh khủng chân chính của hắn?
Nghĩ tới đây, toàn bộ sinh linh đầu run lên, cảm giác rùng mình.
“Thực lực này...” Trong bảy người, người có vẻ mặt vẫn luôn bình thản cũng đã trở nên thận trọng hơn, chăm chú nhìn Cố Trường Sinh, giống như muốn xem thấu hắn.
“Đây mới là thực lực chân thật của ngươi sao?”
“Người mạnh nhất cùng thế hệ tại ngoại giới?”
Lúc này, vẻ mặt mấy người khác cũng đại biến, kinh nghi bất định, có cảm giác như vừa rồi bị một tồn tại kinh khủng tiếp cận.
Bọn họ không ngốc, trước đó rất tự tin, tự tin với thiên phú và thực lực của bản thân, chưa tiếp xúc và chiến đấu qua, sao có thể thừa nhận mình không bằng đối phương?
Loại chuyện này, bọn họ không làm được.
Nhưng giờ phút này, vẻ mặt bọn họ trở nên rất ngưng trọng, vẻ mặt cứng đờ, không khỏi chảy mồ hôi lạnh.
“Luân hồi yến có quy củ gì?” Cố Trường Sinh không để ý đến vẻ mặt kiêng kị của bảy người này, ngược lại rất tùy ý hỏi thăm Đồ Tiên.
“Chủ nhân, chỉ cần đánh bại bọn họ, hay giết chết bọn họ đều được tham dự.” Trong con ngươi màu bạc của Đồ Tiên đã trở nên rực rỡ sáng chói vì một màn này, trong lòng có chút khuấy động, cung kính nói.
Thời gian này, nàng vẫn luôn phỏng đoán thực lực của Cố Trường Sinh, cảm thấy hắn sâu không lường được.
Bây giờ, suy đoán của nàng đã vững vàng, không thể nghi ngờ.
“Vậy thì tốt, các ngươi cùng nhau xuất thủ đi, tiết kiệm một chút thời gian, Luân Hồi Quả, ta muốn.” Ánh mắt Cố Trường Sinh yên tĩnh, gật đầu, sau đó nhìn về phía bảy người kia nói.
Không thể không nói, thái độ của Cố Trường Sinh tùy ý, quá phách lối và cuồng vọng, nhất là dáng vẻ như nước chảy mây trôi của hắn
Mặc dù đã biết rõ Cố Trường Sinh cường đại đến không hợp thói thường.
Lúc này, trong lòng bảy vị thiên kiêu vô địch vẫn sinh ra lửa giận.
“Khinh người quá đáng!”
“Ta không tin ngươi thật sự cường đại đến tình trạng này! Hôm nay, lấy một địch bảy!”
Lần này tân vương chi tranh, đối với Cửu U táng thổ mà nói có ý nghĩa cực kì phi phàm, bởi vì trong thời kì còn lại, thiên kiêu vô thượng của mỗi châu đều có hi vọng thành tựu vô thượng.
Kết quả, một thế này đã xuất hiện nhiều người như vậy.
Đối với Cửu U táng thổ mà nói, đây chính là đại thế, mỗi vị sinh linh đều là thiên kiêu vô địch một đường chém giết tranh phong tại mỗi châu.
Ít nhất thiên kiêu của mỗi châu đều đại biểu cho vô địch cùng thế hệ!
Nhưng bây giờ, Cố Trường Sinh lại để bảy người cùng tiến lên, đối với toàn bộ sinh linh trong Cửu U táng thổ mà nói, thật giống như trong đầu oanh một tiếng, bị tiếng chuông đánh tới, trực tiếp nổ tung.
Sau đó, sắc mặt nhao nhao đỏ lên, vô cùng kích động, không phải vì chuyện khác, là vì thái độ Cố Trường Sinh vô cùng cuồng vọng, khinh thị bọn họ.
Một tên lai Nhân tộc ngoại lai lại dám khinh thị bọn họ như vậy?
Ai có thể chịu được?
Giờ phút này, xung quanh ngọn núi đều vang lên âm thanh căm phẫn, hô lớn, “Xin chư vị thiên kiêu vô địch trấn áp tên Nhân tộc này!”
“Trấn áp hắn! Rửa sạch sỉ nhục cho táng thổ ta!”
Bọn họ cũng không tin, bảy người xuất thủ, lại không bắt được Cố Trường Sinh.
Hắn có cường đại hơn, cũng không thể là đối thủ của bảy người được.
“Mấy lão đồ cổ trốn trong bóng tối, lúc này, các ngươi không ngăn cản, lát nữa sẽ không kịp đầu.” Lúc này, Cố Trường Sinh chợt nhìn lên hư không, giọng nói nhàn nhạt truyền đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận