Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 504 - Bảng Đế mở, chỉ lấy mười hạng đầu, kinh khủng kiếp cuối cùng thành Chuẩn Đế (3)

Hắn tiếp xúc tầng lớp rất cao, chạm đến chân thực và bí mật của Tiên Vực.
Kỷ nguyên này, một khi Cố Trường Sinh thành đạo thì trong nghìn vạn kỷ nguyên Tiên Vực sẽ không có Đế sinh ra.
Đây là biểu hiện thịnh đến tột đỉnh sẽ suy!
Tất cả khí vận và số mệnh đại đạo đều tích lũy bùng nổ trong kiếp này, đạt đến cái gọi là vạn cổ hoàng kim thịnh thế.
Chớ nói chi Cố Trường Sinh cực kỳ đặc biệt.
Áp chế vạn đạo, vạn kiếp không dính!
Sau khi hắn thành Đế, thế gian sẽ không còn Đế sinh ra.
Nhan Minh nghĩ đến đây thì có chút không cam lòng.
Nhưng hắn cũng không có biện pháp, trừ phi nghịch chuyển luân hồi, lại bước lên dòng sông thời gian, thay đổi hết thảy.
Nhưng khi hắn ở thời kỳ đỉnh cao chưa chắc có thể làm được, càng miễn bàn hiện tại.
Sâu trong Nguyên Thủy Chi Lộ, không chỉ mình Cửu Đầu Vương như vậy, Vẫn Tiên Ma lúc trước lên tiếng đòi chém giết Cố Trường Sinh cũng giữ im lặng, không tuyên bố thêm điều gì.
Vào lúc này, một tin bom tấn khác lan truyền.
Sau vạn cổ, bảng Đế lại mở!
Một trăm lẻ tám thành, toàn bộ náo động.
Thành trung ương, bia cổ cao lớn mọc đầy rêu xanh run rẩy, phát ra khủng bố, hiện ra chữ viết màu vàng.
Phong cách cổ xưa mà tang thương, nét bút như rồng rắn bò, in dấu hư không, ánh sáng chói lòa, rực rỡ kinh người.
Bảng Đế không có xếp hạng, chỉ có đứng đầu!
Nhưng từ trong đó có thể căn cứ trình tự, nhìn ra tồn tại ban bố bảng Đế, suy đoán thực lực của các tồn tại Cấm Kỵ.
Các tòa thành cổ đều sôi trào!
Tất cả tu sĩ bàn tán xôn xao, tụ tập trước bảng Đế, nhìn chằm chằm cái tên viết trên đó.
Đối với thiên kiêu thì đây là vinh diệu vô thượng!
Một vị tu sĩ khiếp sợ hỏi:
“Chiếu Vô Thượng? Đó là ai mà xếp song song với truyền nhân Cố gia? Sao trước giờ chưa từng nghe tiếng?”
Hắn nhìn thấy hai cái tên xếp hàng song song ở trên cao nhất bảng Đế.
“Lấy tên là vô thượng, láo lếu thật!”
"Nhỏ giọng một chút, chắc đây là vị kia trong truyền thuyết! Ngươi không muốn sống nữa sao? Tuy dạo này người đó ít gây chú ý, nhưng chúng ta không đắc tội nổi!” Một tu sĩ khá lớn tuổi đứng bên cạnh tái mặt, vội ngắt lời, trong lòng sợ hãi, dường như không dám nhắc đến cái tên đó.
“Ui! Ta nhớ rồi, thành viên của tổ chức Đế xưng hô thủ lĩnh của họ là Vô Thượng, không lẽ là vị này?” Một tên tu sĩ nhỏ giọng nói.
Người sáng lập sau lưng Đế, vô cùng thần bí, chưa từng có người gặp bộ dạng của người này bao giờ.
Lần đầu tiên mọi người mới nghe cái tên này, hiện giờ xuất hiện trên bảng Đế, khiến họ vô cùng rung động.
“Thái Hư Hoàng, Sở Đế, Cửu Đầu Vương, Vẫn Tiên Ma, Tô Nghê Thường, Cố Ngân Hà, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân, Xích Vương...”
"Quả nhiên đều là đám tồn tại Cấm Kỵ này, trừ truyền nhân Cố gia là ngựa ô mới nổi lên gần đây, đẩy ngã xông lên, những người khác đều là nhân vật khủng bố nổi tiếng lâu năm trên Nguyên Thủy Chi Lộ.”
“Cửu Đầu Vương có chín cái đầu, đây là sinh linh sinh ra ở vùng đất điềm xấu, mỗi cái đầu đều là tuyệt thế đại hung, nắm giữ nhiều đại hung bảo thuật hoàn chỉnh, thực lực sâu không lường được!"
"Sở Đế, kẻ điên thành Đế chín đời, chín lần tự đánh nát Đế cơ.”
“Tô Nghê Thường, nghe nói là vị công chúa cuối cùng của thế lực Tiên Cổ nào đó ngày xưa, rất có thể là nữ nhi ruột của Tiên Đế!”
Tất cả tu sĩ trợn to mắt, vô cùng rung động.
Lần đầu tiên cảm thụ được sự tàn khốc và khủng bố của Nguyên Thủy Chi Lộ.
Ai dám tùy tiện dấn thân vào tranh phong cấp bậc như vậy?
Trùm thiên kiêu còn chưa có tư cách đó.
Thiên kiêu trên bảng Đế đều là chói lọi vô cùng, ánh sáng rực rỡ, lai lịch lớn dọa người, không có người là kẻ yếu, thiên phú có một không hai các đời, đè bẹp chúng sinh.
Dù là người thành đạo chân chính cũng không lọt vào bảng xếp hạng này được.
Theo bảng Đế ban bố, trong Nguyên Thủy Chi Lộ lại dâng lên phong vân.
Mọi người đều dự cảm được, không lâu sau sẽ phát sinh việc lớn có thể ghi vào lịch sử Tiên Vực, cho tu sĩ đời sau vĩnh viễn ghi nhớ.
Nơi tập luyện, lôi kiếp khủng bố bao phủ trên vạn dặm cuối cùng tán đi.
Nhưng Xích Vương và Cố Hạo Thiên còn ở nơi xa, không tới gần, trong mắt sót lại rung động.
Cố Trường Sinh không nhúc nhích, ngồi xếp bằng, thân hình một mảnh cháy đen, Hỗn Độn lôi quang quanh quẩn, dải sáng lấp lánh xoẹt xoẹt khắp người.
Trên vai của hắn có một lũ ánh lửa thần bí bập bùng cháy, có vô số Hỗn Độn phù văn tràn ngập, trước đó đã hấp thu huyền diệu trong lôi kiếp, sản sinh biến hóa.
Bỗng nhiên, răng rắc một tiếng.
Thân thể của Cố Trường Sinh giống như đồ sứ vỡ ra, có vết rạn, tỏa mùi thơm, làn da mới tràn ngập tiên quang, thể xác nứt vỡ, hắn đứng lên từ trong lột xác.
Từ đầu tới chân tỏa ra hơi thở bất hủ, giống như trải qua vạn kiếp, hình thành Bất Hủ Tiên Kim.
Vũ trụ sụp xuống, thân thể của hắn cũng sẽ vĩnh tồn bất hủ.
Giờ phút này, nguyên thần trong thức hải lấp lánh ánh sáng Chuẩn Đế, uy áp mạnh mẽ áp chế tám phương, mênh mông khủng bố, khiến ngôi sao bên ngoài vòm trời cũng rung theo.
“Đột phá Chuẩn Đế.”
Cố Trường Sinh mở mắt ra, con ngươi sâu thăm thẳm, có vô vàn cảnh tượng khủng bố hiện ra, vẻ mặt cảm thán nhẹ giọng nói.
Trận Chuẩn Đế Kiếp này quả nhiên đáng sợ đúng như dự liệu của hắn.
Quy tắc của nơi tập luyện là hoàn chỉnh và nguyên thủy nhất, độ mạnh của thiên kiếp khủng bố còn hơn ba nghìn Đạo Vực.
Dù là thiên kiêu độ Chuẩn Đế Kiếp ghi trong điển tịch chỉ có từng đợt ngân hà rũ xuống, hội tụ thành vương dương, che lấp tám phương, sau đó buông xuống.
Riêng mình Cố Trường Sinh là từng mảnh đại dương sét rớt xuống, mỗi tia chớp đều là Hỗn Độn Chân Lôi khủng bố nhất.
Chỉ riêng sức nặng như thần sơn đủ để đập nát thân thể người, càng miễn bàn ý lôi đình hủy diệt ẩn chứa trong đó.
Trong ánh sáng đó, tất cả đều thành phấn, trừ Cố Trường Sinh ra, không có bất cứ sinh linh nào sống sót được.
Tương đương với thay Cố Trường Sinh rèn luyện thêm một lần nữa.
Từ ngoài vào trong, da dẻ, máu thịt, cốt cách đều rèn luyện đến cực độ, gãy rồi mọc lại, xương cốt cũng bị nghiền nát bấy.
Cố Trường Sinh đứng lên, nguyên thần tí hon há mồm hút, bổ sung hao tổn khi cứng rắn đối kháng thiên kiếp.
Pháp lực dâng lên, đạo âm truyền khắp vòm trời.
Nguyệt hoa như triều, bao trùm thiên hạ!
Trong thiên địa, tinh khí nhiều vô số kể ùa đến, mênh mông vô tận.
Đây mới chỉ là một luồng tinh khí trong vùng đất này mà đã bao la hùng hồn, rộng lớn vô ngần, tinh khí sinh mệnh thổi quét nhiều khu vực xung quanh, trời đất rung rinh.
Hơi thở lôi kiếp chưa tan biến hết cũng bị Cố Trường Sinh nuốt vào, cơ thể lấp lánh sáng, Hỗn Độn bao bọc.
"Chúc mừng Thần Tử!”
"Chúc mừng đại nhân!"
Cố Trường Sinh cất bước đi tới, Cố Hạo Thiên và Xích Vương cùng vái chào.
Ma Chủng gieo trong thức hải của Xích Vương truyền lại cảm xúc kính sợ của hắn, khiến Cố Trường Sinh lộ ra nụ cười.
Xem ra Xích Vương kiệt ngạo bất thuần, cứng rắn bá đạo đã nhận rõ hiện thực.
“Đi Chung Cực Chi thành.”
Cố Trường Sinh thản nhiên nói, chuẩn bị rời khỏi nơi này, trở về Nguyên Thủy Chi Lộ trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận