Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 608 - Thiên phú Lục Đạo, tính toán không tệ, đáng tiếc tìm lộn người

Vị vô thượng trong động phủ xanh mặt, tuyệt đối không ngờ Tô Huyên chẳng thèm nể nang hắn khi ở trước mặt tất cả sinh linh.
Nhưng mà hắn hiện giờ không thể nào đánh một trận với Tô Huyên.
Đến lúc đó, dao động ở đây chắc chắn sẽ làm tồn tại vô thượng ba nghìn Đạo Vực chú ý.
Kế hoạch của bọn họ sẽ thất bại.
"Xin Huyên Đế bớt giận."
Lúc này, Chuẩn Tiên Đế đến từ Dị Vực xuất hiện.
Vị này tên là Hoành Đế, lên tiếng ngăn lại trận chiến này.
Hắn xuất hiện ở trên ngọn núi, toàn thân ẩn trong hơi thở vô thượng, không thể nhìn thấu hình dáng.
Cường đại đến tựa như một đoàn sương khói, không tồn tại trong thiên địa.
Cùng là cấp bậc Chuẩn Tiên Đế, muốn phân ra thắng thua cần vạn năm, thậm chí mười vạn năm.
Nhưng dao động khi bọn họ giao thủ tuyệt đối rất kinh người, liên quan đến đại vũ trụ, sẽ trong khoảnh khắc bị ba nghìn Đạo Vực phát hiện.
Bọn họ chiến đấu cần rời khỏi không gian này, đi bên ngoài vũ trụ.
Vị Chuẩn Tiên Đế Táng Thổ thức tỉnh cũng lạnh lùng nói:
"Nếu Huyên Đế muốn vật ấy thì cứ lấy đi.”
Tuy rằng tức giận nhưng hắn lựa chọn thỏa hiệp.
Hắn không ngu, cho dù có mâu thuẫn với Tô Huyên cũng sẽ không chọn ra tay vào thời điểm này.
Hắn nói tiếp:
“Coi như bồi thường ngày xưa tổn thương Huyên Đế.”
Ngày xưa Tô Huyên xâm nhập sâu trong Cửu U Táng Thổ, bị người này tổn hại nặng.
Nhưng mà, Tô Huyên không lĩnh tình, nét mặt vẫn hờ hững.
Nàng nói tiếp:
“Ta muốn một nửa Lục Đạo Diệu Căn.”
Cái gì? !
Lúc này, ngay cả Hoành Đế đều giật mình, không thể bình tĩnh như vừa rồi.
Lục Đạo Diệu Căn còn chưa chín.
Nhưng Hoành Đế đã lấy một nửa, vì hậu bối trong tộc rất cần dùng.
Hơn nữa, Lục Đạo Diệu Căn tuy rằng quý hiếm, rất hiển nhiên không có tác dụng quá lớn với Tô Huyên.
Thêm vào Luân Hồi Cổ Trà Thụ và Luân Hồi Thần Tuyền.
Dường như Tô Huyên muốn lấy vì nam nhân áo trắng bên cạnh nàng.
Giờ phút này, Hoành Đế vô cùng giật mình, muốn hiểu rõ thân phận thật sự của Cố Trường Sinh.
Hắn rốt cuộc là người nào của Tô Huyên?
“Lục Đạo Diệu Căn, ta muốn một nửa."
Tô Huyên lại lặp lại một lần, vẫn cứng rắn mà bá đạo, không cho chút cơ hội từ chối.”
"Huyên Đế, ngươi rất quá đáng! Lục Đạo Diệu Căn không phải Luân Hồi Thần Tuyền, vạn cổ tới nay tới nay tổng cộng mới chín ba lần, ngươi há mồm đòi một nửa, còn chúng ta thì sao?”
Táng Đế quát, sắc mặt trở nên càng khó coi.
Hắn cần dùng Lục Đạo Diệu Căn.
Hơn nữa, Hoành Đế đến từ Dị Vực có một phần là vì bàn bạc chuyện chinh chiến ba nghìn Đạo Vực, thứ hai là vì Lục Đạo Diệu Căn sắp chín.
Hắn nhìn chằm chằm Cố Trường Sinh, hơi thở Chuẩn Tiên Đế khủng bố toát ra, muốn nhìn thấu hắn.
Nam nhân này có thể khiến Tô Huyên làm đến mức này.
Quả thực là không dám tưởng tượng, việc khó tin.
Vẻ mặt Hoành Đế khó chịu nói:
"Huyên Đế, sự tình gì đều có thể đồng ý với ngươi, nhưng chỉ riêng việc này thì không được."
Hơi thở đáng sợ dâng lên, có thể khiến chư thiên run rẩy, vạn linh run sợ.
Tô Huyên muốn tranh giành Luân Hồi Thần Tuyền của Táng Đế, Hoành Đế không xen vào, dù sao không dính dáng gì đến ích lợi trực tiếp của hắn.
Nhưng Lục Đạo Diệu Căn thì không được!
Hắn vốn định chờ Lục Đạo Diệu Căn chín rồi cùng Táng Đế chia đôi.
Nhưng hiện tại Tô Huyên hé môi đòi lấy một nửa.
Hắn tự nhiên không thể nào đồng ý.
“Lục Đạo Diệu Căn rốt cuộc là cái gì?"
Cố Trường Sinh còn ngơ ngác không hiểu gì, tuy rằng Tô Huyên rất rõ ràng muốn tranh giành Lục Đạo Diệu Căn cho hắn.
Nhưng hắn căn bản không biết Lục Đạo Diệu Căn là cái gì.
Hiện giờ trong nội vũ trụ của hắn vừa lúc có Tiên Linh Diệu Căn.
Nhưng trừ diễn sinh Tiên Linh Chi Khí, tăng lên tư chất của người tu hành ra tác dụng không lớn.
Nghe lời này, Tô Huyên kiên nhẫn giải thích cho Cố Trường Sinh:
“Lục Đạo Diệu Căn là biến ra từ căn nguyên Lục Đạo trong Luân Hồi Hải, rất là thần bí."
“Nếu bắt buộc giải thích rõ hơn thì giống như thiên phú căn cốt, huyết mạch thần thông, có thể khiến tu sĩ sinh ra thiên phú Lục Đạo, có được Lục Đạo bí lực, là lực lượng quy tắc chí cao cùng cấp bậc với luân hồi.”
"Thiên phú Lục Đạo? Hèn gì hai người này tranh giành cho con cái trong tộc.”
Nghe xong giải thích, Cố Trường Sinh thầm hiểu, thiên phú Lục Đạo ngang ngửa với luân hồi.
Điều khiển thiên địa Lục Đạo, chúng sinh luân hồi, chôn vùi sinh diệt.
Một khi điều khiển thiên phú này thì tu hành hay trong chiến đấu đều có thể như hổ thêm cánh.
Trường Sinh Cốt của hắn từng sinh ra luân hồi bảo thuật.
Hắn cũng mượn đó ngộ ra lực lượng năm tháng.
Thần quang trắng đen điều khiển sinh tử.
Đến hiện giờ, thiên phú Luân Hồi đã tu thành công tiên khí, ngưng tụ Đại Đạo Chi Hoa.
Trong đó dựng dục ba người tí hon quá khứ, hiện tại, tương lai.
Cố Trường Sinh thử hợp nhất ba người tí hon để đến trình độ kiểm soát tuyến thời gian, duy nhất vĩnh hằng.
Nhưng đến hiện giờ còn không làm được.
Nếu hắn được đến Lục Đạo Diệu Căn thì có thể vừa lúc cảm ngộ lực lượng Lục Đạo Luân Hồi trọn vẹn.
Trong nội vũ trụ xuất hiện sáu cánh cửa cũng có thể tự lo vị trí riêng, hoàn thiện quy tắc thế giới.
Khi nội vũ trụ diễn biến, tu vi đạo hạnh của hắn cũng tăng thêm.
Hoành Đế, Táng Đế nghe vậy tái mặt cũng không có gì lạ.
“Các ngươi không đồng ý đúng không?”
Tô Huyên sắc mặt càng lúc càng lạnh, sát ý giống như khiến thời không đóng băng.
Nhưng lúc này, Hoành Đế và Táng Đế không nhường nửa bước, trên mặt một mảnh lạnh lùng cùng tức giận.
Đùa giỡn cái gì.
Bọn họ chính là Chuẩn Tiên Đế, sống vô số năm nhưng chưa từng bị ai uy hiếp.
Hoành Đế lạnh lùng nói:
“Việc này không bàn nữa, nếu Huyên Đế muốn đánh một trận thì...”
Khí thế ngập trời chậm rãi dâng lên, bốn phía thoáng chốc xuất hiện cảnh tượng khủng bố, vũ trụ khô cạn, thương thiên tịch diệt.
Một đám thế giới không ngừng sụp đổ, thành hư vô.
Thân là Chuẩn Tiên Đế, tự nhiên sẽ không e sợ người khác.
Chẳng qua không muốn bùng nổ đại chiến, tiết lộ hơi thở của mình dẫn phát ba nghìn Đạo Vực chú ý.
Nhưng giờ thì Hoành Đế không quan tâm nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận