Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 303: Gia Yến, Hóa Tiên Trì Xuất Thế, Mười Ba Vị Đại Đế Của Cố Gia Tiến Đến

Cố Trường Sinh trở về Cố gia, cũng không trực tiếp bế quan tu luyện.
Bởi vì gia gia hắn không ngừng cố gắng, cuối cùng đã đả động đến nãi nãi Tô Uyển Thanh, chính là Hắc Ám Chi Vương rồi.
Quan hệ của hai người đã trở nên tốt đẹp.
Cố phụ và Cố mẫu cũng vô cùng vui vẻ.
Cộng thêm gần đây truyền đến tin tức Cố Trường Sinh và hai vị thiên chi kiều nữ mập mờ với nhau.
Đối với Cố mẫu mà nói, chuyện này coi như đã giải quyết một phần tâm sự của bà ấy, càng thêm mừng rỡ.
Một nhà năm người, cuối cùng đã đoàn tụ.
Đương nhiên Liên Tinh cũng coi như người nhà, giờ phút này đang khéo léo ngồi ngay ngắn bên cạnh Cố Trường Sinh.
Phụ thân Cố Thiên Lâm.
Gia gia Cố Vân Thánh.
Hai người đang uống rượu.
Rượu này, chính là tiên nhưỡng mà bên ngoài khó mà tưởng tượng được.
Một giọt chiếu ra thất thải, tiên khí mờ mịt, đạo huy dâng lên.
Tu sĩ bình thường ngửi một hơi tửu khí, đều sẽ tăng lên mấy cảnh giới.
Trên mặt Cố Trường Sinh lộ ra ý cười, thỉnh thoảng nói chen vào một câu, khung cảnh càng thêm vui vẻ hòa thuận.
Liên Tinh khéo léo rót rượu cho hai vị trưởng bối.
Nãi nãi của Cố Trường Sinh, Tô Uyển Thanh hoàn toàn xem nàng là tôn nữ, đưa đến bên cạnh Cố Trường Sinh, đương nhiên không phải làm thị nữ đơn giản như vậy.
Dù sao đám người Cố gia cũng không coi nàng là người ngoài.
Còn Cổ Thần Mục lại không có tư cách tham dự vào cuộc gia yến này.
Giờ phút này, Cố mẫu vừa uống mấy chén tiên nhưỡng, trên mặt lộ ra ý cười, lôi kéo tay Liên Tinh, lặng lẽ nói, “Ngươi là nha đầu ngốc, ở bên cạnh Trường Sinh lâu như vậy, vốn là nhà ở ven hồ được hưởng ánh trăng trước, làm sao lại để nữ tử khác vượt lên trước một bước chứ?”
Liên Tinh nghe vậy, có chút u oán nhìn Cố Trường Sinh, sau đó nói, “Là vấn đề của Liên Tinh...”
Nghe vậy, Cố Trường Sinh lại bình chân như vại.
Sau đó bị nãi nãi Tô Uyển Thanh trừng mắt, không khỏi bất đắc dĩ.
“Liên Tinh có chỗ nào không tốt, biết điều lại xinh đẹp, tu vi cũng không yếu, ở bên ngoài có mấy nữ tử hơn nàng chứ?”
Cố mẫu bắt đầu quở trách Cố Trường Sinh, dù sao bà ấy cũng vô cùng yêu thích Liên Tinh.
Nhu thuận nghe lời, lại cực kỳ hiểu chuyện.
Cho dù làm chuyện gì, cũng nghĩ đến Cố Trường Sinh trước.
Trong mắt bà ấy, Cố Trường Sinh chính là không biết trân quý.
Loại chuyện này, bà ấy nhất định phải giáo dục hắn một phen.
“Nam tử tam thê tứ thiếp là chuyện rất bình thường, ta còn mong ngóng ôm cháu trai đây...”
Tô Uyển Thanh cũng gật đầu đồng ý, ước gì nữ tử bên cạnh Cố Trường Sinh càng nhiều càng tốt.
“Vâng, mẫu thân dạy phải, sau này Trường Sinh sẽ chú ý.” Cố Trường Sinh vội vàng gật đầu nói, căn bản không thể duy trì được vẻ lạnh nhạt tự nhiên như lúc ở trước mặt người khác.
Bởi vì Cố mẫu chỉ thiếu kéo tai hắn tra hỏi mà thôi.
Mà lời Cố mẫu nói lại khiến khóe miệng Cố Thiên Lâm và Cố Vân Thánh co giật, rất bất đắc dĩ.
Vậy tại sao đến lượt bọn họ, lại yêu cầu phải chung thủy chứ?
Đương nhiên cũng không phải bọn họ có ý tưởng khác.
Trong Cố gia, hai người bọn họ coi như là hạng người hiếm thấy.
Các hệ mạch khác của Cố gia đều là khai chi tán diệp, hậu nhân đông đảo.
Chỉ có cấp bậc cha chú thế hệ này của Cố Trường Sinh, mỗi thời đại cũng chỉ có mấy người.
Thấy Cố Trường Sinh bị hai trưởng bối quở trách, Liên Tinh muốn bảo vệ hắn, cũng không có biện pháp, chỉ có thể mở to đôi mắt xinh đẹp, nhìn khuôn mặt bất đắc dĩ của Cố Trường Sinh.
Một lúc sau.
Cũng cảm thấy công tử giống như... Có chút miễn cưỡng cho qua.
Nàng không khỏi banh quai hàm.
“Liên Tinh, có phải Trường Sinh đang miễn cưỡng cho qua không?”
Liên Tinh nhìn Cố Trường Sinh một cái, mặc dù công tử đối với mình rất tốt, nhưng hình như... Cũng không rõ ràng tâm ý của mình.
“Công tử, hắn rất quá đáng.” Nàng nhỏ giọng nói một câu, giống như sợ Cố Trường Sinh nghe thấy.
Nhưng sao Cố Trường Sinh có thể không nghe thấy được, hắn nhìn nàng một cái, yên lặng nói, “Ta có thể tùy ý với các nàng, nhưng đối với ngươi, lại không thể tùy ý.”
Lời này.
Mặc dù đơn giản, nhưng lại ẩn chứa tin tức khác.
Tổng kết chính là.
Ngươi khác các nàng.
Trong nháy mắt.
“Công tử...”
Trong lòng Liên Tinh khẽ run, khuôn mặt trắng sứ không tỳ vết trở nên ửng đỏ, đến tai và cổ cũng đỏ lên.
Thấy thế, Cố mẫu và Tô Uyển Thanh cũng mỉm cười và bất đắc dĩ, không ngờ Liên Tinh lại dễ dỗ như thế.
Cố Trường Sinh đã dự đoán được phản ứng của Liên Tinh.
Hắn hoàn toàn đã ăn chặt nàng rồi.
Gia yến kết thúc.
Không bao lâu, một người khác lại tìm đến Cố Trường Sinh, chính là Ba Mươi Bảy tổ.
Ông ấy ung dung đi tới, một bước phóng ra, đã rơi vào trong điện.
“Trường Sinh bái kiến Ba Mươi Bảy tổ.”
Cố Trường Sinh hành lễ nói.
“Cầm lấy, đây là thứ Vạn Hoàng Sào đưa cho ngươi để nhận lỗi.” Ba Mươi Bảy tổ cười ha hả nói, đưa một chiếc linh vũ Cửu Thải chi ý cho Cố Trường Sinh.
Chân Hoàng linh vũ.
Toàn bộ Tiên Vực cũng chỉ có ba cây mà thôi.
Đối với ông ấy mà nói, tác dụng tuy có, nhưng lại không lớn.
Sau khi Đế lộ mở ra, đến bọn họ cũng không thể tùy ý nhúng tay vào.
Đưa linh vũ Chân Hoàng cho Cố Trường Sinh sẽ có tác dụng lớn hơn.
Coi như có thêm một vật bảo mệnh.
Sừng Chân Long, linh vũ Chân Hoàng, lúc này cũng tập hợp đủ.
Hắn sử dụng thế nào là việc của hắn
Cố Trường Sinh tiếp nhận, cũng không có hỏi nguyên do, nói cảm ơn, “Đa tạ Ba Mươi Bảy tổ.”
Vạn Hoàng Sào phong sơn ba mươi vạn năm.
Không cần đoán hắn cũng biết là Ba Mươi Bảy tổ làm.
Ba Mươi Bảy tổ khoát tay, giả bộ không vui nói, “Tên gia hỏa này còn khách khí với lão phu làm gì.”
Cố Trường Sinh cười khổ.
Mặc dù hắn rất quen thuộc với các vị tổ gia, nhưng vẫn phải có tôn ti trật tự.
Nếu không gia tộc lớn như vậy, làm sao có thể vận chuyển truyền thừa tiếp.
Sau đó, Ba Mươi Bảy tổ lại hàn huyên trò chuyện những thứ hắn cần chú ý trước khi Đế lộ mở ra, rồi mới rời đi.
Mà thời gian này, Cố Trường Sinh cũng phát hiện vấn đề.
Giống như gần đây, số lượng các lão tổ trong gia tộc thức tỉnh càng ngày càng nhiều, cũng bắt đầu ló đầu ra ngoài.
Thỉnh thoảng có thể trông thấy có người leo ra khỏi khu vực tổ địa, nghĩa địa, cho dù là ban ngày hay ban đêm đều có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận