Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 564 - Đế Tộc cũng giết, ai phản đối ai từ chối? Kẻ dữ dằn khủng bố

Sau đó, hắn bỗng nhiên nhìn về hướng Thái Thượng Tiểu Đạo Quân, nói:
“Lão phu hơi hứng thú với người này, đưa hắn cho lão phu thì lão phu sẽ suy xét.”
“Chỉ với điều kiện này?”
Hồng Thác Lôi và Hồng Thác Lang hơi sửng sốt, điều này này khiến bọn họ rất ngoài ý muốn.
Hai người nhìn nhau, cùng thở phào.
Điều kiện này thật ra cũng không có gì.
Đến lúc đó vị tiền bối này gia nhập gia tộc bọn họ, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân cũng thành người hầu thuộc về Hồng Thác gia tộc, không có gì khác biệt.
Đám người đều suy đoán, Cố Trường Sinh có hứng thú với Tiên Vực, muốn hỏi người hầu này điều gì đó.
Nói thật thì bọn họ cũng rất có hứng thú, chẳng qua không trực tiếp như vậy.
Không có hoài nghi Cố Trường Sinh có mưu tính khác.
"Tiền bối... " Nhìn Cố Trường Sinh, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân cũng giật mình không thôi.
Hắn không biết người trước mắt là ‘người quen cũ’.
"Về sau ngươi đi theo vị tiền bối này đi." Hồng Thác Lang nói với Thái Thượng Tiểu Đạo Quân, chuyển nhượng người hầu này cho Cố Trường Sinh.
“Chào tiền bối!”
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân vái chào Cố Trường Sinh, trong lòng hơi có chút thấp thỏm.
Hắn cho rằng, vị tiền bối này có chút cô quạnh hờ hững, lạnh lùng, không biết kế tiếp sẽ phát sinh cái gì.
Sưu hồn?
Nhìn ngó ấn ký nguyên thần?
Cố Trường Sinh gật đầu, ánh mắt rất bình tĩnh.
Hắn tự nhiên sẽ không để mối họa này ở lại Dị Vực.
Đương nhiên, hắn cũng sẽ không mang Thái Thượng Tiểu Đạo Quân về Tiên Vực.
Đạo Gia bên Tiên Vực tuyệt đối sẽ không cho phép hắn giết Thái Thượng Tiểu Đạo Quân.
Vì vậy, cách tốt nhất là tranh thủ còn ở Dị Vực, tìm phương pháp giải quyết Thái Thượng Tiểu Đạo Quân.
Nhưng ngay lúc này, sinh linh trẻ Đế Tộc lại lần nữa mở miệng, vẻ mặt có chút bất mãn nói:
“Khoan đã, Đế Tộc chúng ta cũng rất có hứng thú với thiên kiêu Tiên Vực này, hay là giao hắn cho gia tộc chúng ta trước, nghiên cứu xong mới trả lại Hồng Thác bộ tộc.”
Sinh linh nữ giới mọc lông phượng đồng ý nói:
"Khó khăn lắm mới bắt được thiên kiêu bên Tiên Vực, chắc hẳn Cổ Tổ của chúng ta cũng sẽ có hứng thú."
Hai người nhìn nhau một cái, đều rất là động lòng.
Nếu như có thể mang Thái Thượng Tiểu Đạo Quân về Đế Tộc thì chắc chắn là công lớn.
Lỡ như Cổ Tổ vui vẻ ban thưởng cho vài món pháp khí thần thông thì đủ để bọn họ hưởng thụ nửa đời sau.
"Xem ra Đế Tộc thật sự muốn nhúng tay chen ngang, nhưng cũng bình thường, dù sao là thiên kiêu kỷ nguyên bên Tiên Vực.”
"Ai đều sẽ cảm thấy hứng thú."
"Chuyện này xử lý không tốt sẽ đắc tội Đế Tộc.”
Trên yến hội, nhiều Cổ Tổ Chân Tiên cảnh đều lộ vẻ hứng thú dào dạt.
Hồng Thác Lang và Hồng Thác Lôi nhíu chặt chân mày.
Bọn họ che đậy hơi thở trên người Thái Thượng Tiểu Đạo Quân cũng có một phần vì nguyên nhân này.
Đế Tộc cực kỳ bá đạo.
Dù sao sau lưng bọn họ là Vương Tộc thành danh lâu năm, chẳng cần kiêng dè cái gì.
"Ca ca... " trong mắt Hồng Thác Lang lóe tia sáng tức giận, mở miệng nói, rất bất mãn với hai tên sinh linh Đế Tộc.
"Chuyện này, chúng ta không tốt ra mặt." Hồng Thác Lôi phất tay, nét mặt rất nghiêm túc, trong mắt lấp lóe từng lũ Hỗn Độn lôi quang.
Thân là chủ nhân của tiệc cưới, nữ nhi của U Long Vương, U Mặc Công Chúa ra mặt.
Giữa hai chân mày của nàng mọc vảy rồng, khuôn mặt tinh xảo, hiển nhiên quen biết hai sinh linh trẻ của Đế Tộc.
Nàng dịu giọng nói với Hồng Thác Lôi:
“Lôi, hay là giao người này cho Đế Tộc xử lý trước đi.”
"Tiền bối, việc này... " Nghe vậy, Hồng Thác Lôi cười gượng gạo, dáng người cao lớn lượn lờ một chút Hỗn Độn Chân Lôi, giống như một ngọn Ma Sơn đứng sừng sững ở này, khí huyết cuồn cuộn, nhưng không dám đắc tội Đế Tộc.
Cố Trường Sinh nhướng mày.
Lúc này, hắn tự nhiên không thể nào đưa Thái Thượng Tiểu Đạo Quân cho Đế Tộc.
Một mặt là vì ấn ký trên người Thái Thượng Tiểu Đạo Quân căn bản không thể nào ngăn trở Tiên Đế.
Lúc đó nhiều bí mật trên người hắn sẽ lộ ra, trong đó thậm chí liên quan một số bí ẩn của Tiên Vực.
Thứ hai là Cố Trường Sinh quyết trừ bỏ Thái Thượng Tiểu Đạo Quân.
Rất nhiều người lộ vẻ xem kịch.
Tuy rằng cảm giác Cố Trường Sinh rất thần bí cổ xưa, thực lực cường đại, nhưng ở trước mặt Đế Tộc cũng tỏ ra vô cùng nhỏ bé.
Tiên Vương đối diện Đế Tộc mà còn phải hết sức khách khí.
Chuẩn Tiên Đế nâng tay lên, hủy diệt Tiên Vương như nghiền con kiến, không có bất cứ khó khăn.
Chớ nói chi Xi Tộc là Tiên Đế bộ tộc, quyền thế ngập trời, ở trên đỉnh Dị Vực.
Sinh linh Đế Tộc thản nhiên nói, mang theo coi thường và cao cao tại thượng:
“Chờ chúng ta nghiên cứu tên này xong sẽ trả lại cho Hồng Thác bộ tộc, đến lúc đó xử lý như thế nào như vậy tùy các ngươi."
Tên của hắn là Xi Vũ, chỉ có thực lực Đại Đế cảnh hậu kỳ.
Hắn ỷ vào thân phận Đế Tộc, những người có mặt tại đây không dám coi thường và dây vào.
"Tiền bối... " Hồng Thác Lang bất đắc dĩ, cũng đành phải khuyên nhủ, không muốn đắc tội với bên nào.
Ánh mắt Cố Trường Sinh hờ hững mà sâu thẳm, nói:
“Vậy tức là các ngươi muốn đổi ý đúng không?"
Hồng Thác Lôi khẽ thở dài:
“Xin tiền bối thứ lỗi, việc này chúng ta cũng rất bất đắc dĩ, Đế Tộc mở miệng, không có dám từ chối."
Cố Trường Sinh nhìn hắn một cái:
“Để ta xử lý được chứ?”
Hồng Thác Lôi không muốn vì chuyện này đắc tội Cố Trường Sinh, không cách nào lộ vẻ do dự, tiếp đó gật đầu.
“Việc này không có chỗ cho ngươi lựa chọn.
Xi Vũ liếc Cố Trường Sinh một cái, trong Dị Vực không ai dám không nể mặt Đế Tộc.
Cường giả cực kỳ thần bí này dù mạnh đến đâu thì chẳng lẽ dám chống đối Đế Tộc?
Sinh linh Đế Tộc nữ giới ánh mắt khinh thường nói:
“Tiền bối hãy giao sinh linh Tiên Vực này cho chúng ta trước đi.”
“Biến!” Nhưng Cố Trường Sinh vẻ mặt lạnh lùng, đơn giản mà dứt khoát thốt ra một chữ.
"Ngươi nói cái gì?"
Xi Vũ và sinh linh Đế Tộc nữ giới kia sầm mặt xuống.
Mọi người đều có chút khiếp sợ.
Vị tiền bối này nói như vậy không sợ chọc giận Đế Tộc?
To gan quá!
"Còn muốn lão phu lặp lại một lần sao?" Cố Trường Sinh vẻ mặt rất lạnh lùng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận