Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 650 - Uy hiếp tứ phương, trùm rút đi, hiển lộ chân dung

Nhưng bây giờ, bọn họ không khỏi sinh ra một loại cảm giác vô lực và kinh sợ.
Thế gian này thật sự có thiên kiêu như vậy sao?
"Sao có thể như thế..."
"Yêu nghiệt này từ đâu tới, thế mà thái quá đến loại trình độ này."
Huyết Vô Thường, Thi Cốt Vương đang chém giết với Hư Bà Bà cũng thay đổi sắc mặt, trong lòng tim đập nhanh, lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ.
Nam nhân thần bí đột nhiên xuất hiện này, thực lực khiến bọn họ rất kiêng kỵ.
Chuyện hôm nay rất hiển nhiên lần nữa nằm ngoài dự đoán của bọn họ, không ngờ sẽ phát triển như vậy.
Đạo hạnh của Hư Bà Bà thâm hậu, dù đã bị thương nặng nhưng trong chốc lát khó mà giết chết.
Một khi nam nhân thần bí kia gia nhập vào cuộc chiến, tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến kết quả hôm nay.
Đều là trùm Tiên Vương, muốn chém giết nhau là điều vô cùng khó khăn, không chiến vạn năm thì đừng mơ có thể phân ra thắng bại.
Vừa nghĩ đến đây, sắc mặt của bọn họ thay đổi lúc xanh lúc trắng, trong lòng có ý định rút lui.
"Ha ha, đa tạ ân đạo hữu cứu nguy."
Cảnh tượng này khiến Hư Bà Bà cười to, tâm trạng thông suốt, trên gậy đầu rồng có hàng ức vạn hà quang, bùng nổ lực lượng Càn Khôn khủng bố, đánh bay Huyết Vô Thường, lòng yên ổn, sống sót sau tai nạn.
Cố Trường Sinh vừa ra tay thì nàng biết ngay thực lực của hắn không đơn giản, dễ dàng tiêu diệt một vị Tiên Vương đỉnh cao.
Dù là nàng cũng làm không được nhanh như vậy.
Thực lực của nam nhân thần bí này phỏng chừng cao hơn cả nàng.
Cố Trường Sinh vẻ mặt thản nhiên, hơi gật đầu, đứng sừng sững trên hư không, Hỗn Độn Tiên Quang chảy xuôi trên áo trắng, tựa như một vị tiên tổ cái thế.
Đối với hắn, việc giết chết một vị Tiên Vương tuyệt đỉnh cũng không có gì đáng để đắc ý.
Nhưng những Tiên Vương khác không nghĩ như vậy, sắc mặt trắng bệch, trong lòng sinh ra sợ hãi.
Nhất là thấy Cố Trường Sinh bảo vệ nữ nhân đang độ Thành Đạo Kiếp thì càng muốn rút lui, không muốn tiếp tay làm việc xấu, sợ bỏ mạng ở đây.
Bọn họ đều là nhân vật sống vô số năm, thân làm Tiên Vương, tung hoành vô địch bên trong một phương vũ trụ, nhìn xuống hàng ức vạn sinh linh, cường đại đến khó tin.
Nhưng so với nhân vật mạnh mẽ ở trước mắt này, bọn họ cũng phải cúi đầu.
Sau đó, nhóm Tiên Vương bắt đầu lặng lẽ rời khỏi chỗ này, không muốn nhúng tay vào, để tránh khỏi rước họa vào thân.
Bọn họ cũng không ngốc, nữ Tiên Vương đã bỏ mạng là ví dụ tốt nhất, trừ phi có thủ đoạn càng mạnh hơn, bằng không thì tốt nhất không nên dính vào.
Ánh mắt của Cố Trường Sinh quét qua, rất lạnh nhạt và bình tĩnh, không quản những người này, hắn đã có tác dụng uy hiếp, cam đoan Tần Khanh Khanh độ kiếp sẽ không bị làm phiền.
"Lui."
Lúc này, Thi Cốt Vương và Huyết Vô Thường liếc nhau, mặc dù có chút không cam lòng, nhưng cũng không có sự lựa chọn nào khác.
Vốn Hư Bà Bà ngày hôm nay rơi vào tình huống tuyệt vọng, nhưng bọn họ bây giờ chỉ có thể rút lui.
Nam nhân thần bí này có thủ đoạn khó lường, bọn họ thật sự không muốn tùy tiện trêu chọc vào.
Bọn họ rất tiếc mạng, không muốn mạo hiểm tính mạng.
Oong!
Huyết Vô Thường xé rách vũ trụ nơi này, rời khỏi Giới Hải, đi tới nơi khó lường, lấy tốc độ cực nhanh bỏ chạy, không ai có thể tìm thấy.
Thi Cốt Vương cũng phá vỡ Giới Hải, rơi xuống biển, nó là thi cốt Tiên Vương thành đạo, trải qua vô số năm tiêm nhiễm, có thể vượt qua sâu trong Giới Hải, trốn vào trong đó.
Trùm Tiên Vương muốn rời đi, không ai ở đây có thể ngăn lại, Cố Trường Sinh hiện tại cũng không thể, nhưng hắn không có ý định ra tay.
Dù hắn có nắm chắc chiến thắng một người trong đó thì cũng không cách nào tiêu diệt được, càng đừng nói tới còn tên khác.
Hắn đúng là có sức chiến đấu Tiên Vương hàng đầu, nhưng cấp bậc sinh mệnh của bản thân vẫn chưa đạt tới trình độ này, về mặt nhiều thủ đoạn thì vẫn có chút chênh lệch so với trùm Tiên Vương.
Trong nháy mắt, phụ cận Giới Hải yên tĩnh trở lại, ngoại trừ thiên kiếp lôi quang trùng điệp tràn ngập thì đã nhìn không thấy sinh linh nào khác.
"Bây giờ hắn đã cường đại đến loại trình độ này..."
Tần Khanh Khanh từ thủ đoạn vừa rồi đã nhận ra thân phận của Cố Trường Sinh, không khỏi ngẩn ngơ, hắn thật sự quá mạnh mẽ, một người mà đã chấn nhiếp những Tiên Vương khác ở nơi này.
Nhưng nàng không có thời gian ôn chuyện, toàn lực ứng đối với thiên kiếp khủng bố trên đỉnh đầu, áo xanh bay phần phật, không linh xuất trần, tóc đen bay lượn, tựa như một vị Nữ Đế cái thế.
Biển sét mênh mông cuồn cuộn, trong hư không dâng lên Tiên Quang, tràn ngập vùng trung tâm vũ trụ này, khiến phía trên Giới Hải rung chuyển không ngừng.
Nàng ho ra máu, nhưng ánh mắt rất rực rỡ, mang theo thần ý, đang toàn lực đối kháng, không muốn lãng phí sư phụ vì mình tranh thủ cơ hội này.
Thành Đạo Kiếp của Tần Khanh Khanh rất khủng bố, hư không xuất hiện lôi quang, thiên vạn thần huy nở rộ, rực rỡ mà sáng lạn, trừ khử hết thảy lực lượng quỷ dị.
Đây là Đại Đế Kiếp của nàng, chỉ có bản thân nàng mới có thể vượt qua.
Thiên cơ bên Giới Hải hỗn loạn, đại đạo quy tắc mờ nhạt, nhưng khiến bọn họ thấy được hy vọng thành đạo.
"Cảm tạ ân của đạo hữu, không biết đạo hữu xưng hô như thế nào?" Hư Bà Bà một bên khôi phục thương thế, một bên đi tới bên cạnh Cố Trường Sinh, dò hỏi.
Nàng rất tò mò, từ giọng nói của Cố Trường Sinh thì hẳn là tuổi còn trẻ, không giống tồn tại sống vô số năm như bọn họ, khó nén loại hơi thở cổ xưa này.
"Cố gia, Cố Trường Sinh."
Cố Trường Sinh hơi gật đầu, lộ ra hình dáng, không giấu giếm thân phận của mình.
Dù sao rất nhanh hắn sẽ trở về ba nghìn Đạo Vực, đến lúc đó tất cả thế lực đều sẽ biết được.
"Đạo hữu thế mà là vị truyền nhân Cố gia kia?"
Hư Bà Bà khiếp sợ, trong lòng nhấc lên sóng lớn.
Dù sao Cố Trường Sinh và Tần Khanh Khanh cùng thế hệ người trẻ tuổi, tuy hồi trước đã biết hắn đã thành đạo.
Nhưng điều Hư Bà Bà không ngờ nhất là, thực lực của Cố Trường Sinh đã đạt đến tình trạng như bây giờ, địa vị ngang hàng với nàng, khiến lòng nàng khó mà bình tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận