Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 652 - Ôn chuyện, hắn vẫn là hắn, trở về Tiên Vực, rời đi Giới Hải (2)

Khi đó nàng linh động hoạt bát, mang theo ranh mãnh, tựa như tinh linh trong thiên địa, lúc cười lên sẽ lộ ra hai lúm đồng tiền và hai chiếc răng khểnh.
Nhưng bây giờ nàng an tĩnh mà xinh đẹp tuyệt trần, ánh mắt như nước, đã trưởng thành hơn nhiều, thành thục rất nhiều.
Rõ ràng có nhiều lời muốn nói, lại tựa như có một tầng ngăn cách không nhìn thấy.
Hư Bà Bà hơi hắng giọng một tiếng, rời đi, cho hai người trẻ tuổi mới gặp lại này có cơ hội ôn chuyện.
Tần Khanh Khanh đỏ mặt, bị Cố Trường Sinh nói như thế thì nhớ lại chuyện xấu trước kia.
Chính mình lúc đó còn rất to gan nói rằng bản thân là vị hôn thê của hắn, sợ hắn ra tay ác với mình.
Trong nháy mắt, mấy vạn năm đã trôi qua.
"Ngươi bây giờ đã mạnh như vậy, ta vốn tưởng rằng có thể đuổi theo bước chân của ngươi, nhưng lại cách ngươi càng ngày càng xa." Tần Khanh Khanh nhỏ giọng nói, giọng nói nhẹ nhàng, giống như không có sức.
"Nàng bây giờ cũng rất mạnh, trở thành một vị Nữ Đế, vô địch tứ hải." Cố Trường Sinh cười cười nói: "Phải rồi, lúc đó không phải nàng đã nói muốn tự mình lấy về thứ này sao?"
Tần Khanh Khanh nhìn một vật bỗng nhiên xuất hiện trong tay hắn, sắc mặt lập tức đỏ lên, khó có thể giữ bình tĩnh, lườm hắn một cái, không nhịn được nghiến răng nói: "Ngươi..."
Nhiều năm cõi lòng bình tĩnh tu hành, hiện giờ căn bản không bình tĩnh nổi nữa.
Cố Trường Sinh vẫn có thể khiến nàng tức giận chỉ bằng một câu nói.
"Ngươi trả lại cho ta."
Tần Khanh Khanh sắc mặt ửng đỏ, chu cái miệng nhỏ, một hơi cướp đi, nhưng nghĩ đến Cố Trường Sinh thế mà giữ lâu như vậy, trong lòng sinh ra chút vui vẻ.
Cuộc trò chuyện thổi tan ngăn cách và lo âu nặng nề vừa rồi.
Mặc dù Cố Trường Sinh đã rất mạnh, nhưng hắn vẫn như trước, chưa từng thay đổi.
Sau đó hai người rời khỏi Giới Hải, rời đi đê đập thế giới, cất bước sóng vai đi trong trung tâm vũ trụ, tựa như một đôi thần tiên bích nhân.
Tần Khanh Khanh dịu dàng nhẹ giọng, kể lại những chuyện từng trải trong những năm gần đây, bao gồm mấy chuyện trước kia như sau lễ trưởng thành của Cố Trường Sinh, nàng rời khỏi Cố gia, gặp được sư phụ, được nàng mang tới trung tâm vũ trụ rèn luyện tu hành.
Cố Trường Sinh cũng nói chuyện của mình cho nàng nghe, nhưng có nhiều chuyện không đề cập đến.
Nhưng như vậy cũng đã đủ khiến Tần Khanh Khanh trong lòng hoảng sợ, khó bình tĩnh, biết được hắn một đường đi tới, có được thực lực cường đại như bây giờ cũng là lẽ đương nhiên.
"Bây giờ ngươi vẫn chưa thành hôn sao?" Trong lúc đó, Tần Khanh Khanh đột nhiên hỏi câu này, khiến Cố Trường Sinh hơi ngạc nhiên, sau đó khẽ gật đầu.
"Vậy là tốt rồi." Tần Khanh Khanh cười vui vẻ, lộ ra đôi răng khểnh.
Sau đó, Cố Trường Sinh hỏi nàng có muốn theo hắn trở về hay không, hắn tới trung tâm vũ trụ tu luyện mấy vạn năm, thành tựu Tiên vị, đã tới lúc trở về gia tộc.
Tần Khanh Khanh vẻ mặt có chút do dự, sau đó lắc đầu nói:
"Bây giờ vẫn chưa được, ta còn phải đi theo sư phụ tu hành một đoạn thời gian, tuy hơi nhớ phụ mẫu, nhưng ta phỏng chừng phải qua một đoạn thời gian mới có thể trở về ba nghìn Đạo Vực."
Nàng mới thành đạo, còn rất nhiều điều huyền diệu khó hiểu liên quan đến Hư Không Thể cần Hư Bà Bà chỉ bảo.
Nàng rời khỏi gia tộc mấy vạn năm, nói không nhớ nhà thì không có khả năng, nhưng tu hành làm trọng, việc khác chỉ có thể xếp thứ hai.
Cố Trường Sinh gật đầu tỏ ra đã hiểu, ngược lại không nói gì nhiều.
Sau đó Hư Bà Bà đến đây, mang Tần Khanh Khanh đi, nàng mời Cố Trường Sinh vào phủ đệ của nàng trò chuyện, muốn thỉnh giáo một số chuyện, nhưng Cố Trường Sinh dùng lý do trong tộc có việc để từ chối.
"Trường Sinh đạo hữu, vậy có duyên gặp lại." Hư Bà Bà chắp tay.
Mặc dù Tần Khanh Khanh không xá, nhưng cũng biết bây giờ không phải là lúc bàn chuyện nhi nữ tình trường.
Nỗ lực tu luyện, tăng thực lực lên mới là chuyện quan trọng nhất.
Cố Trường Sinh hơi gật đầu, nhìn theo các nàng đi xa.
Sau đó, hắn xé mở vùng vũ trụ này, rời khỏi đê bá sát biên giới trở về ba nghìn Đạo Vực, chuẩn bị về tộc, có nhiều chuyện trọng đại muốn thương nghị cùng.
Cố Trường Sinh xé rách vũ trụ, từ Giới Hải vượt qua Tinh Không, thanh thế như vậy quá kinh người, hoàn toàn không có khả năng che giấu, chư thiên đều run rẩy.
Cả vùng vũ trụ đang rung chuyển, hàng ức vạn ngôi sao rung lắc như sắp rơi xuống.
Đây chính là uy thế của Tiên Vương, vô địch trong mảnh trung tâm vũ trụ này, có thể tuỳ tiện xóa sổ tất cả sinh linh, cường đại đến mức độ khó mà tin nổi.
Theo một ý niệm của Tiên Vương, chư thiên tinh đấu còn phát sinh dao động, càng đừng nói tới động tĩnh xé mở, vượt qua vũ trụ.
Giờ phút này, hầu như rất nhiều nhân vật mạnh mẽ ở ba nghìn Đạo Vực đều cảm nhận được, sắc mặt thay đổi.
Bọn họ vô cùng khiếp sợ, nhìn chằm chằm vũ trụ xa xôi.
"Chẳng lẽ là một vị lão tổ Tiên Vương trở về từ sâu trong vũ trụ?"
"Đây tuyệt đối là uy của Tiên Vương, không biết là Tiên Vương của bộ tộc nào, bây giờ chiến loạn không ngừng, ba nghìn Đạo Vực rung chuyển, nếu có lão tổ Tiên Vương tọa trấn thì tuyệt đối sẽ an toàn hơn nhiều."
Rất nhiều người đều đang suy đoán, dù sao có rất ít Tiên Vương được ghi lại trong ba nghìn Đạo Vực, ngoại trừ tổ địa có Tiên Vương tọa trấn, rất nhiều tồn tại đều đi tới trung tâm vũ trụ, tìm kiếm thời cơ đột phá.
Thanh thế hôm nay lớn như vậy, khiến bọn họ khó bình ổn nỗi lòng, muốn biết vị Tiên Vương kia ở tộc nào.
Thời kỳ đầu, ánh sáng thành Tiên chói lòa ở nơi sâu trong vũ trụ như phù dung sớm nở tối tàn.
Nhưng nó lại chiếu sáng chói lòa khắp ba nghìn Đạo Vực, rất nhiều tu sĩ đều biết có người thành Tiên.
Thành Tiên ở thời đại không thể thành Tiên, chuyện này vô cùng gian nan, khó có thể tưởng tượng.
Nhưng không thể nghi ngờ, đây tuyệt đối là vạn cổ đệ nhất Tiên, cường đại đến khó tin.
Rất nhiều tu sĩ đều cho rằng đó là Cố Trường Sinh thành Tiên, chỉ có hắn mới có thể đi tới một bước kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận