Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 686 - Quấy nhiễu trước vạn cổ, trải qua sông thời gian, đi tìm lịch sử ở trong đó (2)

Oong!
Mà tại thời điểm này, bên trong mảnh không gian chưa biết này, Cố Trường Sinh quát lớn, toàn thân dâng lên ánh sáng Hỗn Độn, tiên khí cửu sắc dâng trào.
Ngay cả mười đóa Đại Đạo Chi Hoa cũng rực rỡ nở rộ, dẫn động hơi thở luân hồi còn sót lại ở chỗ này.
Rào rào!
Một sông thời gian mơ hồ hiện lên, ban đầu còn rất mờ nhạt, không thấy rõ ràng, nhìn như tùy thời có thể biến mất.
Đây là sông thời gian của mảnh không gian này, vốn đã tan biến theo thế giới, tất cả trở về hư vô, không thể tìm được nữa.
Nhưng bây giờ lại bị Cố Trường Sinh dùng sức mạnh vô thượng hiển hóa luân hồi trong hơi thở còn sót lại ra ngoài.
Loại thủ đoạn này, trừ hắn ra, dù là một vị Chuẩn Tiên Đế tới đây cũng sẽ vô cùng tốn sức.
Quấy nhiễu trước vạn cổ, hiển hóa sông thời gian không tồn tại, đây vốn là hành vi nghịch thiên.
Cũng may Cố Trường Sinh có thể kiểm soát nhuần nhuyễn lực lượng Lục Đạo Luân Hồi, sau đó, sông thời gian này đã trải qua củng cố, bọt sóng dâng trào, tựa như những mảnh vụn thời gian.
Rất nhanh, Cố Trường Sinh tìm được tiết điểm thời gian, cất bước đi vào trong đó, định tiến vào sông thời gian.
Ầm bùm bùm!
Trong nháy mắt, sấm chớp đáng sợ nổ tung ở nơi này, nương theo tiếng vang trầm đục, Thái Sơ thần quang vĩnh hằng đang giáng xuống.
Lực lượng thời gian vô cùng bàng bạc bao phủ ở trên người hắn, nặng như hàng ức vạn quân, khó có thể chân chính đánh giá sức nặng của nó, Chân Tiên cũng sẽ trong nháy mắt bị nghiền thành huyết vụ.
Càng đừng nói tới còn có nhân quả to lớn đang đặt ở trên người hắn, như gông xiềng vững vàng khóa tứ chi, khó có thể di chuyển.
Khuôn mặt hắn trong nháy mắt trở nên mờ nhạt, ngay cả hai mắt cũng biến mất, bị sương mù dày đặc vô tận che giấu.
Thực ra hắn vốn không cần chịu đựng loại nhân quả đáng sợ này.
Chỉ cần đứng vững vàng ở tiết điểm này, quan sát một chỗ khác của sông thời gian thì sẽ có thể tìm ra một chút chân tướng.
Nhưng Cố Trường Sinh lại muốn đi ngược sông thời gian, tự mình đi một vùng không thời gian khác, truy tìm sự thật của thiên địa đại phá diệt đã bị chôn vùi.
Nhất là khi bước đi trong lịch sử mà lẽ ra từ lâu đã quay về hư vô, càng bị áp lực lớn hơn, vượt xa sông thời gian mà ngày thường hắn bước vào.
Đây hoàn toàn là chuyện khó có thể tin tưởng, sẽ dễ lạc mất phương hướng hoặc bị diệt ở trong đó.
Giờ phút này, Hồng Mông Ấn lơ lửng trên đầu Cố Trường Sinh, hồng tử khí rũ xuống.
Hỗn Độn Khí dâng trào, bao quanh thân thể hắn, hắn rời khỏi thời không này, chịu đựng áp lực lớn vô tận, đi tới tiết điểm thời gian đó.
Bọt sóng cuồn cuộn, áo trắng tung bay, Cố Trường Sinh đang nhanh chóng đi vào.
Thời gian ở dưới chân hắn thay đổi, sấm sét khủng bố nổ tung trên bầu trời, tựa như ánh sáng vĩnh hằng muốn tan biến tất cả, trong thoáng chốc, thần hồn của hắn run lên.
Long trời lở đất, quỷ khóc thần gào.
"Sao ta có thể lạc đường được chứ, thời đại của ta, là ở không gian xa xôi kia..."
Cố Trường Sinh khẽ nói.
Bên tai lần nữa nghe được rất nhiều thanh âm tu sĩ nhắc tới hắn, thanh âm tế tự, thanh âm dập đầu, giống như chúng sinh đang cùng nhau niệm tên thật của hắn.
Hắn thấy được chúng sinh vạn tướng của ba nghìn Đạo Vực, thần hồn vốn đã dao động lần nữa nguy nga như bàn thạch.
Hắn lần nữa cất bước, phớt lờ những cảnh tượng kinh khủng dọc đường đi, một bước nghìn vạn kỷ nguyên, ngưng tụ đường hầm thời gian, tiếp cận sông dài này.
Từ xưa đến nay, kẻ muốn nghịch thiên, kẻ muốn thay đổi lịch sử cổ đều tan biến trong thiên địa, không để lại bất kỳ ấn ký gì.
Bọn họ cuối cùng sẽ bị rất nhiều nhân quả quấn thân, đi hướng thất bại, hóa thành xương khô, hoặc là dọc đường bị đại thế thiên địa nghiền thành hạt bụi.
Từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể thay đổi cái gì.
Lịch sử cổ không thể thay đổi.
Cố Trường Sinh cũng biết đạo lý này.
Dù là trước đây, lúc hắn thành đạo, ba vị Chuẩn Tiên Đế nghịch sông thời gian tới chặn giết hắn, hay khi hắn chứng đạo Chân Tiên, dấu vết bàn tay đen lớn che giấu trên Thành Tiên Môn, đều là tồn tại không thuộc về không gian này.
Bọn họ mưu toan muốn đánh chết dị số là hắn, thay đổi tương lai, kết quả sau cùng gặp phải cắn ngược, bị rất nhiều nhân quả làm cho bị thương nặng, cuối cùng hoàn toàn thất bại.
Chính mình sống đến tương lai là chứng minh tốt nhất cho sự thất bại của bọn họ.
Bây giờ, Cố Trường Sinh đang mưu toan thay đổi đại thế thiên địa này, hắn tái hiện lịch sử cổ đã từng biến mất, muốn biết chân tướng của mảnh thiên địa này.
Điều này cần phải chịu đựng bao nhiêu nhân quả?
Thực ra hắn cũng không biết, rất có khả năng sẽ bỏ mạng.
"Rất nhiều nhân quả đều gia thân, bây giờ ta còn sợ gì nữa chứ."
Cố Trường Sinh vẻ mặt không thay đổi, đang nhanh chóng bước vào, trong nháy mắt trải qua nghìn vạn năm tháng kỷ nguyên, thời gian thay đổi, hàng ức vạn kỷ nguyên trôi qua.
Hắn rốt cuộc đã tới tiết điểm của thời gian này, đứng sừng sững ở sông thời gian, quan sát đoạn lịch sử cổ đã biến mất này.
Giờ này phút này, thiên địa xung quanh đều chịu ảnh hưởng, năm tháng ngừng trôi, thời gian bị đông lại, hết thảy tựa như bị giam cầm.
Rào rào!
Hư không run rẩy, tạo nên từng lớp chấn động, có bức hoạ cuộn tròn từ bên trong sông thời gian hiện lên, từng cảnh tượng hiển hóa trước mắt Cố Trường Sinh.
Hắn ẩn giấu ở sông thời gian, trải qua đoạn thời không này, cũng quan sát tất cả điều này.
Trong quá trình đó, hắn giống như một người đứng xem, thấy được Hỗn Độn khi chưa mở, sau đó thiên địa sơ khai, nhìn thấy sự ra đời của các cường tộc trong Tinh không.
Long Phượng Kỳ Lân, Nhân Ma Tiên Thần, đó là một thời đại huy hoàng còn hơn Tiên Vực hiện giờ.
Thần Ma đi lại trong thế gian, kẻ cường đại thì thành Tiên Vương.
Đó là chủng tộc mạnh nhất trong thiên địa, và cũng là những xác chết khổng lồ mà trước đó hắn đã nhìn thấy.
Thần Ma thống trị chư thiên, thành lập Thần Đình, Thần Ma đứng đầu chấp chưởng ba nghìn đại đạo, siêu thoát tất cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận