Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 739 - Thái Thượng Đạo Quân, lấy thân hóa đạo, thỉnh Thiên Đế mà đến

Sự tồn tại của Thái Thượng Đạo Quân đúng như Cố Trường Sinh suy đoán, vị này là hóa thân của đạo ở thời đại này.
Không có đại đạo, cũng không có Thiên Đạo.
Trong thiên địa chỉ có Thái Thượng Đạo Quân!
“Đây là đường siêu thoát lấy thân hóa đạo sao?”
Cố Trường Sinh vượt qua một đám kỷ nguyên, trong thời đại này hắn trông thấy nhiều cảnh tượng, đạo diễn biến, sinh ra, từ cuối thời đại nhìn hướng đầu bên kia.
Thậm chí nhìn thuở thiên địa mới mở, Hỗn Độn chưa phân.
Cố Trường Sinh lặng im.
Một thời đại diễn hóa, cũng từng như Tiên Vực trăm hoa đua nở, các loại bảo thuật, các loại pháp lưu truyền trong chư thiên vạn vực.
Mãi đến về sau, Cố Trường Sinh trông thấy một đạo nhân trẻ tuổi.
Đạo nhân trẻ tuổi kia là từ một lũ thanh khí thuở thiên địa sơ khai biến thành, thần dị phi phàm, không thể tả, muôn vàn đạo pháp, vạn loại thần thông đều đạt tới cực độ trong tay hắn.
Hắn tự xưng Thái Thượng, thôi diễn đạo pháp cho thời đại kia, sáng tạo hệ thống tu hành.
Trăm vạn năm, tu ra ánh sáng Chuẩn Tiên Đế.
Tám nghìn vạn năm, hắn thành tựu cảnh giới Tiên Đế, khai sáng trước vạn cổ bao la hùng vĩ.
Cố Trường Sinh cũng phải tán thán, loại thiên phú này đã có thể sánh ngang với hắn.
Cuối cùng, hắn trông thấy một con Thanh Ngưu chở đạo nhân trẻ tuổi này đi xa trong tử khí mênh mông che phủ.
Cố Trường Sinh rất quen thuộc con Thanh Ngưu này, thậm chí là gặp qua nhiều lần, không ngờ lai lịch của nó xa xưa đến thế.
Cố Trường Sinh muốn biết bọn họ đi đâu, nhưng cảnh tượng ở tiết điểm thời gian đó mơ hồ, liên quan đến sức mạnh to lớn không thể tả, dù đến gần sông dài thời gian cũng khó nhìn rõ.
Kế tiếp, Cố Trường Sinh tựa như u linh yên lặng xuyên qua thời đại kia.
Về sau, Cố Trường Sinh phát hiện đạo trong thiên địa biến mất, nên đến rồi cũng đến, hắc ám cuốn sạch, tẩy rửa buông xuống.
Thiên Đạo không hiển, đại đạo tan vỡ, Thanh Ngưu một mình trở về, chẳng thấy bóng dáng đạo nhân trẻ tuổi kia đâu.
"Nếu thiên địa vô đạo, hắn lấy bản thân hóa đạo... "
Cố Trường Sinh cảm thán, hơi hiểu ý tưởng của đạo nhân trẻ tuổi kia.
Hiển nhiên đạo nhân trẻ tuổi kia dự liệu được tương lai sắp phát sinh cái gì, hắn cùng Thanh Ngưu đi một nơi, có lẽ là chiến trường, cũng có lẽ là con đường phía trước.
Lần này đi không biết đường về, trong thiên địa chỉ để lại đạo do hắn biến thành.
Nhưng hắn cũng để lại hy vọng cho chúng sinh.
Nhiều thời đại trước vạn cổ, tất cả truyền thừa đều cắt đứt biến mất, chỉ có Đạo Tông luôn luôn kéo dài đến hiện tại, dù ở trong Tiên Vực hiện giờ cũng có rất nhiều hương hỏa.
"Cho nên, hấp dẫn ta đi đến nơi này là muốn khiến ta nhìn thấy tất cả điều này sao?"
Lúc này, Cố Trường Sinh bỗng nhiên mở miệng, nhìn về hướng hư không trước mắt, nơi này vốn là hình ảnh trước vạn cổ, sớm không còn tồn tại, hắn nhờ cậy sông dài thời gian mới có thể nhìn thấy tất cả điều này.
Nhưng Cố Trường Sinh khẳng định trong hư không trước mắt ẩn giấu những người khác, cũng giống như hắn tái tạo sông dài thời gian, tựa như u linh đến đây.
Trừ con Thanh Ngưu kia ra, Cố Trường Sinh không đoán được người nào có thủ đoạn như vậy.
Mang sinh linh hắc ám tới đây, lấy nàng làm mồi, hấp dẫn chính mình tiến đến?
Biểu cảm của Cố Trường Sinh rất bình thản, nhìn chăm chú mọi thứ trước mắt, hắn không muốn ra tay, chứ không thì với dao động hơi thở của hắn, tất cả cảnh tượng ở đây, thậm chí sông dài thời gian đều sẽ lại lần nữa vỡ toang.
“Dùng thủ đoạn ti tiện như vậy mời Thiên Đế đến, xin Thiên Đế khoan dung độ lượng tha thứ.”
Tùy theo âm thanh, trong hư không trước mắt, một con Thanh Ngưu xuất hiện, trong đôi mắt nhân tính hóa có tang thương, cảm khái, xin lỗi, đủ loại cảm xúc.
Cố Trường Sinh nhìn Ma Nữ được Thanh Ngưu cõng, trừ hôn mê ra không có gì đáng lo, biểu cảm không thay đổi.
Hắn nên đoán được từ lâu.
“Tính kế ta như vậy, ngươi muốn tìm cái chết sao?" Cố Trường Sinh lạnh lùng nhìn nó, tuy rằng con Thanh Ngưu này rất thần dị, có nhiều thủ đoạn kỳ lạ, nhưng hắn muốn giết nó không hề khó khăn.
"Lão Ngưu không có biện pháp, chỉ có thể ra kế dở này. Những năm gần đây, Lão Ngưu luôn hết lòng chỉ dạy cô nương tu hành, truyền thừa tất cả đạo của chủ nhân cho nàng.”
“Xin Thiên Đế nghĩ tình này mà tha thứ cho Lão Ngưu một lần.” Thanh Ngưu vô cùng thành khẩn nói, nếu không phải trên lưng còn cõng người, nó thậm chí muốn quỳ xuống trước Cố Trường Sinh.
Cố Trường Sinh nghe vậy thì im lặng, hắn tự nhiên nhìn ra Ma Nữ không bị sứt mẻ gì, thậm chí đã tu hành đến cảnh giới Chân Tiên, trên người nàng có đạo uẩn kỳ lạ, giống hệt như pháp của đạo nhân trẻ tuổi mà hắn trông thấy.
Cố Trường Sinh khẽ thở dài, hỏi:
“Ngươi có mục đích gì?”
Thanh Ngưu nghe lời Cố Trường Sinh nói thì kích động lên, nó làm nhiều như vậy, thậm chí không tiếc dạy dỗ Ma Nữ lâu như thế cũng chỉ vì khiến Cố Trường Sinh nợ một nhân tình.
Từ mấy chục vạn năm trước Thanh Ngưu đã nhìn ra Cố Trường Sinh tương lai nhất định đi đến một bước như chủ nhân của nó, thậm chí không dừng lại ở đó, bởi vì nhiều quỹ tích của Cố Trường Sinh loáng thoáng giống với chủ nhân của nó.
Thanh Ngưu đi theo chủ nhân một đường đi đến, từng chứng kiến quá nhiều, càng thấy tận mắt nhiều chân tướng của thiên địa này, đi qua một đám luân hồi, trông thấy rất nhiều người kinh tài tuyệt diễm.
Chỉ riêng thiên tư của hai người tuyệt đối là chói sáng nhất trước vạn cổ, thậm chí là sau vạn cổ, nhưng chủ nhân của nó bởi vì sự lựa chọn cuối cùng, lấy thân hóa đạo, tính toán ngăn cản hết thảy.
Dù sao năm đó, trước khi tổng tẩy rửa buông xuống, chủ nhân của nó có thể lựa chọn một mình rời đi, bỏ lại thế giới sinh ra mình, nhưng chủ nhân không làm như vậy.
Cuối con đường đó có nhiều người đi trước gục ngã, nhiều người để lại dấu vết trên đường, đó đều là chí cường giả ngày xưa của phương thiên địa này, nhưng không ai có thể phá vỡ lồng giam kia.
Có người bị vây khốn trong đó, có người bị lạc đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận