Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 84: Chí Tôn Tuổi Trẻ Kinh Hãi, Một Chưởng Vỗ Nát Hư Thần

Bà ta vung tay lên, trực tiếp hóa giải một kiếm này của Tô Tiểu Huyên.
Nếu không phải Cố Trường Sinh xuất thủ bảo vệ, dư uy một chưởng này có thể chấn vỡ Tô Tiểu Huyên.
Uy áp khí tức của lão bà này, rõ ràng là Hư Thần cảnh.
Hơn nữa còn không Hư Thần cảnh bình thường, mà đã bước vào cảnh giới này cực sâu!
Hư Thần cảnh hậu kỳ!
Khí tức của lão bà này rất cường đại, vừa xuất hiện đã khiến tất cả tu sĩ ở đây biến sắc.
Rất nhiều người nhận ra bà ta.
Chính là một vị khách khanh của Thanh Huyền tông.
Ngày thường có thù tất báo, cực kì bao che khuyết điểm.
Rất nhiều thế lực đều không muốn trêu chọc bà ta.
“Bái kiến Tích Hoa bà bà!”
Vốn dĩ trên mặt đám người Thanh Huyền tông còn có chút hoảng sợ, nhưng bây giờ lại nhìn thấy trụ cột dựa vào.
Vương Chung thở phào một cái, lộ ra nụ cười lạnh.
Đến Lý Thanh cũng suýt chút nữa đã chết trên tay thiếu nữ nhìn như yểu điệu kia.
Bọn họ đi lên, càng không phải là đối thủ.
Cũng không biết là thiên kiêu tuổi trẻ ở đâu ra, vậy mà chạy đi làm nha hoàn cho người khác.
Đáng tiếc hiện tại Tích Hoa bà bà tới, nàng ta có mạnh thế nào, cũng vô dụng.
Chênh lệch giữa Hư Thần cảnh và Khai Thiên cảnh, căn bản không đền bù được.
“Đa tạ bà bà cứu mạng.”
Đại hán khôi ngô Lý Thanh vội vàng nói, cảm giác tử vong giáng lâm vừa rồi khiến tâm thần hắn ta vẫn còn sợ hãi.
Cũng không phải hắn ta chủ quan.
Mà là thực lực của tiểu nha hoàn trước mắt này quá mạnh.
“Đúng là phế vật, đến một tiểu nha hoàn cũng không đối phó được.” Tích Hoa bà bà quét mắt nhìn hắn ta một cái, hừ lạnh một tiếng nói.
Sau đó, bà ta mới nhìn về phía Tô Tiểu Huyên đang không cam lòng và phẫn nộ.
Nếu như vừa rồi công tử không ra tay giúp nàng ta, nàng ta tuyệt đối sẽ bị thương nặng!
“Tiểu nha đầu, hôm nay nể tình công tử nhà ngươi, liền tha cho ngươi một mạng.”
Tích Hoa bà bà mở miệng nói, mang theo vẻ mặt như đang quan sát con kiến hôi, cao cao tại thượng và lơ đễnh.
Dù sao đắc tội với Thanh Huyền tông, không chết cũng phải rơi một lớp da.
Tô Tiểu Huyên vừa hành động như vậy mà không chết đã là ban thưởng lớn nhất đối với nàng ta rồi.
Hơn nữa.
Dưới cái nhìn của bà ta, thân phận của vị công tử áo rắng sau lưng Tô Tiểu Huyên chắc chắn bất phàm.
Có lẽ là đệ tử, hay là truyền nhân của một đại giáo nào đó.
Nhưng như vậy thì thế nào?
Bây giờ Thanh Huyền tông có một vị mới tấn thăng Thánh Nhân cảnh tọa trấn, ít nhất cũng có thể trấn áp tứ phương mấy chục vạn năm.
Cho dù các đại giáo khác có cường giả Thánh Nhân cảnh.
Cũng dùng làm nội tình tồn tại, sẽ không dễ dàng xuất thế.
Đừng nói đến phía sau bọn họ còn có Thanh Huyền đạo trường nữa.
Cho dù là một vài thế lực bất hủ cũng phải nể mặt bọn họ một chút!
Tổng hợp nhiều nhân tố như vậy.
Tích Hoa bà bà cho rằng chỉ cần Cố Trường Sinh không ngốc, sẽ biết phải làm sao.
“Ngươi...” Tô Tiểu Huyên tức giận không nhịn được, giống như nàng ta sống sót là được bố thí vậy?
Hơn nữa, còn nể mặt mũi của công tử?
Bà ta lấy tư cách gì mà nói như vậy chứ?
“Quả nhiên Thanh Huyền tông vẫn bá đạo như trước, xem ra hôm nay chắc chắn bọn họ sẽ cầm được tảng đá kia rồi. Hư Thần cảnh, đó không phải tồn tại mà thế hệ trẻ tuổi có thể chống lại.”
“Cho dù là thế hệ trẻ tuổi trong thế lực bất hủ, đoán chừng cũng không có biện pháp.”
Nghe đến mấy câu này!
Mặc dù Tiểu Kiếm Tiên không cam lòng, nhưng cũng đành chịu, không có biện pháp.
Hiện tại, trừ phi hắn ta về sư môn mời sư trưởng đến đây.
Nếu không ai sẽ là đối thủ của Hư Thần cảnh chứ?
Phải biết đối phương vừa đưa tay đã có thể nghiền nát tất cả mọi người ở đây thành huyết vụ!
“Không ngờ cường đại như Hư Thần cảnh cũng lộ diện, vấn đề hôm nay sẽ sớm kết thúc...”
“Hư Thần cảnh đã vượt qua Kiếp Kiều, được lôi kiếp tẩy lễ, pháp lực ngập trời, động một chút có thể hủy núi diệt địa!”
Xung quanh chợ phố, một đám tu sĩ nghị luận ầm ĩ, không thiếu tiếc hận.
Đương nhiên trong mắt rất nhiều người vẫn còn lấp lóe, cảm thấy chuyện sẽ không đơn giản như vậy.
Bởi vì vẻ mặt của vị công tử áo trắng kia vẫn nhàn nhã như cũ, chắc hẳn có chỗ ỷ vào.
“Bà bà, thực lực của nha đầu này không tệ, không bằng bắt về làm nha hoàn cho ta đi, gieo xuống nô ấn cho nàng ta, nàng ta sẽ không dám phản kháng.”
Lúc này!
Vương Chung đột nhiên mở miệng nói, trong mắt mang theo một cỗ hận ý.
Thù sư muội bị tổn thương còn chưa báo đâu!
Cứ như vậy buông tha đối phương, hắn ta không cam tâm.
Lúc này, vị nữ tử Diệp Lâm mỹ mạo kia cũng ung dung tỉnh lại.
Nửa cánh tay bị phế, nhìn thấy Tích Hoa bà bà, lập tức khóc lóc kể lể không thôi.
“Chuyện hôm nay, sợ là không thể bỏ qua được.”
Diệp Hiên nhìn một màn này, cắn răng, nhưng vẫn kiên định ngăn trước mặt hai người.
“Tích Hoa bà bà, gia gia của ta là...”
Hắn ta chuẩn bị nói ra tên gia gia mình, để Tích Hoa bà bà cho chút thể diện, như vậy coi như xong.
Đáng tiếc!
Tích Hoa bà bà căn bản không thèm để ý, ánh mắt mang theo lãnh ý, quét mắt nhìn hắn ta một cái, cười lạnh nói,
“Lão phụ chẳng quản gia gia của ngươi là ai, tránh ra, không cần xen vào chuyện bao đồng.”
“Tiểu nha đầu, nghe thấy không, hôm nay cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là gieo xuống ấn nô, mặc thiếu gia nhà ta phân công, hoặc là chết!”
“Chính ngươi lựa chọn đi!”
Tích Hoa bà bà rất bá đạo, mang theo đương nhiên và không thể nghi ngờ.
Gia gia của Vương Chung là cường giả của Thanh Huyền tông có tư cách bước vào cảnh giới Bán Thánh nhất.
Cho nên bà ta rất thiên vị Vương Chung.
“Phi, thật sự không cần mặt mũi mà, bà già không cần mặt sao? Loại lời này cũng nói được.” Tô Tiểu Huyên tức giận mắng to, bên cạnh rất nhiều tu sĩ cũng không nhìn được.
Người của Thanh Huyền tông thật bá đạo cuồng vọng.
“Có ý tứ, tuổi đã cao, sống như chó vậy.”
Trên mặt Cố Trường Sinh lộ ra vẻ nghiền ngẫm, ánh mắt rơi vào người Tích Hoa bà bà, giống như muốn nhìn xem bà ta còn muốn nhảy nhót thế nào....
Nhiều năm như vậy, chưa từng có ai có dũng khí ngỗ nghịch mình, đừng nói là chửi mình.
Nghe thấy lời này của Tô Tiểu Huyên, nụ cười lạnh trên mặt Tích Hoa bà bà lập tức biến mất, lộ ra âm lãnh.
“Tiểu nha đầu, quả nhiên không biết sống chết. Cho ngươi đường sống không chọn, nhất định phải tuyển một đường chết, ngươi cũng đừng trách lão phụ!”
“Xin bà bà báo thù cho Lâm nhi sư muội!”
Đám đệ tử còn lại của Thanh Huyền tông nhao nhao hô lên, trên mặt mang theo khoái ý và căm phẫn.
Giống như người bị khi dễ là bọn họ vậy.
Tích Hoa bà bà xuất thủ!
Một chưởng vừa ra, giống như cối xay diệt thế một phương, mang theo thần uy đáng sợ!
Các tu sĩ xem náo nhiệt ở xung quanh cùng biến sắc.
Trong lầu các kia, mấy vị trẻ tuổi cũng nhướng mày.
“Thanh Huyền tông đúng là quá đáng... Một vị cường giả Hư Thần cảnh hậu kỳ, vậy mà xuất thủ với một thiếu nữ, truyền đi cũng mất mặt Thanh Huyền đạo trường.”
Nam tử nho nhã nhẹ nhàng lắc đầu nói, dáng vẻ coi thường chuyện này.
“Cường giả Hư Thần cảnh, đó đã không phải thế hệ trẻ tuổi có thể địch.”
“Như vậy, cường giả sau lưng vị công tử áo trắng kia chắc chắn sẽ hiện thân, như vậy có thể phỏng đoán lai lịch của hắn.”
Trong mắt bọn họ, mặc dù nam tử áo trắng kia thần bí, không hề xuất thủ.
Nhưng chắc chắn sẽ không phải đối thủ của cường giả Hư Thần cảnh!
Thế hệ trẻ tuổi, ít nhất đến bây giờ còn chưa truyền ra tin tức như vậy!
“Nhưng nghe nói thời gian trước Hạ huynh đã giao thủ mấy chiêu với một vị cường giả Hư Thần cảnh, sau đó toàn thân trở ra.”
“Không biết chuyện này, là thật hay giả?”
Hắn ta đột nhiên mở miệng đề cập đến một chuyện khác.
So với “Chuyện nhỏ” bên ngoài, rất hiển nhiên hắn ta còn coi trọng chuyện này hơn.
Đến vị nữ tử đeo khăn che mặt kia cũng thu ánh mắt từ bên ngoài lại, quay đầu nhìn về phía nam tử họ Hạ bên cạnh.
Bọn họ là Chí Tôn trẻ tuổi, so với Lý Thanh Hoàn Nhất cảnh mạnh hơn rất nhiều.
Nhưng đối mặt với Hư Thần cảnh, vẫn không có phần thắng.
Cho nên đối với tin đồn này, mấy người cũng rất xem trọng.
“Lúc ấy may mắn thôi, vị cường giả Hư Thần cảnh kia bị thương, căn cơ rút lui, rất khó duy trì tại Hư Thần cảnh, nhiều lắm xem như là Hoàn Nhất cảnh cửu chuyển đỉnh phong thôi.”
Nam tử họ Hạ đầu nói.
“Thì ra là thế.” Mấy người thở phào nói.
“Cái gì...”
Lúc này!
Đã thấy một người bên cạnh lên tiếng kinh hô, đôi mắt trừng lớn, chén trà trong tay loảng xoảng một tiếng rơi trên mặt đất, đứng lên.
“Xảy ra chuyện gì?”
Bọn họ tò mò nhìn sang, trên mặt cũng tràn đầy hoảng sợ đứng lên, đôi mắt trợn tròn, tóc dựng đứng, không thể tin được.
“Sao có thể...”
“Một... Một chưởng vỗ nát Hư Thần Cảnh?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận