Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 619 - Dự định xông Cửu Thiên, ý của Tô Huyên, điều kiện vào Cố gia (2)

Có Hôi Lão trấn giữ Sơn Hải thành, Dị Vực muốn thành công phá ải ít nhất cần vài Chuẩn Tiên Đế ra tay mới được.
Giải quyết xong việc Táng Đế và Hoành Đế, phỏng chừng Cố gia Nhị Tổ, Tam Tổ cũng sẽ đi Sơn Hải thành.
Chuyện này liên quan sống còn của Sơn Hải thành.
Không có người dám sơ ý.
Bên Dị Vực trừ Chuẩn Tiên Đế ra còn có Tiên Đế trấn giữ.
Thực lực đỉnh cao của hai bên không ngang bằng.
Đặc biệt bên ba nghìn Đạo Vực, rất nhiều thế lực nhận hao tổn rất lớn trong đại chiến trước kia.
Cổ Tổ, Tiên Vương trong tộc đều chết trong chiến tranh.
Thật ra, việc này người trong ba nghìn Đạo Vực đều biết, không xem như bí ẩn.
Xương khô ngoài Sơn Hải thành đều là tiền bối tiên liệt năm xưa thủ hộ ba nghìn Đạo Vực để lại.
Bao gồm Cố gia cũng có rất nhiều tộc nhân bỏ mạng ở nơi đó.
Dị Vực một khi công phá Sơn Hải thành, tất cả sinh linh bên ba nghìn Đạo Vực hoặc là hóa thành xương khô, hoặc là trở thành phó tòng của Dị Vực, sống không bằng chết.
"Đúng rồi, tế đài cổ của Dị Vực ở đâu?"
Cố Trường Sinh bỗng nhiên nhớ ra truyền tống trận do Dị Vực xây dựng.
Xây từ tinh hoa thi hài Tiên Vương, ổn cố không gian, có thể cho Chuẩn Tiên Đế đến đây.
Nếu không phá hủy nó sẽ là tai họa ngầm rất lớn cho ba nghìn Đạo Vực.
Tô Huyên trả lời:
“Trong khi ngươi luyện hóa Lục Đạo Diệu Căn thì nó đã bị tộc lão của Cố gia các ngươi hủy rồi.”
"Như vậy thì tốt rồi."
Cố Trường Sinh trong lòng hơi thở ra.
Như vậy là trong những ngày tiếp theo, hắn có thể chuyên tâm tăng lên thực lực của mình.
Đã từng được đến Tiên Nguyên sớm bị luyện hóa hết.
May mắn tu vi của hắn bây giờ đã đến Nhân Đạo đỉnh cao, đã tới lúc lần mò con đường Tiên Đạo.
Tuy Tiên Môn không hiện thế, nhưng Cố Trường Sinh không muốn chờ tới lúc đó.
Theo như ghi chép của Thái Hư Thần Tộc, từ mấy vạn kỷ nguyên trước Tiên Môn đã quay về với trời, không có tộc quần nào đủ sức chấp chưởng.
Cho nên ở kỷ nguyên này, Tiên Môn xuất hiện rất mơ hồ.
Điều duy nhất xác định là trong kỷ nguyên này, tất cả thành đạo giả đều có hy vọng thành Tiên.
Trên Phi Tiên Tinh thần bí sẽ hiện ra phi tiên cực quang, tiếp dẫn tất cả tu sĩ đường tranh Tiên.
Đối với tu sĩ đã thành Tiên, trong Tiên lộ vẫn có cơ duyên vô tận, có thể khiến tu vi của họ tiến bộ thêm.
Không cần ngẫm nghĩ, vào lúc đó sẽ phát sinh va chạm kịch liệt, chư Hoàng nổi lên, Đại Đế tranh phong, đi cướp đoạt vị trí Tiên lộ.
Nhưng Cố Trường Sinh có tự tin trong cùng cảnh giới không ai tranh thắng được hắn.
Chân Tiên cũng không được.
Tiên Vực từ xưa để lại phương pháp, phải ở trong Tiên lộ mới có thể tu ra ánh sáng Tiên Đạo, thành tựu vị trí Chân Tiên được thiên địa tán thành.
Cố Trường Sinh có pháp của riêng mình, nhưng vẫn cần dùng pháp của Tiên Vực để xác minh.
“Ngươi quá sốt ruột, Phi Tiên Tinh ở trên Cửu Thiên, Tiên Môn chưa hiện, những thiên tai địa nan ở giữa chừng sẽ chỉ khiến ngươi thần hồn tiêu trừ."
Tô Huyên biết tính toán của Cố Trường Sinh, nhíu chặt chân mày.
Không ngờ hắn định cứng rắn xông Cửu Thiên.
"Việc này quả thực không vội, ta cảm giác tuy rằng tu vi đã đến Nhân Đạo đỉnh cao, nhưng ở vài mặt ta còn có thể tiếp tục tăng lên, đi đến đỉnh cao cực cảnh khác.”
Cố Trường Sinh nghe vậy chỉ là cười cười, trong lòng có tính toán riêng của mình.
Tô Huyên nhìn chằm chằm hắn, trên khuôn mặt tinh trí như tranh lộ vẻ nửa tin nửa không.
Thực lực hiện giờ của Cố Trường Sinh đã mạnh đến khó tin.
Trừ phi gặp phải Tiên Vương, nếu không thì không có người có thể đè ép hắn.
Hắn nói còn có thể tiếp tục tăng lên?
"Đúng rồi, về sau nàng hãy ở lại Cố gia đi."
Cố Trường Sinh vẫn cười tủm tỉm, tiện thể cho Tô Huyên bậc thang leo xuống, bổ sung thêm:
“Dù sao hiện giờ Cửu U Táng Thổ cũng bị hủy gần hết.”
Tô Huyên sâu thẳm nhìn hắn:
"Ngươi muốn khiến ta ở lại Cố gia cũng được."
Thêm một vị tồn tại Chuẩn Tiên Đế trấn giữ.
Bất cứ thế lực đều không thể nào từ chối, ngược lại sẽ cực kỳ kích động, toàn tộc đón chào, tiếp đãi bằng lễ tiết cao nhất.
Nàng biết Cố Trường Sinh có ý định này.
Nhưng nàng không thể để hắn thoải mái lừa mình vào Cố gia như vậy.
Thân là Chuẩn Tiên Đế, tốt xấu cũng muốn chút thể diện.
"Nàng muốn điều kiện gì?" Cố Trường Sinh cười hỏi.
"Còn chưa suy nghĩ kỹ." Tô Huyên nói.
"Vậy khi nào nàng suy nghĩ kỹ rồi, tùy thời có thể nói cho ta."
Cố Trường Sinh nhìn thẳng vào mắt Tô Huyên, mỉm cười ẩn ý nói:
“Chỉ cần ta có thể làm được điều kiện của nàng thì ta sẽ đồng ý hết.”
Thời gian vội vàng, mặt trời mặt trăng luân phiên, thương hải thành tang điền, hồng nhan hóa xương khô.
Sông dài năm tháng cuồn cuộn, ba nghìn Đạo Vực cũng phát sinh biến hóa lớn, có lớp thiên kiêu mới sinh ra, cũng có nhân vật cổ xưa không chịu đựng nổi nữa, cuối cùng tọa hóa về với đất.
Dị Vực cùng ba nghìn Đạo Vực giao chiến cũng trở nên càng kịch liệt.
Ù ù!
Kèn tù và cổ xưa vang vọng trong vũ trụ, dưới Tinh Không.
Nó đúc từ chân giác của Cổ Chi Long Tộc, có thể kích động dũng khí của tu sĩ.
Các chiến thuyền to lớn như đúc từ hành tinh, tiên vụ cùng sương mù Hỗn Độn quấn quanh, lướt nhanh qua dưới Tinh Không.
Các cường tộc cùng đạo thống đều phái tộc nhân đi Sơn Hải thành tiếp viện, rậm rạp tu sĩ che lấp khung trời, trường hợp to lớn mà bao la hùng vĩ.
Những năm gần đây, tu sĩ lao tới chiến trường càng lúc càng nhiều.
Khi kèn tù và cổ xưa thổi lên, rất nhiều người đều dừng tu luyện, tự động tập kết.
Nhiều người trẻ tuổi muốn đi rèn luyện, tuy rằng sóng lòng trào dâng, nhưng cuối cùng đều bị đạo thống của các tộc quần ngăn ngăn lại, muốn cho bọn họ lớn lên đã.
Sơn Hải thành tuy rằng chiến sự căng thẳng, nhưng còn chưa đến mức khiến người trẻ tuổi tham chiến.
Bọn họ là tương lai, cũng là mồi lửa của ba nghìn Đạo Vực.
Dưới loại thế cục này, người không ngừng trưởng thành, cũng có người lựa chọn nhát gan đầu hàng, trong bóng tối quy thuận Dị Vực.
Cục diện trở nên phức tạp.
Ba nghìn Đạo Vực không hòa bình, cùng thế hệ ít tranh phong hơn.
Thời đại không có Cố Trường Sinh, thiên kiêu rực rỡ, hoàng kim đại thế huy hoàng.
Năm tháng trôi nhanh, Cố Trường Sinh đã thành người của thời đại trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận