Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 612 - Thân thể lĩnh vực Tiên Đạo, như che trời xanh, Đế Tộc Hồng Vũ

Cố Trường Sinh sửng sốt, trong nội vũ trụ của hắn, trừ ba nghìn Hỗn Độn Thần Ma ra còn ai có thể cảm giác hắn nói chuyện?
Xoẹt!
Một luồng sáng trắng chói mắt bay tới.
Cố Trường Sinh nhìn qua, chợt hiểu ra, là Tiểu Kỳ Lân trắng tinh được hắn nuôi thả trong nội vũ trụ.
Nhưng hắn không ngờ Tiểu Kỳ Lân trắng tinh mở miệng nói chuyện.
Diễn biến của nội vũ trụ, bao gồm thế giới, luân hồi đều bị Tiểu Kỳ Lân trắng tinh thấy hết.
Giờ nó nghe hắn tự lẩm bẩm câu này thì không kiềm được nữa.
Cố Trường Sinh cười cười, bắt lấy Tiểu Kỳ Lân trắng tinh:
“Có lẽ được, nhưng ta không thể bảo chứng."
Tiểu Kỳ Lân trắng tinh không giãy giụa, ngơ ngác nhìn Luân Hồi Hải bên dưới.
Lời nói của Cố Trường Sinh nhấc lên cơn sóng lớn trong lòng Tiểu Kỳ Lân trắng tinh, không thể giữ sự bình tĩnh như mọi khi.
Có lẽ nội vũ trụ có thể trưởng thành đến trình độ sánh ngang Tiên Vực.
Cố Trường Sinh thật sự có thể nắm trong tay tất cả.
Luân Hồi Chi Đạo thành hình cũng là lúc tu vi đạo hạnh của hắn tăng vùn vụt.
Nguyên thần bị ánh sáng Đế Đạo bao phủ ánh sáng chói lọi, rực rỡ muôn màu.
Quy tắc luân hồi màu bạc to lớn biến ra một đóa Đại Đạo Chi Hoa xuất hiện trong nội vũ trụ.
Đạo hạnh của Cố Trường Sinh vốn là mười luồng Tiên Khí siêu thoát ngưng tụ, cuối cùng phá vỡ ấn ký Thiên Đạo.
Bây giờ cơ duyên xảo hợp thúc đẩy Cố Trường Sinh tu quy tắc luân hồi đến mức trọn vẹn.
Ý thức của Cố Trường Sinh rời khỏi nội vũ trụ.
Ở bên ngoài, hắn ngồi xếp bằng ba ngày.
Táng Đế và Hoành Đế cũng quan sát hắn tròn ba ngày.
Trong khoảng thời gian này, ánh sáng luân hồi trên người Cố Trường Sinh quá chói mắt, ánh sáng bạc rực rỡ như sắp hòa thành một với Luân Hồi Hải.
“Tên này chắc chắn từng ăn...”
“Có lẽ đúng là kẻ kia mấy trăm năm trước từng đến Cửu U Táng Thổ một lần.”
Phía trước hoài nghi càng rõ ràng.
Ánh mắt của Táng Đế trở nên rất sâu thẳm.
Nhưng mà hắn không nghĩ thông, Cố Trường Sinh ngồi xếp bằng ở nơi đó tròn ba ngày là vì sao?
Nếu như nói hắn muốn dẫn phát Luân Hồi Cổ Thụ cộng hưởng thì không thấy chút gợn sóng nào lan tới.
Luân Hồi Cổ Thụ cũng chẳng có một chút động tĩnh.
Ngay cả Tô Huyên đều không rõ ràng Cố Trường Sinh đang làm cái quỷ gì.
Tùy theo Cố Trường Sinh lại lần nữa đứng lên, đi vào Luân Hồi Hải sâu hơn, nơi đó bỗng dâng lên sóng triều màu bạc kinh thiên.
Trong mơ hồ, sáu cánh cửa rực rỡ mà thần bí vắt ngang xuất hiện, giống như nằm trong vũ trụ.
"Lục Đạo hiện!"
“Lục Đạo Diệu Căn xuất hiện, hiện giờ đúng là phút then chốt tranh giành.”
Trên ngọn núi, nhiều sinh linh kích động, cảm thụ được sức kéo khủng bố.
Vô số đốm sáng gần Luân Hồi Hải hội tụ lại, bị hấp thu vào trong đó, đưa đi vãng sinh.
Đây là cảnh tượng kinh người.
Lục Đạo thần dị nhất, thường ngày chìm ở sâu trong Luân Hồi Hải, chỉ có vong linh vãng sinh mới có thể thông qua.
Nhưng bây giờ sáu cánh cửa cùng hiện ra, ánh sáng chói lòa, khiến người không dám tin tưởng.
Tuy chỉ là cảnh tượng phản chiếu, nhưng cũng chứng minh vấn đề.
Sâu trong Luân Hồi Hải, tranh giành Lục Đạo Diệu Căn đã đến phút mấu chốt.
Hoành Đế, Táng Đế đều không kiềm được nhìn qua, muốn nhìn rõ mặt biển.
“Nếu Tô Huyên cố ý muốn giành Lục Đạo Diệu Căn cho ta, vậy tự nhiên không thể chắp tay tặng cho người.”
Cố Trường Sinh cũng nhanh chóng đi qua, nội vũ trụ của hắn chỉ còn thiếu Lục Đạo chi ý.
Hắn tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Bùm!
Sóng to màu bạc ngập trời, Cố Trường Sinh lướt trên mặt biển với tốc độ cực nhanh, chớp mắt đến chỗ mắt biển.
Ánh sáng bạc đảo ngược, quy tắc luân hồi nhiều vô số kể hội tụ tại đây, giống như con rắn luân hồi to khỏe, khiếp hồn người.
Từ nơi này có thể nối thẳng đến đáy Luân Hồi Hải.
Hắn không có do dự, nháy mắt lao xuống.
Oong!
Thanh thế khủng bố truyền đến, không khí nặng nề khiến người nghẹt thở.
"Tìm cái chết."
Cố Trường Sinh nét mặt hờ hững.
Đằng trước có bóng người chặn đường của hắn.
Cố Trường Sinh không thấy rõ đó là ai, hắn không chút do dự vỗ chưởng xuống, lực lượng đáng sợ như núi lửa kiềm nén từ vạn cổ bùng nổ.
Phụt một tiếng!
Bóng người ở phía trước tiên quang lấp lánh, thần uy bộc phát, muốn chống cự.
Nhưng mà một chút tác dụng đều không có, cùng với tiên binh tan vỡ, huyết quang văng khắp nơi, hình thần đều diệt.
Thực lực của Cố Trường Sinh hiện giờ mạnh hơn lúc mới đến rất nhiều.
Bóng người này tuy đã bước vào lĩnh vực Tiên Đạo, nhưng vẫn khó đỡ uy lực một chưởng của hắn.
“Nguy rồi, thực lực của tên này có vấn đề, ai đó mau đến!”
Một người khác ở trên mắt biển cùng nhau ngăn trở Cố Trường Sinh thoáng chốc tái mặt, thần hồn như bị đóng băng, ngây người.
Sau khi phản ứng lại thì hắn vô cùng kinh khủng và hoảng sợ, vẻ mặt đắc ý hoàn toàn cứng ngắc.
Hắn tuyệt đối không ngờ rằng Cố Trường Sinh thế nhưng cường đại đến loại tình trạng này.
Rõ ràng chỉ là Đại Đế cảnh, vậy mà một chưởng đập chết đồng bạn bước vào Tiên cảnh của hắn.
Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Cố Trường Sinh không cho người này bất cứ cơ hội.
Hắn cũng không muốn lãng phí thời gian.
Ầm!
Huyết khí dâng trào vọt lên trời, tựa trời xanh đổ ập xuống.
Hắn lại lần nữa ra tay, nhanh chóng đánh chết người này rồi vào mắt biển.
Trong hư không, huyết vụ nổ tung, xương vụn màu trắng cực kỳ máu me.
Chỉ có Táng Đế và Hoành Đế rất nhanh trông thấy ảnh này, hai người sắc mặt cực kỳ khó xem.
Thực lực của Cố Trường Sinh hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Thân thể như vậy ít nhất đã bước vào lĩnh vực Tiên Đạo.
Vậy mà tu vi chỉ là Đại Đế cảnh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận