Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 145: Một Người Đi, Vô Số Người Theo, Sở Yêu Nguyệt Vui Vẻ

Ngay khi bên ngoài đang oanh động vì cuộc chiến trong tinh không có thể xưng là kinh thiên kia.
Cố Trường Sinh đã về tới hoàng triều Cảnh Dương.
Hoàng Kim Cổ Thần to lớn như núi từ trên không trung hạ xuống, phát ra tiếng ầm vang, núi dao động, rơi xuống ngoài hoàng đô của Cảnh Dương.
Đương nhiên thế hệ trẻ tuổi của Cố gia đến đây lịch luyện cũng nghe nói đến những lời đồn liên quan đến Thần Tử nhà mình gần đây.
Giương uy danh của Trường Sinh Cố gia, vừa xuất thế đã ép thế hệ trẻ tuổi không kịp thở, bọn họ đều phấn chấn kích động.
Biết được hắn sắp trở về, lúc này đã sớm chờ bên ngoài hoàng đô Cảnh Dương rồi!
“Bái kiến Thần Tử!”
“Bái kiến Thần Tử!”
Tiếng gầm như thủy triều, bao phủ tứ phương!
Nhìn Hoàng Kim Cổ Thần cõng một tòa cung điện đi đến, trong đó một thân ảnh mặc áo trắng đi ra, tất cả thế hệ trẻ tuổi của Cố gia đều vô cùng kích động, mang theo sùng bái và ngưỡng mộ.
Những người còn lại của hoàng triều Cảnh Dương, bao gồm cả Nữ Hoàng của Cảnh Dương bây giờ, Sở Yêu Nguyệt, cũng không có tư cách đến đây nghênh đón, chỉ có thể đứng ở phía ngoài cùng, vẻ mặt vô cùng tôn kính, thậm chí có chút cuồng nhiệt.
“Không cần đa lễ.”
Nhìn tất cả mọi người, Cố Trường Sinh khẽ vuốt cằm nói, sau đó từ hư không chậm rãi đi xuống.
Vừa rồi thần niệm tùy ý quét qua, hắn lại phát hiện trong thế hệ trẻ tuổi của Cố gia.
Khí tức của rất nhiều người đã thay đổi nghiêng trời lệch đất so với lúc trước.
Thực lực cảnh giới đều đã tăng lên.
Nhưng thay đổi lớn nhất... chính là đã tắm rửa qua tiên huyết sát phạt.
Dù sao bọn họ cũng chém giết với thế hệ trẻ tuổi của Đọa Long Lĩnh, Vạn Hoàng Sào, ma luyện không chỉ chiến lực, còn là tâm cảnh và kinh nghiệm.
Có được thu hoạch như thế, cũng là phải.
“Chúng ta đã sắp thu phục được cổ quốc Xích Ly rồi, từ khi Thần Tử trấn sát Long Vũ của tộc bọn họ trong cổ thành Vọng Nguyệt, bọn họ đã hiện ra cục diện tan tác, căn bản không có cách nào ngăn cản chúng ta.”
“Ngày đó công tử trấn sát vị thiên kiêu của Đọa Long Lĩnh, tên là Long Vũ trong chiến trường thiên kiêu, thật ra lúc mới ra đời, huyết mạch và thiên phú của hắn ta không tính cường đại, nhưng ca ca hắn ta lại có thể xưng nghịch thiên, tên là Long Đằng.”
“Người này cực kỳ thần bí, nghe nói lúc còn nhỏ, từng một mình một người xâm nhập khu không người ở Dị Vực, cũng thành công trở về.”
“Tất cả những thứ của Long Vũ, bao gồm giọt Chân Long chi huyết và long lân, đều là Long Đằng cho hắn.”
“Đoán rằng sau này công tử sẽ gặp hắn ta.”
Khu không người ở Dị Vực, cho dù là ở khu vực ngoài rìa, Chí Tôn cũng sẽ kiêng kị, có nguy hiểm một bước một đẫm máu.
Trong đám người Cố gia, Cố Quang Minh mở miệng nói.
Vẻ mặt Cố Trường Sinh không có nhiều thay đổi, gật đầu, vừa nghe, một vừa đi về phía hoàng đô.
Đúng là truyền nhân của Đọa Long Lĩnh rất mạnh, không phải Thiên Hoàng Nữ có thể so sánh.
Chưa xuất thế đã nổi danh cùng với nàng ta rồi.
Nhưng... Hắn cũng không cần nghĩ nhiều, người đến, trấn áp là được.
Mà trong đám người Cố gia, vẻ mặt Cố Minh Hoàng và Cố Thanh Vận mang theo dị sắc nhìn sang một bên.
Bên cạnh, thế hệ trẻ tuổi của Cố gia đi theo.
Bên người Cố Trường Sinh, Tô Tiểu Huyên sớm đã quen thuộc với đám người Cố gia rồi.
Sau đó là Liên Tinh dáng vẻ thanh lãnh xuất trần.
Phía sau cùng, mới là người cầm quyền hoàng triều Cảnh Dương bây giờ, hoàng thất và liên thân, cùng tất cả gia tộc lớn trong hoàng triều Cảnh Dương.
Bên trong hoàng triều.
Vô số tu sĩ bình thường nhìn một màn này, vẻ mặt vô cùng rung động và kích động, rất nhiều người trẻ tuổi kính ngưỡng.
Đây mới là phong thái người trẻ tuổi nên có, một người đi, vô số người theo.
Giai nhân bên cạnh, cảnh đẹp ý vui.
“Trong quá trình này, trong số tộc Cổ Thần phản loạn, cũng có rất nhiều người lựa chọn đầu hàng, dòng dõi thân nhân của bọn họ bị Đọa Long Lĩnh bức hiếp, đành phải xông pha chiến đấu.”
“Nhưng mà...”
“Vẫn có không ít tộc Cổ Thần không biết hối cải, chống cự như cũ, người cầm quyền của Xích Ly bây giờ đã bị đánh chết.”
Cố Quang Minh còn đang báo cáo, Cố Trường Sinh mặc kệ chuyện này trong một thời gian rồi, để hắn ta toàn quyền phụ trách.
Mặt khác, Cố Trường Sinh cũng để Sở Yêu Nguyệt hỗ trợ.
Dù sao thân là Đế Hoàng Thể, phương diện quản lý quốc gia có chỗ bất phàm.
Trên dưới hoàng triều Cảnh Dương đều được nàng quản lý ngay ngắn rõ ràng.
“Ta biết rõ, về phần giải quyết phản loạn tộc Cổ Thần như thế nào, ngươi biết đúng không? Tiểu Cổ?”
Cố Trường Sinh gật đầu nói.
Câu kế tiếp hiển nhiên là nói với Cổ Thần Mục.
Tiểu Cổ, bởi vì hắn gọi Cổ Thần Mục bằng cái tên này thuận miệng hơn.
Mặc dù chuyển đổi tuổi của Cổ Thần Mục thành Nhân tộc cũng lớn hơn hắn rất nhiều.
Đối với xưng hô thế này, lúc ấy Cổ Thần Mục vô cùng hài lòng và kích động.
“Ta biết, công tử yên tâm, người phản tộc, chắc chắn phải chết.”
Sau khi rơi xuống, Cổ Thần Mục đã sớm hóa thành người bình thường, nghe vậy cung kính đáp.
Tất cả mọi người biết rõ bên cạnh Cố Trường Sinh có một vị Hoàng Kim Cổ Thần ngũ tinh làm tọa kỵ, cho nên cũng không giật mình.
Nhưng lúc lơ đãng Cổ Thần Mục bộc lộ chút khí tức đáng sợ, bọn họ vẫn có chút nghiêm nghị, ngưng trọng.
Hoàng Kim Cổ Thần tu vi Bán Thánh cảnh!
Cái này không phải Cổ Thần ngũ tinh bình thường có thể so sánh.
Mặt khác!
Nữ tử áo trắng đẹp đến mức như mộng ảo, khí tức thanh lãnh xuất trần kia cũng vô cùng đáng sợ, bên người giống như bốc lên huyết hải, vô tận thi cốt chìm nổi!
Sau đó, Cố Trường Sinh giao phó tất cả mọi chuyện xong, bảo đám người tán đi, để một mình Sở Yêu Nguyệt lưu lại.
Trong cung điện.
Sở Yêu Nguyệt một thân áo đỏ, vẻ mặt thấp thỏm, có chút chờ mong và chút say mê ẩn giấu dưới đáy mắt, nhìn Cố Trường Sinh đưa lưng về phía nàng, hai tay chắp sau lưng, nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Công tử, ngài gọi ta lưu lại, có chuyện gì không?”
Cuối cùng.
Vẻ mặt Sở Yêu Nguyệt cung kính, nhẹ giọng mở miệng nói, đánh gãy trầm mặc.
“Thời gian này, xem ra ngươi vẫn không ngừng tu luyện, hiện nay đã là Hồn Cung cảnh rồi.” Nghe vậy, Cố Trường Sinh quay đầu, khẽ cười một tiếng, mở miệng nói, cũng không nói ra nguyên nhân giữ nàng lại.
Tu luyện Khí Vận Tạo Hóa Công.
Được lực lượng dân sinh gia trì, thực lực của nàng đã đạt đến tình trạng khủng bố trong Cảnh Dương rồi.
Thánh Nhân cảnh hiện thân, đoán chừng cũng rất khó ra tay với hoàng triều Cảnh Dương, không có bất kỳ uy hiếp gì.
Được công tử tán dương, trên mặt Sở Yêu Nguyệt không khỏi hiện lên vẻ kích động và mừng rỡ, sau đó thấp giọng nói, “Chuyện công tử phân phó, Yêu Nguyệt sẽ không lười biếng. Yêu Nguyệt có được tất cả những thứ này, toàn bộ là nhờ công tử ban tặng.”
“Ngươi làm rất tốt, không liên quan gì đến ta, nhớ kỹ, sau này ngươi sẽ trở thành Nữ Hoàng vạn cổ, nếu không sẽ có lỗi với bộ công pháp kia.” Cố Trường Sinh khoát tay, cười, “Bắt đầu từ Cảnh Dương, chiếm đoạt Xích Ly, mở rộng bản đồ chỉ là bước đầu tiên...”
“Trong đó, ta sẽ không cho ngươi bất kỳ trợ giúp nào, ngươi cần tự mình nghĩ biện pháp, Cảnh Dương muốn truyền thừa như thời xa xưa, cũng không thể chỉ chiếm chút cương vực đã là cực hạn.”
Hắn muốn từ trong tay Sở Yêu Nguyệt, nhìn xem có thể đi trên con đường của Thái Cổ Tiên Đình thời xưa, tạo nên một phương hoàng triều vô thượng không.
Mà Sở Yêu Nguyệt, chính là nhân vật mấu chốt trong đó.
Trước đó Cố Trường Sinh cảm thấy hứng thú với bộ Khí Vận Tạo Hóa Công.
Mà bây giờ.
Biết rõ một phần thần bí và cường đại của Thái Cổ Tiên Đình, Cố Trường Sinh không chỉ cảm thấy hứng thú với truyền thừa của Thái Cổ Tiên Đình, đến đường đi của nó cũng có chút hứng thú.
Dù sao cũng là thuận tay gây nên, cũng không lãng phí thời gian gì.
“Ta biết rõ, ghi nhớ công tử dạy bảo.”
“Đúng rồi, nghe nói công tử cần Hỗn Nguyên Thạch tu luyện, vừa lúc trong bảo khố của Cảnh Dương có mấy khối Hỗn Nguyên Thạch lớn bằng bàn tay, là tiên hoàng có cơ duyên xảo hợp lấy được, nhưng không ai có thể sử dụng luyện hóa.”
Đột nhiên, như nghĩ tới điều gì, Sở Yêu Nguyệt mở miệng nói, vẻ mặt mang theo chút vui mừng.
Vui mừng vì có thể giúp Cố Trường Sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận