Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 565 - Đế Tộc cũng giết, ai phản đối ai từ chối? Kẻ dữ dằn khủng bố (2)

"Tìm cái chết! Gọi ngươi là tiền bối là đã coi trọng ngươi, thật sự cho rằng chính mình vô địch thiên hạ?”
Ầm!
Xi Vũ nổi giận, vươn ra bàn tay to đập xuống Cố Trường Sinh, vận dụng vô địch tổ thuật. Vảy rồng xanh rậm rạp lộ ra.
Ánh sáng Đại Đế cảnh tràn ngập khiến hư không nổ tung, như đạn pháo đánh thủng mọi thứ.
Xi Vũ không tin Cố Trường Sinh dám chống cự.
Đến lúc đó không đơn giản là chọc giận Đế Tộc.
Nhiều Cổ Tổ Chân Tiên cảnh thay đổi sắc mặt, không hổ là sinh linh Đế Tộc, chiêu vô địch tổ thuật này uy lực siêu tuyệt.
Dù là cường giả Đại Đế cảnh đỉnh cũng phải thay đổi sắc mặt.
Giây phút này, mọi người đều tránh né.
"Không biết sống chết."
Cố Trường Sinh nét mặt rất lạnh lùng, tay áo ẩn trong sương mù dày đặc phất nhẹ, có thần lực cuồn cuộn nổ tung.
Hắn không có sử dụng thuật pháp thần thông, sẽ dễ dàng bị nơi đây rất nhiều sinh linh phát hiện lạ thường.
Cho nên, hắn chỉ dựa vào lực lượng thân thể khủng bố.
Đùng!
Hư không nổ tung, phù văn sôi trào, hư không tràn ngập ánh sáng rực rỡ cùng quy tắc.
Vô địch tổ thuật của Xi Vũ nổ tung.
Hắn trợn to mắt, tràn ngập khó tin và tức giận.
Người này, thế nhưng thật sự dám chống cự?
Thần lực dâng trào chấn động, hư không dường như thành hạt phấn.
"Không... "
Xi Vũ kinh hoàng hét lớn một tiếng, bỗng nhiên tuyệt vọng cùng hối hận.
Hắn lấy ra một món Đế cảnh pháp khí, thoáng chốc bị đụng thành đầy trời bột mịn.
Răng rắc một tiếng, bàn tay vươn ra lập tức vỡ nát, sau đó cả người giống như bị một tòa Thần Sơn khủng bố đụng rớt xuống.
Giây sau, Xi Vũ phụt một tiếng trực tiếp chia năm xẻ bảy, hình thần đều diệt, huyết vụ đầm đìa, làm cho người ta sợ hãi lạ thường.
Cảnh này khiến mọi người đều biến sắc, toàn thân nổi da gà.
Dù là mấy vị Cổ Tổ Chân Tiên cảnh tu vi tinh thâm nhất cũng cảm thấy tim đập chân run.
Bọn họ không phải hoảng sợ vì thực lực của Cố Trường Sinh mà e ngại thủ đoạn của hắn.
Đây chính là sinh linh Đế Tộc!
Hắn nói giết liền giết?
Một chút cũng không lưu tình?
"Tiền bối... "
Hồng Thác Lang và Hồng Thác Lôi thoáng chốc ngớ ngẩn.
Một vị sinh linh Đế Tộc nữ giới khác đang định lấy ra pháp khí, bị Cố Trường Sinh lườm một cái lập tức dọa sợ hai chân mềm nhũn ngồi bệch dưới đất.
"Tiền bối tha mạng, đừng giết ta! !!”
Nàng da đầu tê dại, không ngờ rằng đây là một vị dữ dằn, không sợ Đế Tộc, không chút nào kiêng kỵ.
Nhưng Cố Trường Sinh vẻ mặt vẫn lạnh lùng, chỉ một cái.
Đầu ngón tay có hơi thở khủng bố tràn ngập, lực chi cực cảnh hỗn hợp thành một, phụt một tiếng xuyên thủng giữa hai chân mày nàng kia.
Trong khoảnh khắc, hai sinh linh Đế Tộc cứ thế chết đi.
Tất cả mọi người da đầu tê dại, hoảng sợ không thôi, có người âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, bốn phía đều tĩnh mịch.
"Hiện tại còn có ai phản đối, ai từ chối?" Cố Trường Sinh hỏi, ánh mắt vẫn sâu thẳm mà hờ hững, giết hai sinh linh này như bóp chết hai con kiến.
Rất nhiều người đều run cầm cập, trong lòng sợ sệt, vị tiền bối này thật là một kẻ dữ dằn khủng bố.
"Tiền bối... "
Hồng Thác Lang và Hồng Thác Lôi giật mình ngây người.
Khi phản ứng lại, hai huynh muội sắc mặt lúc xanh lúc trắng, sau đó liên tục cười khổ.
Vị tiền bối này thật là quá cứng rắn.
Như vậy là đắc tội với hai nhà Đế Tộc.
Đến lúc đó, ngay cả Hồng Thác gia tộc cũng khó ăn nói.
"Nếu tiền bối thành tựu Tiên Vương Quả Vị thì cục diện còn đường cứu vãn...”
“Tiên Vương không thể bị nhục."
Hồng Thác Lang suy nghĩ biện pháp, không muốn gia tộc tổn thất một khách khanh cường đại như vậy.
Nàng không hay biết tính toán của Cố Trường Sinh.
Đắc tội Đế Tộc?
Cố Trường Sinh chẳng thèm quan tâm.
Đợi sau khi hắn giải quyết Thái Thượng Tiểu Đạo Quân rồi sẽ quay về Tiên Vực, tự nhiên chẳng cần có đắc tội Đế Tộc hay không.
Nếu không phải không có nắm chắc, hắn muốn giết hết sinh linh Dị Vực ở đây, giảm bớt một ít áp lực cho Tiên Vực.
Nét mặt của Cố Trường Sinh vẫn hờ hững như ban đầu:
“Đế Tộc Chân Tổ ra mặt có lẽ còn khiến lão phu kiêng kỵ, nhưng các ngươi là cái thá gì.”
Đáng tiếc, Xi Vũ và sinh linh Đế Tộc nữ giới này đều đã hình thần đều diệt, dù hối hận cũng không có thuốc hối hận để uống.
Hồng Thác Lôi cười gượng, cũng giật mình vì sự tàn nhẫn của vị tiền bối này.
Giờ phút này, rất nhiều người còn trong trạng thái hoảng sợ.
Nhiều Chân Tiên tim đập nhanh, suy nghĩ mong rằng không bị kéo vào chuyện này.
Một bên là Đế Tộc.
Một bên là tồn tại sâu không lường được, rất có khả năng chứng vị Tiên Vương.
Bọn họ đều không thể đắc tội.
Rất nhanh, buổi yến hội này vội vàng tan tiệc, nhiều Chân Tiên vẻ mặt nghiêm nghị, nhanh chóng thu thập chuẩn bị rời đi.
Bọn họ dự cảm đến kế tiếp sẽ không yên ổn.
Tất cả sinh linh trẻ ngây ra, khiếp sợ nhìn tất cả điều này.
“Đế Tộc giận dữ thì không ai ngăn được!”
“Tiền bối thật sự không suy xét đến hậu quả của sự tình sao?”
Tuy Đế Tộc cuồng vọng nhưng người ta có vốn liếng để cuồng.
Vương Tộc bình thường có ai dám bỏ qua?
Dù sao chuyện này không thể nào giấu diếm được.
Tin tức rất nhanh truyền ra, kế tiếp sẽ nhấc lên sóng gió lớn trong Dị Vực.
Bao nhiêu năm rồi?
Lần đầu tiên có người dám ngay mặt đắc tội Đế Tộc, đập chết hai sinh linh Đế Tộc ngay trước mặt mọi người.
Nói thẳng ra, việc này tuyệt đối sẽ khiến Xi Tộc và một Đế Tộc khác giận dữ, phái ra nhiều tộc nhân tiến đến tẩy rửa sỉ nhục.
Rất nhiều người lắc đầu, hơi thở dài.
Cường giả thần bí Cố Trường Sinh rất có thể sẽ không sống được lâu.
"Tiền bối... "
Rời khỏi phủ đệ U Long Vương, trên thuyền rồng, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân vẻ mặt thắp thỏm nhìn Cố Trường Sinh chắp hai tay sau lưng, đưa lưng về phía hắn, không biết số phận tiếp theo của mình sẽ ra sao.
Cảnh tượng vừa rồi khiến hắn sợ teo tim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận