Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 566 - Thân phận thật sự của tiền bối, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân kinh dị

Ngay cả Đế Tộc đều bị giết, có thể tưởng tượng vị tiền bối trước mắt tàn nhẫn ác nghiệt cỡ nào.
Cố Trường Sinh nhìn bên bờ U Minh Chi Hải, đang suy tư cái gì, nghe vậy không nói chuyện.
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân cuối cùng vẫn là bị Hồng Thác Lang, Hồng Thác Lôi giao cho Cố Trường Sinh xử trí.
Bọn họ rất thông minh.
Một mặt không muốn đắc tội Cố Trường Sinh.
Vừa không muốn bị liên lụy vào ân oán giữa hắn và Đế Tộc.
Vì thế giao khoai lang phỏng tay Thái Thượng Tiểu Đạo Quân cho Cố Trường Sinh ngay trước mặt bao người.
Huống chi trên người Thái Thượng Tiểu Đạo Quân có ấn ký do Tiên Vương của bộ tộc bọn họ gieo, người bình thường không xóa được.
Trên mặt biển bình tĩnh, số lượng thuyền rồng không ít, tốc độ bay nhanh, phá vỡ bọt sóng rời khỏi đây, lướt về phía bờ bên kia.
Tiệc cưới của nữ nhi U Long Vương tuy rằng có nhiều Vương Tộc tham dự, nhưng nhân vật lớn có uy tín danh dự đều không đến.
Chiến sự ở biên cảnh căng thẳng.
Nhiều Tiên Vương kéo nhau đi đến đó, thương nghị việc lớn.
Tinh anh, siêu cường giả của các tộc đều tập kết, chuẩn bị theo sự dẫn dắt của vị Chân Tiên cảnh kia của Dị Vực vượt ải đánh vào Sơn Hải thành.
Nửa tháng sau.
Cố Trường Sinh mang theo Thái Thượng Tiểu Đạo Quân rời khỏi U Minh Chi Hải.
Dọc theo phương hướng lúc đến bay nhanh trong địa hoang, tốc độ rất nhanh, vụt qua hư không, vượt qua nhiều hiểm cấm địa hiểm trở, chuẩn bị quay về Sơn Hải thành.
Sau lưng ngẫu nhiên có thần niệm bàng bạc quét qua, có một số sinh linh trong yến hội âm thầm bám theo.
Những người này phụ thuộc vào Đế Tộc, muốn tìm hiểu hành tung của Cố Trường Sinh để bẩm báo cho Đế Tộc.
Nhưng đều bị Cố Trường Sinh dùng thủ đoạn cứng rắn đập chết, không chút không lưu tình.
Tất cả điều này Thái Thượng Tiểu Đạo Quân nhìn mà tim đập nhanh, kinh hồn táng đảm.
Mà trong khoảng thời gian này, trong Dị Vực nhấc lên sóng gió lớn.
Sinh linh trong yến hội tận mắt nhìn thấy hết thảy, khiếp sợ hung uy của Cố Trường Sinh, không dám nói thêm cái gì.
Nhưng sau khi rời đi đều cấp tốc tuyên dương tình huống lúc đó.
Việc này khiến Đế Tộc Xi Tộc và các tộc giận dữ, có đại nhân vật mở miệng đòi trấn áp Cố Trường Sinh, giam vào đại lao.
Nhiều sinh linh Dị Vực đang tìm Cố Trường Sinh.
Nhưng mọi người đều không ngờ rằng vị tiền bối thần bí kia không phải sinh linh Dị Vực.
Thừa dịp trong khoảng thời gian này, Cố Trường Sinh đi biên cảnh Sơn Hải thành, ngừng lại trong một thôn trang nhỏ tàn phá.
Tiểu thôn trang rất hoang vắng, cư dân sớm bị Dị Vực đồ sát, hiện giờ không có ai ở, ngược lại bị nhiều mãnh thú cường đại và binh sĩ Dị Vực chiếm lĩnh.
Phương xa là mây đen ngòm và đại quân khủng bố trấn áp chân trời, phù văn mênh mông bao phủ bầu trời, bao la hùng vĩ mà lại khiến người tim đập nhanh.
Cố Trường Sinh rất quả quyết, lúc này cũng không sợ bại lộ thân phận của mình nữa.
Dù sao sắp về Tiên Vực.
Bùm!
Mấy tiếng thanh thế khủng bố, huyết khí ngập trời, dâng trào mãnh liệt, nhanh chóng đánh chết binh sĩ Dị Vực trong tiểu thôn trang, không để tin tức khuếch tán ra ngoài.
"Tiền bối... "
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân lại lần nữa bị dọa, cực kỳ sợ sệt, tại sao cùng là sinh linh Dị Vực mà người này xuống tay giết binh sĩ Dị Vực?
Vị tiền bối này chẳng lẽ thật là kẻ mất trí phát cuồng?
"Tiền bối? A, Cố mỗ không dám nhận.”
Lúc này, một tiếng cười khẽ hơi quen thuộc khiến Thái Thượng Tiểu Đạo Quân trợn to mắt, khí lạnh chạy dọc sống lưng lên sau gáy, da đầu sắp nổ tung.
Giây sau, sương mù dày đặc tán đi, bề ngoài của ‘tiền bối’ trước mắt lộ ra.
"Ngươi... "
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân suýt nhảy cẫng lên, hoàn toàn không dám tin tưởng.
Cố Trường Sinh!
Tiền bối hờ hững tàn nhẫn lạ thường ở trước mắt thì ta là Cố Trường Sinh!
Điều này không thể nào! ?
Hắn sao có thể đi Dị Vực, đi phủ đệ U Long Vương, bình tĩnh tự nhiên, không lộ một chút sơ hở ở trước mặt một đám Cổ Tổ Chân Tiên cảnh?
Thậm chí còn giết hai sinh linh Đế Tộc Dị Vực?
Lúc này hắn nên ở trong Sơn Hải thành mới đúng.
“Sao có thể...”
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân vô cùng kinh dị, trợn to mắt, cảm giác hộp sọ sắp bay ra ngoài, cực kỳ hỗn loạn, ngơ ngẩn tại chỗ.
"Có phải cảm giác sự tình rất trùng hợp? Làm tiền bối của ngươi lâu như vậy khiến ta cũng tởm lắm.”
Cố Trường Sinh nói, không cười nữa, rất nhanh trở lại vẻ bình tĩnh hờ hững lúc trước.
"Cố Trường Sinh, sao có thể là ngươi?"
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân toàn thân lạnh lẽo.
Hắn biết, Cố Trường Sinh không thể nào bỏ qua cho hắn.
Đặc biệt là rõ ràng hắn đã làm những gì trong Dị Vực, Cố Trường Sinh càng không thể nào tha cho hắn.
Nhưng Thái Thượng Tiểu Đạo Quân không hiểu.
Thực lực của hắn cho dù không bằng Cố Trường Sinh, nhưng không thể nào kém nhiều đến thế, đến nỗi trong Dị Vực không ai phát hiện ra thân phận chân thực của Cố Trường Sinh.
Điều này khiến Thái Thượng Tiểu Đạo Quân sinh lòng tuyệt vọng.
"Không có gì là không thể nào."
Cố Trường Sinh ánh mắt yên tĩnh mà ung dung, cũng rất trực tiếp, không giải thích cái gì, trực tiếp động sát ý, không muốn nói nhảm nhiều.
Khí cơ khủng bố thoáng chốc ập đến, nhấn chìm Thái Thượng Tiểu Đạo Quân.
Hiện giờ thực lực của hắn mà muốn giết Thái Thượng Tiểu Đạo Quân thì không tốn hơi sức.
Ầm!
Tử khí mênh mông.
Một hạt giống màu tím vô cùng thần bí quấn quanh Hồng Mông Tử Khí dâng lên trong Linh Hải của Thái Thượng Tiểu Đạo Quân, rũ xuống nghìn vạn quy tắc.
Giống như một vầng mặt trời màu tím, khủng bố mà to lớn.
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân cắn răng, toàn thân phát sáng, liều mạng chống cự, sáu luồng tiên khí hoàn toàn hiện ra.
Các loại Cổ Thiên Công thi triển, ba đóa Thanh Hoa trên đầu đang dung hợp.
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân chuẩn bị thành đạo khí cùng nhiều bí bảo đã bị trấn lột sạch trong Dị Vực, giờ phút này hoàn toàn là liều mạng.
Nhưng mà giây sau, hắn liền tuyệt vọng, ngay cả hét thảm đều không kịp phát ra, đã bị Cố Trường Sinh đánh chết thành tro tàn.
Hạt giống Hồng Mông Tử Khí thần bí mất đi chủ nhân, muốn hóa thành luồng sáng chạy trốn, kết quả bị Cố Trường Sinh chộp lấy, xóa bỏ dấu ấn trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận